Đã chuốc nhận những mãnh dư thừa
Của bao gả trái tim xơ cứng...
Hay rên rĩ với sầu đông băng giá...
Xin phật trời cho con được chẳng từ bi...
....
Hãy đi vào ngỏ ngách của thi ca
Hãy nói được những gì rất thật
Để đối chứng với tình chật vật
Và bon chen theo giá trị thấp hèn.
Nguyên Hải
Cay Đắng Lặng Im
hình như bây giờ... nhân thế đã quen
với những cái gọi là.."vậy đó"
nên tình yêu dễ dàng từ bỏ
thì còn gì lưu luyến người ơi !
đã không còn những hẹn ước xa xôi
và cũng mất những tình xưa nghĩa cũ
miệng vẫn còn yêu mà tim nào ấp ủ
một chút tình để sưởi ấm hồn nhau.
đã không còn niềm tin với ước ao
như trái tim có một ngăn băng giá
người chẳng nghĩa ân , ta cũng không cần cao cả
nên cứ đọa đày trong cay đắng lặng im
thêm một vết bầm ta khắc lại trong tim...
yuri xin cảm ơn huynh Nguyên Hải đã ghé tặng thơ , do ít online nên đón tiếp chậm , mong huynh đừng buồn. Chúc huynh vui vẻ và sáng tác thật nhiều !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2009 20:18:54 bởi Cô Bé yuri >