TÙY BÚT - TẢN VĂN !
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
CTT 29.09.2007 19:37:50 (permalink)
Người bạn đồng hành của tình yêu.

Người ta kể rằng, một ngày kia, tất cả các cảm xúc và tính cách cùng tụ họp trên Trái Đất. Sau khi Nhàm Chán ngáp đến lần thứ ba, Chân Thành nghĩ ra một ý định:
- Bọn mình chơi trốn tìm đi!

Chân Thành nói xong, Nhiệt Tình và Nỗ Lực đồng ý liền. Hào Hứng thì phấn khích. Lượng Lự, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cũng bị thuyết phục cùng chơi.

 
Thậm chí cả Thờ Ơ, vốn chẳng có hứng thú gì cả, cũng muốn cùng tham gia. Còn Sự Thật, dù đồng ý tham gia nhưng lại cho rằng mình chẳng muốn trốn đi đâu cả. Kiêu Ngạo nói tró "trốn tìm" thật trẻ con, còn Nhút Nhát thì không muốn thử rủi ro.

- Một, hai,ba... Chân Thành nhắm tịt mắt lại và bắt đầu đếm.



Niềm Tin bay thẳng lên trời, với Niềm Tin thì không có điều gì là không thể! Chiến Thắng thì trèo lên đỉnh ngọn cây cao nhất, và Ghen Tỵ chạy ngay đến nấp sau cái bóng của Chiến Thắng. Rộng Lượng đã đi trốn ở một chỗ rất bí mật, nhưng lại nhường chỗ trốn cho một ngừơi bạn. Ngược lại, Ích Kỷ đã tìm đựơc môt chỗ trốn vừa kín đáo, vừa dễ chịu, nhưng lại chẳng cho ai trốn cùng. Nói Dối thì trốn dứơi đáy đại dương, tối âm u. Nồng Nhiệt và Khát Vọng thì trốn trên đỉnh những ngọn núi lửa nóng bỏng. Còn Hay Quên thì... (CTT... xin lỗi nhé, mình quên mất chỗ bạn ấy trốn rồi).

- Một triệu! - Chân Thành đã đếm xong và mở mắt ra.


Khi lại gần hồ nước, Chân Thành tìm thấy ngay Vẻ Đẹp, cô ấy mải mê ngắm mê ngắm mình dưới hồ đến mức bị tìm thấy trứơc tiên. Do Dự, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng ngồi trên cái hàng rào, chẳng thể quyết định là mình sẽ nhảy xuống bên nào, thế nên cũng bị tìm thấy ngay lập tức.

Lần lượt, Chân Thành tìm thấy tất cả mọi người: Khéo Léo trốn giữa những cọng cỏ tươi; Sầu Muộn trong một cái hang tối ẩm ướt; Nồng Nhiệt và Khát Vọng ở trên núi lửa. Ích Kỷ thì khỏi phải tìm vì cậy ta đang cuống cuồng chạy trốn ra khỏi cái chỗ tưởng như êm ấm của mình khi bị một bầy ong tấn công - và tất nhiên, chẳng có ai giúp, vì ban đầu, cậu đã chiếm chỗ trốn đó một mình. Và Nói Dối đựơc tìm thấy trên cầu vồng (Tất nhiên, đây là một lời nói dối, vì Nói Dối trốn dưới đáy đại dương cơ mà,  có ai nhớ không? )

Nhưng chỉ còn Tình Yêu là không thấy đâu cả. Chân Thành đi tìm sau những cái cây cổ thụ, dứơi những con sông, trên đỉnh núi..., nhưng Tình Yêu vẫn biệt tăm. Tình Yêu lúc nào cũng khó tìm như vậy!

Sắp sửa bỏ cuộc, chợt Chân Thành nhìn thấy một bụi hoa hồng đầy gai đang rung rinh. Chân Thành nhặt một cành câu to và đập vào bụi hoa hồng vài lần xem có ai đang nấp không. Chợt có ai kêu thét lên rất đau đớn - gai của những bông hoa hồng đã đâm vào mắt của Tình Yêu. Quá hối hận, Chân Thành rối rít xin lỗi và hứa rằng từ đó trở đi, Chân Thành sẽ luôn ở bên cạnh để dẫn đường cho Tình Ỷêu. Những ngừơi bạn khác rất thương Tình Yêu nên cũng quây quần xung quanh, nói rằng họ sẽ lần lượt chăm sóc cho Tình Yêu.

Kể từ đó, Tình Yêu có rất nhiều người bạn Cảm Xúc, có lúc đi với người bạn này và có lúc đi với người bạn khác. Nhưng ngừơi ta nói với nhau rằng Tình Yêu và Chân Thành thì lúc nào cũng đi cùng với nhau.

 ST
                                                                 Chân Trời Tím_14/05/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 13:21:13 bởi Chân Trời Tím >
#1
    CTT 29.09.2007 19:42:27 (permalink)
    Tình yêu và lý trí.
     
    Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, Đức Hạnh và những thói xấu sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm. Một ngày nọ, Đức Hạnh và thói xấu tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó.

    Thông Minh đề xuất: “Chúng ta cùng chơi trò trốn tìm nào!”. Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi. Lý Trí la lên: “Nào các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé!”.

    Lý Trí đứng tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm:"Một, hai, ba...", đức hạnh và thói xấu cuống cuồng đi tìm chỗ để nấp. Dịu Dàng nấp sau mặt trăng. Phản Bội nấp sau những vườn bắp cải. Yêu Mến cuộn tròn giữa những đám mây. Nồng Nàn trốn ngay giữa trung tâm của trái đất. Nói Dối dấu mình phía sau tảng đá nằm bên dưới một hồ lớn. Tham Lam trốn trong một bao tải...
    Và Lý Trí đã đếm đến bảy mươi...tám mươi...chín mươi. Lúc này, tất cả đều tìm được một chỗ ần nấp cho mình, ngoại trừ Tình Yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn.Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình Yêu trong trái tim mình.

    Khi Lý Trí đếm tới một trăm, Tình Yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình Yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của những đoá hồng...

    Lý Trí bắt đầu tìm kiếm. Lười Biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười Biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt. Sau đó lần lượt Dịu Dàng, Nói Dối, Nồng Nàn, Yêu Mến... cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình Yêu. Ghen ghét với Tình Yêu, Ghen Tỵ đã thì thầm vào tai của Lý Trí:"Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu bạn Tình Yêu đấy".

    Lý Trí bước đến gần và tìm kiếm. Lý Trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây và dừng lại khi trái tim của Lý Trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu. Tình Yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý Trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình Yêu. Lý Trí khóc thét lên:" Tôi phải làm gi đây? Tôi phải làm gì đây? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ?".

    Tình Yêu nói:"Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi". Và đó là lý do vì sao Tình Yêu là mù quáng và luôn đồng hành cùng Lý Trí. 
    ST

                                                                   Chân Trời Tím_19/05/2004
     
    #2
      Mỹ Trinh 30.09.2007 04:41:23 (permalink)

      Bạn có lối viết như một nhà Triết, nhưng cách cấu tạo truyện mang nét dí dỏm và dể thương, như những cảnh tượng của phim hoạt họa nhi đồng, congraturation!!

      #3
        CTT 30.09.2007 10:27:25 (permalink)
        Cám ơn MT thật nhiều...hihihi...mình vốn dĩ là congraturation!!...hihihi...
        CTT
         
        #4
          Mỹ Trinh 30.09.2007 17:46:38 (permalink)


          Sorry Chân Trời Tím, tui type sai chữ rùi, chắc CTT ddang cười tui đó hỉ ? Giờ coi lai. mới thấy CONGRATULATION !!!!!!!! mong CTT viết nhiều nhé!

          #5
            CTT 01.10.2007 20:23:19 (permalink)
            Hihihihi...Mình biết chứ và cũng đùa lại không thấy sao?...
            Thân ,chào nhé.
            CTT
            #6
              CTT 01.10.2007 20:30:04 (permalink)



              Ngụ ngôn tình yêu
               



               Ngày xửa ngày xưa, có một hòn đảo – nơi có tất cả mọi cảm xúc sinh sống: Hạnh phúc, NỗI buồn, Tri thức và những cái khác bao gồm cả Tình Yêu.
              Một ngày kia, các cảm xúc được thông báo rằng hòn đảo sẽ chìm. Vì vậy tất cả đều đóng thuyền và rời đi, ngoại trừ Tình Yêu. Tình Yêu là ngườI duy nhất ở lại. Tình Yêu muốn chống chọi đến giây phút cuối cùng. Khi hòn đảo sắp chìm, Tình Yêu mớI quyết định nhờ giúp đỡ.
              Sự Giàu có đang đi ngang qua Tình Yêu trên một chiếc thuyền rất lớn, Tình Yêu nói: “ Giàu có ơi, có thể đưa tôi đi cùng không?” Sự Giàu có trả lờI: “ Không, tôi không thể, trong thuyền có rất nhiều vàng bạc, đây không có chỗ cho anh đâu” .
              Tình Yêu bèn quyết định nhờ Phù hoa, người cũng đi qua
              trên một con tàu rất đẹp. “ Phù hoa ơi, hãy giúp tôi ! “. “ Tôi không thể giúp anh Tình Yêu ạ! Anh quá ẩm ướt và có thể sẽ làm hỏng tàu tôi” Phù hoa trả lời.
              NỗI buồn đang ở gần đó, Tình Yêu hỏI: “NỗI buồn ơi, hãy cho mình đi với cậu” . “Ôi Tình Yêu, mình buồn quá, mình chỉ muốn được ở một mình…” Bỗng nhiên có một tiếng gọI: “LạI đây Tình Yêu. Ta sẽ đưa cháu đi”, đó là một ngườI lớn tuổi. Quá vui mừng và sung sướng, Tình Yêu quên cả hỏI xem họ đang đi đâu. Khi đến một miền đất khô ráo, ngườI lớn tuổI ấy lạI tiếp tục đi con đường của mình.
              Tình Yêu hỏI Tri thức - một ngườI đứng tuổI khác
              Ai vừa giúp cháu vậy?
               Ðó là ThờI Gian – Tri thức trả lờI
               ThờI Gian ư? – Tình Yêu hỏI – Nhưng sao ThờI Gian lại giúp cháu?
              Tri thức mỉm cười khôn ngoan rồi nói: “BởI lẽ chỉ có ThờI Gian mớI hiểu được giá trị của Tình Yêu”
              Ðây chỉ là một câu chuyện vẩn vơ của CTT,câu chuyện khẳng định  một điều mà chỉ có thể dùng trái tim để lý giải . “Chỉ có Thời Gian mới hiểu được giá trị của Tinh Yêu”, chỉ có thờI gian mớI lắng nghe được những làn hương mùa xuân đang phảng phất đâu đây – hương vị ngọt ngào của tình yêu. Niềm vui và nỗi buồn, khổ đau và hạnh phúc, tất cả những điều khiến ta mỉm cườI hay rơi lệ đều sẽ trôi qua. Sự giàu sang, tiền tài, danh vọng chẳng phải rồi sẽ không còn là điều quan trọng? Khi nhìn lạI con đường ta đã đi qua, chỉ xin được hy vọng rằng, hãy còn có Tình Yêu. Rất có thể một lúc nào đó, ta hờn trách Tình Yêu sao sớm lấy đi của ta sự vô tư, rất có thể Tình Yêu không phảI lúc nào cũng là chốn thiên đường. Thế nhưng trên tất cả được chờ đợi và được sống trong Tình Yêu bao giờ cũng là điều may mắn của mỗI một con người.
              “ Hãy đợi, chỉ có Thời gian mớI hiểu được Tình Yêu”   nhỉ?  hihihi...
              ST.
              Chân Trời Tím.
              #7
                CTT 01.10.2007 20:36:11 (permalink)
                Cây Phiền Muộn của cuộc đời .

                Người thợ mộc mà tôi thuê để giúp tu sửa lại căn nhà cũ nát, chấm dứt một ngày làm việc đầu tiên với không ít phiền muộn và bực dọc. Đầu tiên là cái mái ngói nhà đã khiến anh ta loay hoay mất cả giờ đồng hồ, sau đó đến trò “đình công” của cái máy cưa và chiếc xe tải cũ kỹ. Khi tôi chạy xe đưa anh ta về nhà, anh ngồi im như thóc, chẳng buồn cười nói suốt cả chặng đường. Đến nơi, anh mời tôi ghé thăm gia đình anh.

                Khi chúng tôi đến gần của, anh đột nhiên dừng chân bên cạnh một thân cây thấp bé và đưa cả hai tay vuốt nhẹ lên đầu ngọn cây. Lúc cánh cửa nhà bật mở, tôi ngạc nhiên thấy anh biến đổi hẳn thành một người khác hẳn. Gương mặt sạm nắng của anh rạng rỡ nụ cười. Anh siết chặt hai đứa con nhỏ vào lòng và dịu dàng hôn vợ. Sau một hồi hàn huyên, anh đưa tôi ra xe trở về nhà. Khi chúng tôi đi ngang qua cây thấp bé gần cửa, sự tò mò thôi thúc tôi đã khiến tôi buột miệng hỏi về hành động ban nãy của anh.

                “Ồ! Đó là cây phiền muộn của cuộc đời tôi”. Anh ta vui vẻ đáp. “Tôi biết mình không sao tránh khỏi những phiền toái trong công việc và chắc chắn rằng không nên đem về nhà những phiền toái ấy để gây khó chịu cho vợ con, những người đã đợi tôi cả một ngày dài. Vì vậy, mỗi khi buổi chiều về nhà, tôi đã đem hết mỗi buồn phiền và bực dọc của mình gửi lên ngọn cây rồi sáng hôm sau khi đi làm tôi lại mang chúng đi”.

                “Nhưng Cô biết không, thật buồn cười”, người thợ mộc kể tiếp: “Khi tôi ra ngoài vào mỗi buổi sáng để mang chúng đi thì dường như chúng đã vơi đi khá nhiều so với lúc tôi gửi chúng lên ngọn cây đêm hôm trước”.

                Trong cuộc sống, chẳng ai có thể thường xuyên đem lại sự bình an cho mình ngoài chính bản thân mình các bạn  nhỉ ...
                ST.
                Chân Trời Tím.
                #8
                  CTT 02.10.2007 19:27:46 (permalink)
                  Ngày xưa, có một vị đại sư muốn chọn một đệ tử làm người nối dõi. Một hôm, ông bảo hai đệ tử rằng: “Các con hãy ra ngoài và chọn về đây cho ta 1 chiếc lá đẹp nhất, hoàn mỹ nhất.”

                  Hai đệ tử vâng lời thầy đi tìm lá. Thoáng chốc, người anh quay về và trình cho đại sư một chiếc lá không được đẹp lắm: “Thưa thầy, tuy chiếc lá này không phải là hoàn mỹ nhất nhưng nó là chiếc lá hoàn mỹ nhất mà con thấy”.

                  Người em đi cả ngày trời và quay về với 2 bàn tay trắng, người em nói với vị đại sư: “Thưa thầy, con đã tìm và thấy rất nhiều lá đẹp, nhưng con không thể nào chọn được chiếc lá hoàn mỹ nhất.” Cuối cùng, vị đại sư đã chọn người anh.

                  “Tìm một chiếc lá hoàn mỹ nhất”, chúng ta vẫn cứ luôn nghĩ đến việc “hoàn mỹ nhất” nhưng nếu mình cứ một mực đi tìm mà không nhìn vào thực tế, không so sánh với thực tế thì mình cứ phải vất vả để rồi… trắng tay. Cho đến một ngày nào đó, mình mới phát hiện rằng: Chỉ vì mãi đi tìm một chiếc lá hoàn mỹ nhất mà mình đã bỏ qua biết bao cơ hội lớn một cách đáng tiếc!

                  Hơn nữa, thứ hoàn mỹ nhất của con người cuối cùng có được bao nhiêu? Trên đời này đã xảy ra không ít chuyện đáng tiếc, đó cũng do một số người xa rời thực tế đi tìm “chiếc lá hoàn mỹ nhất”, coi thường cuộc sống đạm bạc. Nhưng chính trong cuộc sống đạm bạc, vô vị đó mới chất chứa những điều kỳ diệu và to lớn. Điều quan trọng là thái độ của mình như thế nào khi đối diện với nó.

                  Trong cuộc sống chúng ta, không nhất thiết cứ phải theo đuổi những thứ hoàn mỹ mà chỉ cần bình tâm lại, từng bước từng bước tìm chiếc lá mà mình cho rằng là hoàn mỹ nhất.
                  ST
                  CHÂN TRỜI TÍM.
                  #9
                    namtuocbongdem_lfo 04.10.2007 01:17:58 (permalink)
                    ctt à! bạn nói rất hay mình rất thích câu nói "Mục đích sống của chúng ta luôn đúng theo bất phương trình này: người > con, nhưng có mấy ai thực hiện được trọn vẹn " thực ra,trong đầu chúng ta luôn suy nghĩ đến những việc như vậy,nhưng lại làm việc theo một cách khác không theo suy nghĩ.Người việt Nam ta vốn nhút nhát và rụt rè đã có mấy người dám đứng lên để nói thật về những điều mình suy nghĩ.không ! cũng có nhiều người từng lên tiếng về những điều trái ngược với lẽ thường nhưng có mấy người được thành công.Hy vọng sau này cuộc sống mới sẽ giải quyết được vấn đề này
                    #10
                      namtuocbongdem_lfo 08.10.2007 06:46:13 (permalink)
                      xin chúc mừng ctt đã là người hạnh phúc nhất thế gian.namtuoc cầu mong tình yêu của ctt sẽ bền lâu mãi mãi.
                      #11
                        CTT 08.10.2007 20:58:18 (permalink)
                        Xin cảm ơn nam tước thật nhiều...hihihi....nhưng mà câu chuyện khoảng cách tình yêu  này mình viết về cô em gái của mình ,hiện đã định cư tại canađa dzồi...hihihi....Và mình đã viết ,viết về rất nhiều người xung quanh mình...hihihi...
                        CTT
                        #12
                          CTT 12.10.2007 18:40:19 (permalink)
                          Một chàng trai hỏi bạn gái của mình :


                          -Tại sao em yêu anh?

                          -Sao Anh lại hỏi như thế ,sao em tìm được lí do chứ!

                          -cô gái trả lời

                          -Ko có lí do gì tức là em ko yêu anh

                          -Anh ko thể suy diễn như thế được

                          -Nhưng bạn gái của bạn anh luôn cho anh ấy biết lí do cô ta yêu anh ấy

                          -Thôi được ,em yêu anh vì đẹp trai  ,giỏi giang ,nhanh nhẹn.



                          Em yêu Anh vì nụ cười của Anh,vì.Anh lạc quan .Em yêu Anh vì Anh luôn quan tâm đến người khác 

                          Chàng trai cảm thấy rất hài lòng.

                          Vài tuần sau chàng trai gặp phải một tai nạn khủng khiếp,nhưng rất may anh ta vẫn còn sống.Bỗng nhiên Anh ta trở nên cáu kỉnh vì anh ta thấy mình vô dụng .

                          Vài ngày sau khi bình phục Anh nhận được lá thư từ bạn gái của mình

                          "Chào Anh yêu :
                          Em yêu Anh vì Anh đẹp trai.Thế thì với vết sẹo trên măt Anh bây giờ Em ko thể yêu Anh được nữa 

                          Em yêu Anh vì Anh giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu .Vậy thì Em ko thể yêu Anh 

                          Em yêu Anh vì Anh nhanh nhẹn nhưng thực tế là Anh đang ngồi trên xe lăn .Đây ko phải lí do giúp Em có thể yêu Anh

                          Em yêu em vì nụ cười của Anh.Bây giờ Em ko thể yêu Anh nữa vì Anh lúc nào cũng nhăn nhó , than vãn

                          Em yêu Anh vì Anh quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến Anh quá nhiều . Em ko nên yêu Anh nữa.Đấy Anh chẳng có gì khiến Em phải yêu Anh vậy mà EM vẫn yêu ANH .Anh có cần lí do nào nữa ko Anh yêu.
                           
                          Chàng trai thật cảm động và chắc chắn Anh ta ko cần một lí do nào nữa .
                          ST.
                          CHÂN TRỜI TÍM.

                          #13
                            CTT 12.10.2007 18:43:12 (permalink)
                                                                   THÀNH PHỐ HỐI TIẾC....
                            Sau mỗi thất bại tôi lại hối hả trở về thành phố Hối tiếc. Tôi đã đặt vé qua hãng du lịch Chuyến đi Sám hối. Sau một chuyến bay cực kỳ ngắn ngủi, ngắn tới mức chỉ trong nháy mắt, tôi đã khệ nệ với đống hành trang ngổn ngang lê bước ra khỏi chiếc phi cơ của hãng hàng không Giá Như.

                            Không có băng tải hành lý, không có xe đẩy, không có những người phu khuân vác hay hàng đàn taxi chầu chực, tôi đành vác trên vai mớ hành lý nặng trĩu bởi ngàn vạn kỷ niệm không mấy vui vẻ. Chẳng ai chờ tôi trong nhà ga mặc dù hàng vạn triệu người từ khắp mọi nơi mọi chốn trong cõi nhân gian đổ về đây.

                            Đứng xếp hàng chờ đăng ký thuê phòng tại khách sạn Cơ hội .Cuối cùng, tôi phát hiện ra rằng ngay tại đây sẽ diễn ra sự kiện quan trọng nhất trong năm của thành phố: Đêm hội Đáng tiếc. Chắc chắn tôi sẽ không bỏ qua nó. Ở đó, tôi sẽ có dịp hội ngộ với những nhân vật tiếng tăm nhưng cũng khó chịu nhất của thành phố.

                            Trong số những gia đình mà tôi từng quen thuộc có họ nhà Lỡ rồi. Người họ nhà này có tật lúc nào cũng tặc lưỡi, chép miệng. Đám bà con chú bác có cái tên chung nghe lạ tai. Đáng ra lúc nào cũng trưng ra những bộ mặt rầu rĩ, lại hay vò đầu bứt tai.

                            Thành phố này ai cũng biết bà lão cau có An bài đứng đầu một đàn con cháu đông như kiến cỏ. Cũng như mọi năm, sự có mặt của cụ Cơ hội ở buổi lễ sẽ mau chóng bị lu mờ bởi cô cháu gái xinh đẹp Cơ hội bị đánh mất. Cô nàng thường nhởn nhơ lượn qua lượn lại trong ánh mắt tôn sùng của những gã có biệt danh Ước gì. Thế nào cặp danh hài Những ước mơ tan vỡ và thất bại cũng có mặt để làm chảy nước mắt quý vị khán giả bằng những câu chuyện từ trong chính cuộc đời của họ. Trong số những khán giả ngồi hàng đầu, hai chị em nhà Đành Bó Tay sụt sùi mãi không thôi.

                            Trở về từ đêm hội, lòng tôi nặng trĩu. Phải chăng tôi đã sai lầm khi quay về thành phố Hối tiếc? Tôi không thể thay đổi được Ngày hôm qua nhưng tôi có thể tạo cho mình một Ngày mai hạnh phúc, dũng cảm, vui vẻ.

                            Vậy tôi xin khuyên các bạn một điều: Nếu các bạn đã lỡ mua vé trở về thành phố Hối tiếc, xin hãy hủy chúng đi. Thay vào đó, hãy tới một nơi có tên gọi Làm Lại Từ Đầu. Tôi đã chọn nơi đó cho tương lai của mình.

                            Nếu các bạn muốn làm hàng xóm của tôi xin tìm tới phố Dũng cảm. Bên cạnh nhà tôi là hai người hàng xóm tốt bụng, anh Giúp Đỡ và bác Tha Thứ. Nếu bạn sợ lạc đường, xin hãy điện thoại hỏi tổng đài Lạc quan. Thế nào bạn cũng sẽ tới đích. Tôi tin như vậy.
                            ST.
                            CHÂN TRỜI TÍM.
                            #14
                              CTT 12.10.2007 19:45:11 (permalink)




                              Hạnh phúc là gì?


                               



                               Khi còn nhỏ,tôi hay hỏi ba mẹ tôi rằng: "hạnh phúc là gì thế bố?"... Mẹ tôi không trả lời, chỉ âu yếm nhìn tôi và mỉm cười,còn ba thì xoa đầu tôi và bảo"điều hạnh phúc nhất đối với ba mẹ chính là có con đấy, con gái ạ..".
                              Vài năm sau, tôi vẫn hỏi câu hỏi đó, và cũng chính câu trả lời đó ba dành cho tôi!!
                              Và đến bây giờ, khi đã là một người thành đạt, tôi vẫn hỏi mẹ bằng chính câu hỏi đó, và một lần nữa, câu trả lời đó lại dành cho tôi chứ không phải là thứ gì khác!! Ôi! Tôi yêu ba mẹ mình biết bao!!!
                              Thời gian có thể làm thay đổi mọi thứ nhưng có một thứ không bao giờ thay đổi được, đó chính là tình thương yêu của ba mẹ dành cho chúng ta. Hãy cố gắng để người thân và bạn bè có thể cảm thấy hạnh phúc khi có bạn, bạn nhé! 

                              ST.
                              Chân Trời Tím.

                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9