nỗi niềm..
Giao Hưởng của nỗi buồn
( _Ảoảnh_ )
Em....
ta thấy em
mỉm cười
coi đời
như ảo ảnh
ta biết em
viết
bao lời
trong giây phút
đắng cay
rồi ngước nhìn
tiếc nuối
áng mây bay
bút khô mực
sao em
hoà
nước mắt
thành màu gì
vẽ được
giấc mơ
xanh
tội tình chi
hỡi em
ai người
có tội
có phải lòng
ôm nặng
khối
tình si?
em thất vọng
với mình
với đời
ô hay mộng
sao không cười
để gọi chút
nắng lên!
sao không hét
tên bốn mùa
xuân hạ
gọi thu-đông
đem mưa gió
vẫy vùng?
mệt lử đi
nghỉ yên
em nhé
má lại hồng
bởi sắc
chỉ
là không!
đời cứ thế
không có
em góp
mặt
cành đào kia
xuân đến
nở sắc
HỒNG ...!
& Anh..
Anh đã qua
dòng sông..
đau
không bến!
đi qua đêm
hư ảo
dải
ngân hà
trong cơn khát
không
thể nào
vốc uống
bởi
kiếp trần
đâu phải
kiếp tiêu dao?
thơ
chỉ biết
nghẹn ngào
cho người khóc?
âm không vang
vọng
dội đáy lòng
ai thấu
được
tiếng mong
Tô thị
trắng cả trời
phương bắc
ngày đông!
em cứ gọi
anh là mây-gió
thoảng vô tình
qua blog
của em
cứ như thế
thời gian
đâu
ngưng lại
làm sao em
ôm mãi
gió
trong lòng?
đôi khi mong
lại giả bộ
vô tình
đôi môi mím
sợ
mở lời
sẽ ..khóc
lấy nước mắt
niêm phong
đau
quay quắt
muốn khóc gào
thanh tiếng
vẫn là
câm!
vậy!
thì cứ
nói đi
không chẳng kịp
làm tội chi
một nỗi
đôi lòng
xuân
sẽ đến
hạc
vươn cánh vỗ
tội cánh đào
ngơ ngẩn
héo khô ...
.................................................................................Ảoảnh.........