Muộn màng
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 37 bài trong đề mục
rangnanh 27.09.2007 21:22:48 (permalink)
0
Muộn màng làm sao bài thơ tôi viết
Để giờ này hối tiếc những ngày qua
Người đã xa tất cả cũng sẽ xa
Chỉ còn tôi với bài thơ viết dở
 
Biết làm sao khi tôi lầm lỡ
Tự chôn vùi hồn xuống huyệt sâu
Biết làm sao,ta khóc vì đâu
Không hiểu nỗi,trọn đời không giải thích
 
Chuyện của tôi không như trong cổ tích
Kết thúc buồn còn không hiểu vì sao
Bài thơ tặng người tôi ấp ủ biết bao
Sao không thể trao đến người được.
 
Có khi nào nhìn bầu trời phía trước
Người chạnh lòng nhớ người ở phương xa?
Có khi nào trên đường phố xa hoa
Người bước đi mong có tôi bên cạnh?
 
Và giờ đây giữa trời đông giá lạnh
Tôi muốn mình cũng lạnh giá như băng
Lòng nhủ thầm:trời sắp sửa sang xuân
Tôi cũng sẽ trở về tôi ngày trước
 
Nhưng ngày mai tôi làm sao biết được
Tôi là tôi của ngày tháng năm nao?
 
Tôi thấy mình sao quá trời tự cao
Mà cũng phải hạ mình...xin lỗi
Người không thương mà còn nỡ lối
Khép tôi vào tội lỗi đáng trách nguyền
Biết làm sao yêu mến sai duyên
Nên chỉ có mình tôi hối tiếc.
 
Bài thơ tặng mẹ
 
Đêm về khuya,con ngắm nhìn mẹ ngủ
Chợt nhận ra mẹ đã già hơn
Và nhận ra trong từng hơi thở
Vẻ nhọc nhằn mẹ đang trút từng cơn...
 
Mảnh nhớ
 
Tình yêu trót vỡ tan tành
Còn gom mảnh nhớ để dành làm chi!
Người đi theo bóng người đi
Còn tôi ở lại hàng mi ướt nhoè
 
Cúc dại
Tôi chỉ là hoa nở bên đường

Không người dòm ngó để mà thương

Buổi sáng lòng hoa đương rạo rực

Nở cả tâm hồn toả ngát hương....



Cứ tưởng rằng yêu sẽ được yêu

Nào ngờ sắc tạ với ban chiều

Bao nhiêu hương đầu đầy say đắm

Trao vội đến người chẳng nghĩ suy



Ai hiểu lòng hoa nở bên đường

Loài hoa cúc dại thật bình thường

Bao nhiêu ánh mắt nhìn hờ hững

Là bấy nhiêu lần nhạt nhoà hương

Vô tình
 
Đời em như chiếc lá trên cành
Đong đưa theo gió những ngày xanh
Thời gian lướt nhẹ vàng sắc lá
Gió mới hay rằng lá mỏng manh?


#1
    rangnanh 28.09.2007 08:55:50 (permalink)
    0
    Trói tình
    Chẳng là một chút nhớ thương
    Chẳng là một chút vấn vương một người
    Nhớ từng ánh mắt nụ cười
    Nét duyên đến lạ làm người ngẩn ngơ
    Chẳng là lại mấy câu thơ
    Cho ta thêm nhớ thêm chờ đợi ai
    Đợi khi thơ kết thành bài
    Trói tim ta đó những ngày xa nhau.

    Thứ tha

    Giận anh nhiều,nhưng chẳng cần anh xin lỗi
    Em quen rồi chờ đợi để thứ tha
    Bao nhiêu lần em khóc vì ''người ta''
    Cũng là bao nhiêu lần ''người ta'' hờ hững
    Đã quen dần với tháng ngày chịu đựng
    Em thấy mình bé nhỏ trong mắt anh
    Thu đang về và lá đã mong manh
    Chờ gió tới để yêu rồi để chết
    Em đang hình dung đến ngày cách biệt
    Chắc anh buồn,chắc lệ anh sẽ tuôn?
    Em muốn anh hãy sống thật bình thường
    Và vô tình như ngày em đang sống
    Nhớ làm gì khi tình yêu cháy bỏng
    Anh đã dành gần hết cho người ta.
    Mùa thu này lại thấy lá vàng rơi
    Mùa thu sau ,có gì là khác biệt!
    Mọi việc trên đời trôi qua luôn hối tiếc
    Cũng đừng buồn vì một người đã xa
    Anh hãy cười,anh hãy tập thứ tha
    Cho những người làm lòng anh giận
    Cũng như em bao phen, bao bận
    Đã đợi anh xin lỗi rồi thứ tha.
    Anh hãy cười rồi tất cả sẽ qua
    Nếu ngày mai em không còn tồn tại
    Tình yêu ta không trường tồn mãi mãi
    Cho một người không quý trọng hôm nay
     
    Bài đã được đưa vào Thư viện

     
    Ngắm trăng
    Suốt đời ngắm mãi một vầng trăng
    Em đẹp, em hiền chẳng nói năng
    Em cao, em xa,em vời vợi!
    Tôi đành ôm mộng mối tình câm
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2007 02:38:58 bởi BĂNG NGUYỆT >
    #2
      rangnanh 11.10.2007 20:14:21 (permalink)
      0
      Ảo tưởng
       
      Tình yêu đâu dám réo tìm
      Nay sao bỗng đến nhấn chìm ngây thơ
      Người ta đã quá hững hờ
      Sao tôi vẫn cứ giả vờ không hay
      Bàn tay chưa nắm bàn tay
      Mà tôi vội nghĩ đến ngày vu quy.
       
      (tựa đề lúc trước khác,nhưng quên mất là gì rồi,mới đạt lại^^)
      #3
        rangnanh 11.10.2007 22:09:10 (permalink)
        0
        Về đi anh
         
        Về đi thôi,anh hỡi, hãy về đi
        Tìm chi nữa khi niềm tin đã mất
        Khi vạn vật điều tuân theo định luật
        Anh hãy về vui cuộc sống lứa đôi
        Kiếm tìm chi ảo ảnh nơi xa xôi
        Sẽ chẳng có một tình yêu đích thực
        Khi lòng ta luôn tràn đầy ngờ vực
        Cả một trời ngăn cách ở lòng ta
        Anh hãy về và đừng cố vượt qua
        Khi nó được tạo ra bởi thất vọng
        Anh hãy về và đừng nên ủ mộng
        Sẽ có ngày hòa hợp cùng hồn tôi
        Anh hãy về,và hãy về đi thôi
        Đằng sau anh đang có người ngóng đợi
        Về đi anh,anh hỡi về đi thôi
        #4
          rangnanh 11.10.2007 22:11:37 (permalink)
          0
                   [Ai]
           


          Ai đem buộc gió vào tình
          Buộc mây vào nhớ,buộc mình lãng quên.
          Ai làm cho sóng lênh đênh
          Cho bờ hạnh phúc mang tên...nỗi buồn

          Ai làm cho giọt mưa tuôn
          Cho môi nhòe ướt nụ hôn ngày nào
          Ai đem cất giữ lời chào
          Để khi thóang gặp cuối đầu làm ngơ

          Ai đem đến những ước mơ
          Để mình hy vọng ngẩn ngơ ngóng chờ...
          #5
            rangnanh 11.10.2007 22:17:31 (permalink)
            0
                 Âm thầm
             
            Vô tình em gặp lại anh
            Bao lời muốn nói em đành lặng câm
            Em đi cúi mặt âm thầm
            Sợ rằng trông thấy anh cầm tay ai
            #6
              rangnanh 11.10.2007 22:20:02 (permalink)
              0
              Người điên cũngg biết yêu
               
              cuộc tình đối diện với mồ côi

              Tôi tự chôn mình xuống huyệt thôi

              Còn đâu mơ ước ngày xưa nữa

              Chấp vá câu thề chỉ nhạt môi



              Trời đã cho tôi một lời nguyền

              Rằng: muôn kiếp phải chịu truân chuyên

              Mong gì gặp được người quân tử

              Có lẽ vì tôi quá vô duyên



              Nếu biết rằng yêu sẽ luỵ phiền

              Thì thà sống kiếp một người điên

              Không lo,không nghĩ điều gì hết

              Sống cứ nhởn nhơ như người tiên





              Mà khổ rằng tiên cũng yêu nhiều

              Nào là Chức Nữ với chàng Ngưu

              Nào là Kim Đồng Và Ngọc Nữ...

              Kể cả người điên cũng biết yêu



              Tôi người trần tục có trái tim

              Rung động vì lời nói của anh

              Làm sao ngăn lại lời ấy nhỉ?

              Khi àm được thốt bởi...Sở Khanh



              Có lẽ bây giờ tôi sắp điên

              Bởi vì tôi có trái tim tiên

              Chỉ biết yêu thôi-không giả dối

              Mà người thay đổi tình liên miên

              #7
                rangnanh 11.10.2007 22:24:01 (permalink)
                0
                Vĩnh biệt mối tình đầu
                 
                Anh biết không,chiều nay trời nắng lắm!
                Cho hồn em điều đặn hứng giọt buồn
                Gió ngợp đường mà mưa chẳng muốn tuôn
                Trời không khóc nhưng vì sao em khóc

                Đã bao lần em đưa tay lên tóc
                Mới nhớ rằng em đã cắt mùi hương
                Ngắt kỉ niệm nỗi nhớ với niềm thương
                Nhưng thời gian làm dài thêm yêu dấu

                Anh biết không,tính tình em rất xấu
                Không diệu dàng như người anh đang yêu
                Em dặn lòng nên học cách mỹ miều
                Của người ấy để được anh để ý.

                Rồi lý trí nó hành, em muốn quỵ
                Nó nói: làm chiếc bóng của người ta
                Tốt đẹp gì mà em mãi thiết tha
                Làm như thế anh càng xa em mãi...

                Em vẫn biết mình thật khờ mình dại
                Ôm mối tình của một kiếp ''cây si''
                Anh đi qua,anh chẳng thèm đoái hòai
                Mặc mưa nắng làm thân em tàn tạ

                Khi phượng nở, ve kêu báo mùa hạ
                Em biết rằng em cần phải quên anh
                Bước đường tương lai, trời rộng mây xanh
                Em đã lớn,và tình em đã bé

                Dòng nhật kí ghi nỗi sầu vụn dại
                Xếp vào ngăn kỉ niệm thuở mến yêu
                Tạm biệt anh nhé-một mối tình đầu''!
                Nghĩ như thế nhưng sao buồn đến lạ...
                #8
                  rangnanh 11.10.2007 22:30:10 (permalink)
                  0
                  Mong người hạnh phúc
                  Trời ơi,trời chớ phập phồng
                  Thổi cơn gió lạ cho lòng Người nao
                  Nắng ơi,nắng nhớ hồng hào
                  In lên nét mặt xanh xao của Người
                  Cho tôi thấy được Người cười
                  Trong niềm hạnh phúc cùng người Người yêu

                  Mưa ơi,mưa chớ rơi nhiều
                  Ngừng trong giây phút ban chiều được không?
                  Cho Người nói được lời nồng
                  Cho môi chạm đến môi hồng Người yêu

                  Phố ơi,phố nhớ quạnh hiu
                  Cho tay Người nắm tay yêu của người
                  Cho thêm khắn khít nụ cười
                  để tôi còn biết tôi người thừa dư

                  Người ơi,tình chớ chần chừ
                  Đi bên người ấy, dường như nhớ tôi
                  Người ơi,quên hết đi thôi
                  Có người đau khổ một đời vì ai
                  #9
                    rangnanh 11.10.2007 22:37:19 (permalink)
                    0
                    ôi thời gian

                    Thời gian không nói

                    Thời gian chỉ đi

                    Thời gian nghĩ gì?

                    Em không biết nữa.




                    Thời gian gõ cửa

                    Tất cả mọi nhà.




                    Thời gian đi qua

                    Không hề ngoảnh lại.




                    Thời gian không đợi

                    Ta phút giây nào,

                    Thời gian bao giờ

                    Cũng vô tình vậy,

                    Cũng như anh đấy

                    Vô tư,thản nhiên,

                    Không bao giờ nhìn

                    Phía sau mình cả.




                    Anh như thời gian

                    Vừa quen vừa lạ.




                    Anh thì gần quá

                    Mà em thấy xa

                    Như thời gian qua

                    Em không giữ được.




                    Thời gian là thước

                    Đo lòng thủy chung

                    Anh là thời gian

                    Đo lòng em mãi.




                    Em thì cứ đợi

                    Anh thì cứ đi.

                    Anh đang nghĩ gì

                    Làm sao em biết,

                    Anh như thời tiết

                    Lúc nắng lúc mưa,

                    Em đợi trời mưa,

                    Anh làm trời nắng,

                    Em đợi trời nắng,

                    Anh làm trời mưa.




                    Rồi thời gian qua,

                    Anh không ngoảnh lại,

                    Em chờ anh mãi,

                    Tóc xanh úa màu.

                    Thời gian qua mau,

                    Anh cũng đi đâu,

                    Không hề quay lại

                    Em thì cứ đợi,

                    Anh thì cứ đi,

                    Không nói năng gì,

                    Như thời gian đi,

                    Thời gian không nói.




                    Hồn trùm bóng tối,

                    Tim ướp giá băng,

                    Đó là lòng anh

                    Mãi không tỏ sáng.




                    Ôi em mù quáng,

                    Yêu quá dại khờ,

                    Viết vội bài thơ

                    Trao, người đã lấy.

                    Giờ muốn đòi lại,

                    Không biết mần răng

                    Giống như thời gian,

                    Qua đi là mất.
                     
                     
                    R
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2007 02:43:29 bởi BĂNG NGUYỆT >
                    #10
                      rangnanh 13.10.2007 18:34:45 (permalink)
                      0
                      Lờ chia tay

                      Tình yêu ra đi,nỗi buồn quay lại
                      Đem nhớ về,ngang trái đơm bông
                      Hỏi anh đau khổ chất chồng
                      Ai đem hy vọng cho lòng ước mong
                      Dẫu biết rằng tình không trọn vẹn
                      Lời chia tay nghèn nghẹn làm sao
                      Ai đem lời hứa hôm nào
                      Chôn vùi nỗi nhớ,bỏ vào lãng quên?
                      Nếu đợi chờ đổi bằng hy vọng
                      Anh giết dần giấc mộng đời em
                      Chuyện tình tan vỡ đã quen
                      Mà sao lệ đắng len vào trong tim.
                      (13-10-2007)
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2007 20:10:52 bởi rangnanh >
                      #11
                        BĂNG NGUYỆT 14.10.2007 00:05:59 (permalink)
                        0
                        Mến chào mừng rangnanh đã đem muộn màng đến với vườn thơ vntq nha...chúc vui và vui nhiều...
                         

                        Ai đem buộc gió vào tình
                        Buộc mây vào nhớ,buộc mình lãng quên.
                        Ai làm cho sóng lênh đênh
                        Cho bờ hạnh phúc mang tên...nỗi buồn

                         
                         
                        Nổi buồn ta mang tên hạnh phúc
                         
                         
                        Ta gửi nụ hôn buổi chia tay
                        Ôm trời thương nhớ ở nơi này
                        Cõi riêng xin nhớ về gieo mộng
                        Ưu phiền cay đắng sẽ phôi phai
                         
                        Nỗi buồn ta mang tên hạnh phúc
                        Trên cành hoa trắng gió lay lay
                        Đêm nay ta cạn dòng thi lục
                        Gửi người yêu nhỏ ta trót say..
                         
                        Muộn màng phố vắng muộn màng ta
                        Đêm hình như thiếu ánh trăng tà
                        Cũng ngây ngất lắng men tình tự
                        Nơi nào ta đã có nhau qua...
                         
                        Nỗi buồn ta mang tên....hạnh phúc
                        Trong thế giới ảo thật bao la
                        Ta có ngôi nhà miền thoát tục,
                        Nơi đó hồn ta chạm phải ta...
                        #12
                          rangnanh 14.10.2007 08:14:54 (permalink)
                          0
                          Băng Nguyệt làm thơ hay quá! ^^ Cảm ơn đã ghé thăm góc nhỏ của Nanh^^

                          Thơ chết chìm

                          Câu thơ chồng chềnh chở đầy nỗi nhớ

                          Vượt sông chờ đến biển cả yêu thương

                          Gặp sóng dữ nhấn chìm bao duyên nợ

                          Thơ chết chìm,tình yêu đã bị thương

                          ++++

                          Câu thơ còn thơ mà ta đã già

                          Tình còn trẻ mà duyên đã muộn

                          Đôi ta xa nhau dù em không muốn

                          Cũng gượng cười khi anh nói :"không yêu"

                          +++++

                          Yêu anh nhiều,nhớ anh biết bao nhiêu

                          Không dám trách,bài thơ không dám gởi

                          Nắng huy hoàng mà mùa thu vội tới

                          Mây đầy trời cho mưa ướt lòng đau

                          ++++

                          "Quên đi mà,thời gian sẽ qua mau

                          Anh không nhớ mắc gì em phải nhớ?"

                          Nói như thế cho mình thôi nức nở

                          Sao Thơ buồn,thương nhớ lại trào tuôn?
                           
                           
                          R
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2018 20:06:44 bởi rangnanh >
                          #13
                            rangnanh 21.10.2007 10:05:58 (permalink)
                            0
                            Bu*o*'m ho^`ng
                             
                            Áo dài tung bay khắp sân trường
                            Vương theo nỗi nhớ thoảng mùi hương
                            Ngàn bướm cánh chao hồng sân nắng
                            Đàn khẽ rung lên dạt khắp phương
                            Ai giữ hồn tôi trong tà áo
                            Thu về tiếc ngẩn tiếng ve ngân
                            Lá bàng sắc đỏ như phượng đỏ
                            Hay hồn phượng đã hóa trong thân?
                            Ai giữ dùm tôi giấc mộng đầu
                            Thương người em nhỏ đang lớn mau
                            Ngăn dùm nét phai trên tà áo
                            Để gió thu về còn trắng phau...
                            #14
                              rangnanh 04.11.2007 20:11:14 (permalink)
                              0
                              Tưởng rằng có thể quên anh
                              Nào ngờ lại nhớ gấp trăm ngàn lần
                              Nhớ giọng cười ấy giòn tan
                              Nhớ lời anh hát chứa chan ân tình
                              Bây giờ anh lại làm thinh
                              Cho bao đau khổ một mình em mang
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 37 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9