Trích đoạn: Nguyên Hoang
quote:
Trích đoạn: Cô Bé yuri
Bây giờ bắt đầu đếm ngược rồi sjs nhỉ , 5 ngày nữa , nôn ghê !
Lúc đó yuri sẽ "cắn" một người một cái cho đỡ nhớ
IN DẤU...
Nghe đòi cắn, muốn vội về thăm lại.
Nắng Sài Gòn, còn hực nóng hay phai?
Em có đi dạo phố buổi chiều nay?
Gió theo gót, nhìn Em thôi, nhớ mãi.
Một vết cắn, giữ theo về, kỷ niệm!
Hằn trên môi, lưu dấu mãi bên đời?
Người thơ hỡi!Ta đong đầy biển nhớ.
Mời Em về, nghe sóng vỗ, không vơi.
Sóng thủ thỉ, thì thầm lời rất nhỏ !
Có lần về? thăm nỗi nhớ, Mỹ tho.
Những góc phố, ngõ đường xưa, còn đó.
Đang chờ nhau, giục giã bước sang đò.
Để mình kịp, ghé vào thăm cha mẹ.
Chào hỏi rồi, thưa tiếp chuyện nhân duyên.
Từ kiếp xưa, cùng đã có ước nguyền,
Dành lại nửa quả tim, cũng lấy nốt!
Nguyên hoang
2 ngàn 10
Vết Cắn Nhớ Thương
Anh biết không Sài Gòn nay chật lắm
theo dòng đời sớm tối cứ bon chen
hỏng chừng anh sẽ thấy mình lạ lẫm
giữa nơi mà một thuở tưởng thân quen
Nhưng vẫn có một điều luôn đáng nhớ
là tình người , tình bạn cả tình thân
và biết đâu còn tình yêu nữa chứ
dẫu xa xôi cách trở đã bao lần
Nếu một ngày từ xa anh trở lại
gặp người xưa làm sao nói nên lời?
một nụ hôn có thoả lòng khoải?
có sâu bằng... một vết cắn trên môi?
Cô Bé yuri.
hj, chào huynh Nguyên Hoang , yuri biết huynh định về Mỹ Tho thăm ai rồi nhưng yuri hong nói đâu !
à còn cái zụ cắn á , yuri chỉ định cắn lên tay thôi , nhưng còn huynh thì... hì hì... cắn ai đó ở đâu thì tuỳ á
_____________________________
Tôi yêu anh bằng nửa trái tim
Còn nửa kia tôi dành lại đó
Lỡ chấp nhận rồi, thì.. tặng tiếp.
Dù hẹn trăm năm, cũng vẫn tìm.
* Gởi Cô bé Yuri, bận bịu gì? Mà Muội ít cô dd thả thơ vậy?
"Merry Christmas and happy new year 2011"
Huynh chúc Muội nhận nhiều ơn lành từ Thiên chúa, qua năm mới ẤT MÃO
luôn An khang thịnh vượng, cho Muội và cùng gia đình.
* Bữa nay, Huynh gởi tặng Muội bài thơ (nếu có ngụ tại miền Tây).
Hương tình sông Hậu.
Nầy Cô bé, lâu rồi, nơi đâu ẩn biệt?
Từ ngày đi'Tua'*, mũi Né, về Sài Gòn!
Chờ họp bạn, Thơ thi đàn, vui thắm thiết.
Huynh chờ muội hoài, như môi mất dấu son.
Để hỏi ra lẽ, vết cắn ai? Muội biết.
Xin chỉ giùm huynh, ơn nhớ sẽ đáp đền.
Được hôn lễ, cho muội vào vai, dâu phụ.
Thay đổi bất ngờ? Muội(thế) chổ chính,cung nghênh!
Kể từ khi, con tim biết buồn, biết nhớ.
Lúc mà hồn thơ, mơ tưởng, rồi cứ chờ.
Dù toan tính, cất tim dành, đưa phân nửa!
Cơn gió bạo cuồng, phăng cuốn khỏi Chòi Thơ.
Lời thơ ai? Đã làm mềm lòng đây đó.
Hoà quyện trong thơ, tình trao gởi mơ hồ.
Thật ấm áp, đẩm nồng xoá tan loang lổ.
Làm nhạt nhòa, xao xuyến lắng, dấu bơ vơ.
Huynh giúp Muội, tự dựng lên một lầu thơ!
Cho đủ sức, chứa 'Giấc mơ buồn' nơi đó.
Đừng hỏi vì sao? và chẳng cần(rỏ) nguyên do.
Như vết cắn nhẹ, mà hằn sâu muôn thuở.
Rồi có hôm nào, về Cần thơ, (tạt) ghé Mỹ tho.
Muội sẽ thấy, tất cả gì, cũng mong đợi?
Dường như có ai? Đã dặn dò (từ) kiếp trước.
Đón giùm giai nhân, đượm xuân sắc hương nồng.
Đi trong nắng, mùa thu ngân trên xác lá.
Khiến chạnh lòng, gây nhung nhớ mãi nơi xa.
Ở đây mùa đông, ngập tràn, hồn băng giá.
Cao ốc che ngăn, (từ) lố dạng đến trăng già.
Những con sóng trào dâng, vỗ về (lên) bãi đá.
Thật vọng cuồng, cho thuở đến, lúc đi qua.
Ngắm mùa trôi sang, mong cho về ước hẹn.
Theo lời ca dao, trong tiếng hát câu hò.
Thi thơ giao duyên, đừng nhạt phai theo gió.
Tình ca quê hương, hoài vọng mãi thơm tho.
Sáng, có xôn xao bến Ninh kiều?
Chiều,lại man mác buồn, hiu quạnh!
Những buổi mưa nhiều, có sũng bước chân ngơ?
Trên lối về, đi vũng ngập lầy, nước sóng sánh.
Dòng chảy đến đâu? Chở nặng khẳm thân yêu.
Đôi bờ kè, giữ ân tình không sạt lở!
Cho tặng đôi lòng, giữ mãi những niềm mơ.
Những chuyến đò cao tốc, oằn trĩu (khách) bộ hành.
Xé giạt nước, đùa chồng chềnh xuồng (ghe) đi ngược.
Dập vùi (dề) lục bình, lạc lõng, uá (rám) tươi xanh.
Chợt thay đổi, còn mất gì? (Ở) những năm trước!
Có thể (từng) thời gian, trao nhận bóng thiên đường.
Thuyền ngừng, khoát nếm nước(sông), còn ngụm lợ ngọt.
Nếu xuống xa hơn, gần Biển Bạch mặn mà.
Ta ngồi nhớ, chuyện xưa dòng sông Trẹm?
Lòng bồi hồi, nước mắt ứa, buồn thêm.
Vẫn còn đây, hai bên bờ ánh đuốc.
Con trăng hạ huyền, chao chuốc bóng đêm.
Bình minh mai, một vạt nắng vương thềm.
Chưa nhắn nhủ, hư không dìu mất vuột.
*Tourist:du lịch.
NGUYÊN HOANG
2 ngàn 10