Những Giấc Mơ Buồn !
Lẻ Bóng lặng nhìn cánh bướm run run lòng ta thổn thức muôn trùng vì ai? hoàng hôn dệt bóng dong dài dửng dưng đơn lẽ , chẳng ai chung đường chiều nay thêm một chiều buông trách ai khờ dại khóa lòng khắc khe chiều nay cũng một lối về sao không cho tựa gót thề bước bên? vô tình gợn sóng mông mênh biết đâu ! có lẽ duyên tình trăm năm giật mình , khuất bóng xa xăm người ta vẫn thế , âm thầm bước đi...
Hoàng Hôn Hai Nơi
có bao giờ ta quên được nhau đâu ,
nhưng cứ nhớ trong nỗi sầu xa cách ,
tim vẫn còn run giữa cõi lòng mù mịt,
mà kỷ niềm nào không cùng lối ta qua.
hoàng hôn mỉa mai rung rủi ánh chiều tà,
biết không có anh nên giả vờ lạnh nhạt,
tình ngày xưa có êm đềm khúc hát,
nay cũng lại là hạt cát giữa mênh mông.
ta giữ cho nhau những giấc mộng màu hồng,
đê chiều lửng lơ nhớ ai tan thành màu tím,
xin nhé anh, có còn nhau hoài niệm ,
thì cũng tan dần theo khoảng khắc ngày - đêm !
Em Yêu Anh - Người Lính Biển !
chiều nào nhớ anh nghe lòng dậy sóng
không biết nỗi niềm có ra đến ngàn khơi
để chiều Hải Quân anh gác canh gió lộng
biết em nhớ anh nhiều , nhiều lắm anh ơi...
mỗi phép về thăm anh mang theo hương biển
mang gió bốn bề cùng nắng phương xa
biển hòa vào anh cho cõi lòng lên tiếng
"em hãy chờ anh tròn nghĩ vụ quê nhà. "
mẹ anh hay bảo :" thư anh về dài lắm !"
có đôi dòng không hiểu ám chỉ ai,
"kêu chờ đợi....,trầu cau...,nên duyên thắm ,
chớ vì ai nhung nhớ đến hao gầy."
em muốn gửi cả tình em theo gió
cho hương yêu ám áp trái tim người
tình em đợi dù ngàn năm vẫn đó
có lẻ là anh cũng hiểu đấy thôi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2008 20:24:38 bởi Cô Bé yuri >
Quên Một Giấc Mơ
tình em còn đợi đến bao giờ ?
ngàn năm chua xót một giấc mơ
hoa tím chiều nay rơi theo gió
hỏi có còn chi để đợi chờ
nước mắt còn rơi trong dối gian
che giấu giùm nhau chút phũ phàng
đường xưa con sáo không còn gọi
chắc tình giờ cũng bớt gian nan
năm tháng người về qua bóng nắng
có gặp cánh cò lở bâng khuâng
hãy xem như những làn mây trắng
tan vào hư ảo giữ chiều xuân
em về góp nhặt những hư hao
hành trang gói lại kỷ niệm đầu
để trong đâu đó không còn nữa
một giấc tình buồn quên nhói đau.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2008 20:40:39 bởi Cô Bé yuri >
Bao Giờ Có Chuyện Tình Yêu ?
chuyện tình yêu giữa muôn trùng mờ ảo
bao người tin mà đặt chọn niềm vui ?
em xoay lưng chán ghét với sự đời
cho người hiểu nhân tâm đầy giả dối
đã như thế cần gì cho cơ hội
để mai này phản bội lại mà thôi
trái tim yêu phút chốc đổi thay rồi
thì ta cũng có gì mà luyến tiếc ?
tình yêu ơi ! nơi đâu là diễm tuyệt ?
mà người đời mơ mộng kiếm tìm nhau ?
tôi chỉ còn một nửa mảnh tim đau
nên đâu muốn cho đi rồi mất hết !
ai bảo xưa thầm mơ tình bất duyệt
đến bây giờ còn một nửa là may
chẳng ai mong sống trong kiếp đọa đày
xin giã biệt những mộng mơ hoang tưởng !
Giữa Bể Vô Thường
ta đã gặp nhau nên khó lòng quên được
nếu có là mơ vẫn luyến tiếc không ngừng
bước bên đời bằng nhịp guốc dửng dưng
nhưng vẫn phải đếm hoài từng sợ nhớ
mình gặp nhau chi mà bảo là không duyên nợ
chẳng phải là do sợ hãi của riêng thôi
trong mỗi người đều có một cái tôi
mà tình ấy quá nhỏ nhoi , làm sao qua được
để hai ta cứ nỗi trôi giữa dòng xuôi ngược
cách một ngọn núi lòng chẳng thể vượt qua
phân vân hoài trên khoảnhkhắc chia xa
nay nhung nhớ cũng vẫn là tiếc nuối
ngày mai đây giữa đường đời vạn lối
nếu gặp nhau xa lạ vẫn là hơn
ta đã yêu nhau trong giông bão vô thường
thôi chia cách là con đường duy nhất !
Chẳng Thể Như Mơ
dù cho mình có chung giấc mơ đi nữa
cũng chỉ là mơ có khác gì đâu ?
dấu yêu xưa có vạn sắc màu
cũng sẽ hết khi bình minh đến
nếu xa nhau cho là số mệnh
thôi kiếp này ta chẳng nên yêu
mối duyên nào mang đến hẩm hiu
em ao ước tim mình hóa đá
ngày mai kia đâu sợ mình gục ngã
giữa đoạn tình chẳng thấy lối đi
chẳng khóc thương vì mối tình si
đời chẳng thiết cô đơn trống vắng
nếu bên anh cuộc tình may mắn
trân trọng đi đừng giống như em
khát khao tình yêu mãi êm đềm
nào có được như là mơ nhỉ ?
Vần Thơ Tôi
đừng giận hờn sao, tôi là người viết mộng
mà vô vàng những đau xót trong thơ
đời tôi đó ! bao nhiêu là khoảng trống?
để sầu thương cứ xâm chiếm mịt mờ
tôi không thể khóc nên bật cười phản ứng
tôi không muốn buồn nên giả tạo vô tư
tôi không muốn đau vì mối tình vỡ vụng
tôi không muốn nuôi con tim mãi hận thù
nhưng nhờ thế tôi hiểu đều đơn giản
tôi chẳng phải yêu ai hơn bản thân mình
để nước mắt trôi theo dòng dĩ vãng
không tin thì đâu sợ mất lòng tin
đừng giận nhé vần thơ tôi buồn lắm
thay cõi lòng thốt cạn mọi ưu tư
lỡ người đọc mà vương dòng sầu lắng
cứ xem là chút lo lắng phù du
Cho Hỏi
cho hỏi người đời tìm chân lý
sao lời lại thốt những dối gian
con tim toan tính hoài ít kỷ
mà lại mong nhau một thiên đàng?
từ trong nguyên thủy của tình yêu
Eva ngày ấy có lo nhiều?
Adam dối trá bao giờ nhỉ?
để giờ chẳng có để chắt chiu
thôi ta nhìn lại đời ta nhé?
ngày xưa tin lắm một mầm yêu
nên vết thương lòng... thôi vẫn thế !
khổ đau chua xót biết bao nhiêu !
đành về vỏ ốc trốn trong tim
chẳng sợ ông tơ xuống làm phiền
ta về vui kiếp làm con én
gọi mời xuấn ấm một bình yên !
Chẳng Phải Cổ Tích Đâu
em không phải là cô công chúa ngàn năm
ôm giấc tình si đợi chờ chàng hoàng tử
mà chỉ có trái tim như nửa lành nửa vỡ
mang nỗi u hoài trong nhân thế đa đoan
xin đừng là mơ mộng của thiêu thân
bỏ thực tìm hư lao mình theo ánh sáng
vì quá xa nên ngỡ mặt trời nhẹ nhàng như nắng
đâu biết đến gần là cháy rụi một tương lai
em vẫn sẽ mơ , nhưng ở những đêm dài
và bừng tỉnh khi đồng hồ réo gọi
mở mắt ra biết không còn tăm tối
nên mong anh đừng mơ mộng quá lâu
giấc mơ anh đẹp quá chẳng hư hao
nhưng cũng rõ không thể nào là thật
chuyện tình yêu chỉ hai từ được - mất
thôi mơ thì đành đừng lại nhé anh !
Nỗi Nhớ Mang Tên
có nỗi nhớ riêng em , mang tên : người phụ bạc !
cứ dai dứt trong lòng khắc khoải một niềm đau
chút lửa yêu đương của ngày xưa , giờ lịm tắt
để thời gian chở về góp nhặt những hư hao
anh thấy đó ! đã bao năm nhưng nào ai quên được
ngày tháng chập chờn khơi mãi một vết thương
cây lá có nhơ nhau không sao xanh xao vàng vọt
em chắc nhớ anh nhiều nên tim nặng trĩu mùa đông
có lẽ anh sẽ là niềm đau trong em mãi mãi
nên đến hết cuộc đời cũng không thể nào quên
nỗi nhớ của em chắc mang thêm cái tên : ray rứt !
dẫu đã được lấp vùi dưới đáy rượu , hơi men.
Người Có Còn Yêu?
người có còn yêu tôi nữa không ?
mà những đêm đêm lạnh cả hồn
vòng tay hờ hửng trên má lệ
bờ môi nhợt nhạt giữa môi hôn
chìm vào giấc ngủ lắm mộng mơ
tôi thấy trong tôi một nghi ngờ
dường như người đã phai tình nghĩa
chỉ còn trăn trở sự thờ ơ.......
xin dòng lệ buốt giữa đêm đông
rơi rớt làm chi những giọt buồn
người quên hay nhớ tôi vẫn muốn
bên người dù có...hết yêu thương
người có còn yêu? nói tôi nghe
bởi tôi tin lắm những ước thề
đừng để con tim hoài nghi mãi
đêm về ác mộng chẳng buồn đi.
Của Riêng Tôi riêng tôi cũng đã ghét thơ tôi sao mãi đau thương giữa cuộc đời thì người chê trách tôi gàn vỡ cũng là sự thật ấy mà thôi dòng lệ nghẹn ngào đã giấu đi làm sao ai biết , hiểu được gì? bài thơ tôi khóc riêng tôi đó đâu cần người biết để làm chi khép lại buồn đau cứ mỉm cười cho người hạnh phúc , thấy niềm vui còn thơ...là của tôi - riêng biệt không mời ! không gọi ! chẳng cần coi ! cho dù tôi ghét vẫn mang theo hành trang duy nhất của người nghèo xin ai chớ lấy làm trêu ghẹo thơ buồn nên số phận gieo neo !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2008 20:29:36 bởi Cô Bé yuri >
Thôi Hết Chờ Mong anh đem tình yêu ấy thả xuống đáy mong chờ cho nhiều đêm run rẩy đau lòng trong giấc mơ em chờ anh lâu thế sao nỡ vội vô tình bỏ bao dòng tương cảm giữa suối đời rêu xanh trong đêm buồn em khóc có lẽ để một lần quên anh về giấc ngủ nhưng vẫn hoài bâng khuâng đường tình gian nan quá nào ai muốn chia lìa sao anh hoài không hiểu để giọt sầu rơi khuya bài tình thơ sau cuối em gửi đến bên người như tiếng chuông réo gọi trả cho người mà thôi.
Người Đi Có Nhớ từ ngày người gởi lại nhành hoa và những câu thơ dưới trăng tà rồi đi , đi mãi không về nữa có biết em chờ mong thiết tha? mong một ngày kia gặp lại người cho dù năm tháng cứ dần trôi chân chim đáp nhẹ nhàng mí mắt môi thẫm màu đi mất nụ cười em vẫn chờ mong đã bao ngày mà nào ai biết , có ai hay trong tuổi thanh xuân úa mộng còn bao tiếc nhớ đã hao gầy?? hoàng hôn buồn bã khóc cho em? xót một màu mây rớt bên thềm anh còn nhớ những ngày xưa cũ đã hứa cùng xây mộng dịu êm?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: