Những Giấc Mơ Buồn !
Trích đoạn: Đông Tà
Trời ạ,trăng đẹp thế mà ai đem quẳng tùm lum thế nhỉ?!
Tội trăng
Có người thảo bức tâm thư
Hờn mây dỗi gió còn dư..giận trời
Hôm nao ấp úng trao lời
Nay đem chữ nghĩa nửa vời tặng nhau
Hồ kia chửa biết nông sâu
Trăng tan mấy mảnh người sầu tái tê
Nhờ ai lặn xuống gom về
Rồi mau ghép vẹn trăng thề thưở xưa
Đêm buồn nhếch nhác sao thưa
Thiếu trăng mây gió biếng đùa bé ơi!..
17/04/08
CSL
Trêu bé tí xíu hehe..chú chạy đây,kẻo bị túm lại kể lể chuyện buồn gì gì đó của bé thì khổ cái thân già của chú lắm.:-)
hì , chú nói thế thì yuri sao dám đem cái-khổ-hay-cái-buồn-gì-gì-đó (theo cách viết của nhà văn Lý Lan) ra mà kể với chú đây?
thoy ! để mai yuri qua nhà chú phá vậy !
_______________________
Nhật Ký Không Tên
lại một cuộc tình vừa đội nón ra đi
để nhật ký ghi thêm một lần dang dở
nghe trái tim đau trong từng hơi thở
đã bao lần nên cũng thấy quen quen
nhắc lại thì......không rõ.. nhớ..... hay quên
vì nhật ký tôi không tên người ạ !
lẫn lộn trước, sau - rồi cùng như nhau cả
toàn chuyện tình buồn , nào ly biệt , ra đi
tôi chẳng thích câu :"không duyên người đến làm gì? "
nhưng cũng thấy tự ti trong tình cảm
biết bao lâu dây tơ hồng mới thắm?
đến cuối đời nhật ký bấy nhiêu trang?
( nhật ký tôi không ghi theo ngày , tháng
mà tình bằng những tình cảm vỡ tan ! )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2008 22:34:16 bởi Cô Bé yuri >
Trích đoạn: Cô Bé yuri
Trích đoạn: Đông Tà
Trêu bé tí xíu hehe..chú chạy đây,kẻo bị túm lại kể lể chuyện buồn gì gì đó của bé thì khổ cái thân già của chú lắm.:-)
hì , chú nói thế thì yuri sao dám đem cái-khổ-hay-cái-buồn-gì-gì-đó (theo cách viết của nhà văn Lý Lan) ra mà kể với chú đây?
thoy ! để mai yuri qua nhà chú phá vậy !
_______________________
Nếu chịu khó đọc tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung bé sẽ thấy nhữg cái gọi là "gì gì đó" nhiều lắm.:-) Chú cũg thích lối thoại này vì nó vui bé ạ. Hm..phá phách gì chứ,làm cô bé ngoan đi nhé!
Em Đã Lớn thả thời gian như gió
em đợi chờ mùa xuân
ngỡ rằng như thuở nhỏ
trông ngóng để vui mừng
mà ngày thêm một lớn
thêm một dặm vui buồn
ngước nhìn lên vành nón
suối tóc dài chợt buông
ơ! thì ra nhanh thế mới hôm trước vẫn còn con nhóc thường đòi khẽ mẹ mua quà cho con ! hôm nay em mười tám biết nhung nhớ ưu sầu hay thẹn thùng đỏ mặt ôi! lớn rồi còn đâu !
Cánh Nhạn Tình
cũng giống như là anh hỏi thôi
em tự hỏi em đã lâu rồi
ta yêu nhau thế sao xa cách?
chẳng lẽ đổ cho lỗi ông trời?
chi bằng hãy tự ngẫm lại xem
những lúc bên nhau rất êm đềm
vẫn thấy bất an từng hơi thở
để rồi chua xót mãi trong tim
cảm giác bên nhau quá nặng nề
chia tay anh nhé - nỗi u mê
những gì sẽ mất rồi cũng mất !
còn tiếc gì nhau? những câu thề?
bây giờ cánh nhạn đã tung bay
mang theo ký ức của đoạ đày
gởi mây một ít làm lưu niệm
cho nhẹ gánh lòng nợ đắng cay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2008 16:35:24 bởi Cô Bé yuri >
Tình Si đã dặn lòng mình nén yêu thương
bỏ đi nhung nhớ của đời thường
chôn kín mầm yêu đang hé nở
mà vẫn vướng vào chữ vấn vương
tôi đã yêu người..... không thể yêu
nên bị dằn co giữa hai chiều
nửa muốn vì anh làm tất cả
nửa tự nhũ rằng....mộng hoang liêu
chẳng biết trời cao sắp đặt gì
để tôi ôm mãi mối tình si
anh cứ đùa vui như vô ý
hay hiểu mà anh cứ kiêu kỳ?
ai gở dùm tôi mối tơ lòng
rối nùi một mớ tựa bòng bong
hay giúp dùm tôi , tim hóa đá
sẽ chẳng khổ thân phận má hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2008 23:03:54 bởi Cô Bé yuri >
Trở Lại Với Thời Gian
chỉ một thoáng lần mò trong ký ức
em vô tình gặp lại chốn xa xưa
như hồn thơ hôm nào vừa thức
gợi trong lòng những hoài niệm lưa thưa
thôi viết lại thêm một lần buồn bã
lời thơ sầu làm khách chiều qua
hồn ngơ ngẩn theo từng chiếc lá
nghe đâu đây giai điệu hiền hòa
em không đến , không đi như gió
mà theo dòng trôi nổi của thời gian
để chia tay khồng cần lệ đổ
hay trở về trong cõi hoang mang
chào người cũ ngày nào thân thiết
chào vườn thơ xúc cảm bồi hồi
chào những bạn tôi chưa từng biết
chào mọi người vừa gặp đấy thôi !
Ngã Tư giữa ngã tư ! dòng người xuôi ngược ta ngụp lặn giữa đời tìm một lối đi qua khi ngọn nến không tròn ba đốm lửa xanh ngẩn ngơ tàn lụi trước chiều tà.... giữa ngã tư ! tôi - như người lạc lối ! chân bước chập chờn , hồn hóa mây bay mấy bước thôi mà năm - mười con hẻm rẽ bên đâu , cho trọn kiếp đời này? rồi đời.... thêm bao cái........ngã tư....... ?
Trích đoạn: Cô Bé yuri
Ngã Tư
giữa ngã tư ! dòng người xuôi ngược
ta ngụp lặn giữa đời tìm một lối đi qua
khi ngọn nến không tròn ba đốm lửa
xanh ngẩn ngơ tàn lụi trước chiều tà....
giữa ngã tư ! tôi - như người lạc lối !
chân bước chập chờn , hồn hóa mây bay
mấy bước thôi mà năm - mười con hẻm
rẽ bên đâu , cho trọn kiếp đời này?
rồi đời....
thêm bao cái........ngã tư....... ?
ĐƯỜNG DÀNH CHO EM! đứng giữa ngã tư! nếu như em không biết chọn hướng nào để về bến em mong... em hãy lắng nghe tiếng tận đáy lòng có ngọn nến nào soi đường em đi tới? trong ký ức em qua bao bến đợi? ngã rẽ nào làm lạc lối chân mơ? hồn hóa mây bay! em quá đỗi dại khờ để đứng giữa đường đời em không dám bước. con đường em đi! con đường phía trước những chông gai đâu ngăn nổi bước chân bước đi em! thẳng hướng chốn em cần nơi có niềm vui tình yêu và hạnh phúc tôi sẽ hóa nến tròn hát những lời cầu chúc ngã tư đường... thành một...dành em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2008 03:38:09 bởi aphu >
Từ Khi Thu Chết
ta về viết tiếp mấy vần thơ
ấp ôm nỗi nhớ để tôn thờ
rồi mai anh đến ta trao lại
tuy có mài mòn nhưng vẫn thô
ta về , ta viết mãi không thôi
tình kia rót cạn tháng năm rồi
máu khô nên lệ đâu còn nữa
cũng thiếu giọt sầu đắng bờ môi
từ ấy cuộc tình đóng khăn tang
là khi xuân sắc cũng phai tàn
là khi thu chết trong vàng úa
là khép vết sầu ta đã mang
Khâu Lại Vết Thương !
không là duyên nợ ba sinh
nên ta gặp mặt , sinh tình...... rồi quên !
ai sầu số kiếp lênh đênh
trôi theo dâu bễ mông mênh cuộc đời ?
ta về khâu vết thương tươi
tuy chưa lành hẳn nhưng ngơi vết hằn !
tôi - người , dẫu nhớ gì chăng?
đớn đau có lắm..một lần rồi thôi !
Trích đoạn: Cô Bé yuri
Khâu Lại Vết Thương !
không là duyên nợ ba sinh
nên ta gặp mặt , sinh tình...... rồi quên !
ai sầu số kiếp lênh đênh
trôi theo dâu bễ mông mênh cuộc đời ?
ta về khâu vết thương tươi
tuy chưa lành hẳn nhưng ngơi vết hằn !
tôi - người , dẫu nhớ gì chăng?
đớn đau có lắm..một lần rồi thôi !
không duyên...tình đến...tình trôi! sinh tình sinh ý...cũng rồi chia ly số sầu ai biết trước gì? thôi em nhé! buồn làm chi...bận lòng! đớn đau sinh nỗi nhớ mong vết thương chưa khỏi...vết lòng thêm cơi. lênh đênh dâu bể cuộc đời kiếp người...người kiếp ai thời biết đâu thôi em hãy thả nỗi sầu về nơi gây vết thương đầu cho em. vết thương nào khiến thơ của cô bé sầu đến vậy? cám ơn cô bé đã ghé qua nhà và lưu lại bút tích.anh chúc cô bé mạnh khoẻ và sáng tác nhiều nhiều.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2008 20:26:59 bởi aphu >
Trích đoạn: aphu
không duyên...tình đến...tình trôi!
sinh tình sinh ý...cũng rồi chia ly
số sầu ai biết trước gì?
thôi em nhé! buồn làm chi...bận lòng!
đớn đau sinh nỗi nhớ mong
vết thương chưa khỏi...vết lòng thêm cơi.
lênh đênh dâu bể cuộc đời
kiếp người...người kiếp ai thời biết đâu
thôi em hãy thả nỗi sầu
về nơi gây vết thương đầu cho em.
vết thương nào khiến thơ của cô bé sầu đến vậy? cám ơn cô bé đã ghé qua nhà và lưu lại bút tích.anh chúc cô bé mạnh khoẻ và sáng tác nhiều nhiều.
hì hì ! tại thơ của bé hơi buồn thôi , chứ vết thương nào đâu nà , bé cũng rất cảm ơn anh đã chia sẽ , chúc anh vui !
___________________________
Chờ Giấc Tình Phai
trả về một giấc tình phai
tôi - người ly biệt chia hai con đường
mênh mông một khối tình buồn
nay người quên mất , thiên đường tôi đâu?
lỡ qua một khúc sông sâu
ngờ đâu con sóng bạc đầu cuốn trôi
nếu sau một kiếp luân hồi
thì ta có được chung đôi hỡi người?
ai xuôi tôi lại yêu người
trái ngang ôm nỗi ngậm ngùi đớn đau
tuy chưa thề hẹn chờ,
tình tôi nguyện mãi ngàn sau vẫn còn !
Anh Có Về Qua Lối Xưa anh có còn qua lối xưa không? giữa hàng hoa sứ trắng bềnh bồng, mái nhà hoa giấy leo hàng giậu, có người em nhỏ đứng chờ trông. năm kia anh nói lên tỉnh học thầm thì bao tiếng đợi chờ nhau "hè này anh về mong em đón " để lối đường xưa nhuộm sắc màu ! ai ngờ hè lặng đã thu sang ba năm hàng sứ đã úa vàng mấy giàn leo giấy nay um kín bên rào giờ chỉ mảnh vườn hoang nếu có về ngang ngắm nơi xưa thấy vắng người em thuở vui đùa mất hẳn hương yêu ngày hò hẹn không còn cô gái lúc tiễn đưa thì đừng đau xót nhé anh thương ba năm lỗi hẹn một con đường khi em xuất giá , vu quy đón là gởi tình anh theo lệ tuôn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2008 21:41:44 bởi Cô Bé yuri >
Trích đoạn: Cô Bé yuri
Thiên Sứ Tình Yêu
nếu có là thiên sứ
em sẽ tặng cho anh
một điều ước hiển linh
là bên em mãi mãi
dẫu không là thiên sứ
em vẫn sẽ cho anh
một cơ hội màu xanh
là yêu em trọn kiếp
nhưng em còn tặng tiếp
cơ hội cả thế gian
hạnh phúc sẽ huy hoàng
trong tình yêu chân thật
thiên sứ hiền lành nhất
chỉ bắt cóc anh thôi
còn thiên hạ thì em
sẽ cầu cho hạnh phúc
nhưng mà anh nhớ nhé
thiên sứ cũng giận hờn
và sẽ ghét anh hơn
nếu mà anh dang dối !
em - một thiên sứ giỏi
biết trách móc người tình
nhưng anh chỉ cần tin
là em yêu anh nhất!
_____________________
Bạn ơi- bài quá sức dễ thương!!!
Muốn viết gì đó nhưng không viết được... Chắc tại HH hoạ thơ hổng kó được.
Hẹn 1 dịp khác ghé thăm!
HH
Thiếu Phụ Đôi Mươi
Tiếng hát ru con ,ngọt........ rát lòng
mắt buồn thăm thẳm chốn hư không
tay ôm giọt máu... nào lầm lỡ ?
để tiếng nhân gian - gái chẳng chồng
nước mắt đôi mươi, "người thiếu phụ"
còn gì nuối tiếc với trông mong?
phương trời "kẻ ấy" quên từ thuở
tách bến sang thuyền cách mấy sông !
___________________________________
cảm ơm bạn Hoàng Hoa , yuri cũng rất mong được bạn ghé thăm đó !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: