Giữa Cuộc Đời Có kỹ niệm đã xa rồi xa mãi
Ngàn năm như lửa cháy lòng ta
Có vết sẹo muôn đời không xoá nỗi
Vết cháy lòng muôn kiếp khúc bi ca?
Đã có lúc trái tim thành - ngọn lửa
Để yêu đương cháy đỏ giữa ta, người
Tình yêu hỡi! Bây giờ thành xa lạ,
Trả lại người yêu dấu đã xa xôi.
Gió mưa vẫn thế mà đời đã khác
Khơi buồn ta cố nhấm nỗi niềm riêng
Đắng hay ngọt có lẽ là duyên phận
Biết trao ai cho trọn cả nỗi niềm
Niềm tan vỡ như sóng trào bọt trắng
Như nắng lên sương loãng giữa bầu trời
Là bớt dại ta ơi đừng đau khổ
Kiêu hãnh đi lên giữa cuộc đời.
lnp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2011 08:43:17 bởi lenamphong626 >