Nhớ anh-nhớ thuở học trò Xa xa mãi một thời áo trắng
Những sáng,trưa đón nắng sân trường
Xa thật rồi tóc bím cô nương
Vô tư trói tim chàng bốn mắt
Xa xa mãi hàng cây xanh ngát
Khi tan trường ai đứng đợi ai
Em hồn nhiên tha thướt áo dài
Anh bối rối đánh rơi hoa dại
Xa mãi nghĩa là không trở lại
Tuổi ô mai chua ngọt ai thèm
Lén thầy, anh trao vội cho em
Em nhận lấy,nhìn anh sao thấy tội
Tuổi thơ ra đi sao mà quá vội
Lúc giận hờn em làm khổ anh
Khi chia tay hai đứa chưa làm lành
Lời muốn nói dấu sau khóe mắt
Giờ cuộc sống bao nhiêu điều vụn vặt
Có khiến anh quên mất tuổi học trò
Lén mẹ cha hai đứa hẹn hò
Cùng tắm sông,mò cua,bắt ốc...
Thời sinh viên bao điều khó nhọc
Anh lao vào cuộc sống mưu sinh
Ở phương này em chỉ có một mình
Cũng vất vả với ước mơ thi sĩ.