Trích đoạn: Cô Bé yuri
em hôn nhiên (trong mắt người thiên hạ)
môi mỉm cười (cho đẹp dạ thế gian)
cười mất chi đâu , nên cần gì phải ngại ?
em lại giả vờ thêm một nét ngây thơ
của riêng mình đẹp tựa một giấc mơ
em sẽ tự xây một thiên đường mờ ảo
làm chiếc bóng âm thầm theo gót nhỏ
khi ánh dương tan biến giữa mịt mùng.
đọc xuôi đọc ngược thấy hay hay ^^!
em "vẫn cứ hồn nhiên" "giữa mịt mùng"
dây lòng tôi tự nhiên trùng khôn tả
em hãy mang những muộn phiền trăm ngả
gieo lên trời cho gió cuốn tung đi
tôi sẽ đến như một bộ xiêm y
khoác cho em vô vàn ánh bình minh mới
tôi đã nguyện là bóng đêm tàn vội
vẫn âm thầm theo gót nhỏ của em.
chúc yuri vui vẻ. làm quen ha ^^!