Những Giấc Mơ Buồn !
Kể Đi Anh Chút Nắng Sài Gòn nắng Sài Gòn có đẹp lắm không anh? có đỏ tươi của những chiều phượng nở? hay có gió thổi qua bờ ao nhỏ? như quê em, trên mảnh đất miền nam? những sân trường cánh phượng có chói chang? hay đỏ thẫm khi những chiều mưa đổ? có bọn nhóc đùa trong mưa trên phố? kể đi anh ! những lạ lẫm Sài Gòn ! em sinh ra nơi đồng ruộng nông thôn nên chỉ biết bờ cây xoài hay mận buồng dừa nước ngọt ngào cơm trắng và cánh cò trong những khúc ca dao nếu ngày nào anh thích nắng hàng cao đến quê em nghe thì thào gió gọi và hãy kể về Sài Gòn muôn lối cho em nghe , nghe tiếng nắng Sài Gòn ! r Đã đưa vào TV Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2008 21:50:13 bởi Nguyên Đỗ >
Nghĩ Sài Gòn Trời Sài Gòn ồn ã lắm em ơi
Phố xá sáng chiều người xe giăng mắc
Anh đạp xe trên con đường xa lắc
Chẳng có cánh phượng nào rơi trên tóc, trên tay Trời Sài Gòn cũng không có mưa bay
Chỉ có những cơn mưa rào như trút nước
Chưa kịp trở tay cả người đã ướt
Nhưng cơn mưa qua cũng rất vội vàng Trời Sài Gòn có nắng đổ chang chang
Có cảnh kẹt xe dài dăm cây số
Có đèn đường ngọn xanh ngọn đỏ
Có quán càfe nép sát vỉa hè Trời Sài Gòn có những tàn me
Buổi chiều anh qua lá me bay xòa xạc
Ngồi trong công viên nghe cơn gió mát
Ly càfe bỗng ngọt lim trên môi Trời Sài Gòn có em và có tôi
Có lũ bạn gọi nhau chiều thứ bảy
Uống vài ly bia cho đời sảng khoái
Và uống xong mỗi đứa ...tự trả tiền Hàn Phong
cảm ơn Huynh Hàn Phong ghé họa thơ , chúc huynh vui vẽ
Một Nửa Con Tim em chỉ giữ lại một nửa của tim em có cho ai đâu mà anh hờn, anh dỗi? em cũng đâu là hạng người giả dối?
sống hai lòng hay trông đợi vu vơ vốn không tin vào hạnh phúc bây giờ nên em cắt một nửa tim giữ lại sống hôm nay không gì là mãi mãi thế cần chi lãng phí cả trái tim? nếu sau này giông tố vẫn lặng im thì một nửa sẽ tự tìm một nửa bao hoài nghi anh đã hằng chất chứa sẽ không còn khi bắt nhịp với thời gian cuộc sống em không phải kẻ vội vàng ôm cả vốn để chơi trò cá cược biết ra sao nếu chẳng may thua cuộc? nên chẳng thà yêu bằng nửa tim thôi! r Đã đưa vào TV Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2008 22:35:16 bởi Nguyên Đỗ >
Khoảng Cách.... anh nhìn chi? bờ bên kia nỗi nhớ, có người nào anh chờ đợi hay chăng? mắt anh xa xôi khiến lòng em lo sợ anh lặng im như tiếc nuối muộn màng giờ mới hiểu thì ra ta xa lắm vẫn bên nhau nhưng tim lỗi nhịp buồn hình bóng ấy trong anh hằng im đậm đâu là em như lời hứa yêu thương em thử hỏi nếu em qua bến ấy anh có nhìn bằng ánh mắt chờ mong? em tự hỏi rồi tự mình hiểu lấy câu trả lời đơn giản chỉ là :"không!" chắc có lẽ anh bảo em đa cảm nghĩ vu vơ, tự chuốc lấy muộn phiền anh đâu biết trong em từ sâu thẳm gốc gai sầu đã phút chốc chồi lên. r Đã đưa vào Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2008 22:03:15 bởi Nguyên Đỗ >
Sài Gòn Thành phố lớn cửa nhà đông đúc lắm
Những con đường man mát dưới hàng me
Những trưa hè thiếu cả những tiếng ve
Màu nắng đẹp sao sánh bằng quê nhỉ Chỉ đây đó có vài cây phượng vĩ
Khi nở hoa cũng bị khói mờ đi
So với quê hẳn cũng chẳng ra gì
Chỉ vẻ đẹp của xa hoa thành phố Khi em đến sẽ vô cùng bỡ ngỡ
Xe, người đông, cuộc sống lắm bon chen
Khi về đêm thành phố ngập ánh đèn
Thành phố đêm lại càng thêm lộng lẫy Em sẽ bị cuốn trôi theo dòng ấy
Những cuộc vui, những kiếm kế sinh nhai
Không thời gian nhìn ngắm nắng ban mai
Không khéo sẽ chẳng còn mơ mộng nữa Nếu được chọn, anh sẽ về, anh hứa
Bên mảnh vườn với xòai mận sầu riêng
Đất quê mình tình nghĩa đậm thiêng liêng
Vồng khoai sắn, bờ ao, đồng lúa đẹp Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2008 22:28:07 bởi Nguyên Đỗ >
cảm ơn huynh Nguyên Đỗ ghé nhà chơi , lâu rồi vì bận chuyện nên bé không lên hoạ thơ , giờ nhìn nhà cửa hoang tàn quá
_________________________
Thôi Anh Kỷ Niệm Qua Rồi ! cứ ngỡ chia tay từ thuở ấy, sẽ nhẹ nhàng quên lãng từ lâu, ngờ đâu vết nức từ tim thức dậy, của một thời em cố chôn sâu. tình nào đó nhạt nhòa dĩ vãng , cát bụi mờ che phũ lối ngày xưa cuồng phong anh cuốn chi cát trắng? nhắc lại em kỷ niệm dư thừa? sao anh chẳng giả vờ không biết thế còn hơn chào hỏi, gượng cười giờ trách than hay buồn luyến tiếc thì đôi mình cũng thế mà thôi không hẳn em đã quên anh triệt để nhưng ít ra cũng đã bớt đau nhiều em từng khóc nên giờ đâu còn lệ mà dư thừa chảy nữa bởi tình yêu !
Một Nửa Con Tim em chỉ giữ lại một nửa của tim em có cho ai đâu mà anh hờn, anh dỗi? em cũng đâu là hạng người giả dối?
sống hai lòng hay trông đợi vu vơ vốn không tin vào hạnh phúc bây giờ nên em cắt một nửa tim giữ lại sống hôm nay không gì là mãi mãi thế cần chi lãng phí cả trái tim? nếu sau này giông tố vẫn lặng im thì một nửa sẽ tự tìm một nửa bao hoài nghi anh đã hằng chất chứa sẽ không còn khi bắt nhịp với thời gian cuộc sống em không phải kẻ vội vàng ôm cả vốn để chơi trò cá cược biết ra sao nếu chẳng may thua cuộc? nên chẳng thà yêu bằng nửa tim thôi! ( thơ yuri ) Hi ! Bài thơ đích đáng quá yuri ơi . Nguyetthao thử làm lại từ đâu bắt chước yuri yêu một nửa thôi xem sao ! Nói vậy chứ không yêu một nửa được đâu . nguyetthao yêu là yêu sạch beng sạch béc yêu hết thôi yêu chết bỏ / trái tim nhỏ tiêu hoang tình yêu lớn mà....
Bỏ anh rồi em chẳng tiếc
đời còn vạn đứa đàn ông
với trăm cuộc tình náo nhiệt
với ngàn cốc rượu say nồng
Bỏ anh rồi em chẳng tiếc
cuộc tình như cái cuộc chơi
ơn trời cho em cũng đẹp
mai yêu người khác mấy hồi
Như dăm ván bài thua được
như vài giây phút buồn vui
có hơn gì bao người trước
những lần buông lá bài . . .rơi
Bỏ anh rồi em vẫn vậy
vẫn đi . . . đi giữa giòng đời
mà đời như con nước chảy
nhánh hồng ai thả sông . . .trôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2008 18:42:58 bởi nguyệt thảo >
Trích đoạn: Cô Bé yuri
Một Nửa Con Tim
em chỉ giữ lại một nửa của tim em
có cho ai đâu mà anh hờn, anh dỗi?
em cũng đâu là hạng người giả dối?
sống hai lòng hay trông đợi vu vơ
vốn không tin vào hạnh phúc bây giờ
nên em cắt một nửa tim giữ lại
sống hôm nay không gì là mãi mãi
thế cần chi lãng phí cả trái tim?
nếu sau này giông tố vẫn lặng im
thì một nửa sẽ tự tìm một nửa
bao hoài nghi anh đã hằng chất chứa
sẽ không còn khi bắt nhịp với thời gian
cuộc sống em không phải kẻ vội vàng
ôm cả vốn để chơi trò cá cược
biết ra sao nếu chẳng may thua cuộc?
nên chẳng thà yêu bằng nửa tim thôi!
Mây thích bài này quá . Cho phép Mây mượn ý để bày tỏ nỗi lòng ,"cô bé yu ri" nhé ! Đánh mất Tôi nhủ lòng :
" Nếu đã biết yêu anh"
Thì một nửa thôi ,quả tim dâng tặng
Còn một nửa , dành riêng mang giấu cất
Kẻo sau này người lấy hết ...
chẳng còn chi
Anh như khối nam châm lạnh lẽo...biết đi
Mang sức hút uyền uy và mãnh liệt
Tôi chỉ dám đứng từ xa...
( hẳn anh không hề biết )
Gọi nửa tim khờ : " bờ yêu quá cheo leo "
-Nghe không nè !
đừng vội vã chạy theo
Người ngoảnh mặt...
không chừng mi khụy ngã
Lòng vực sâu chỉ có toàn sỏi đá
Xây xát rồi...
nửa còn lại xót xa
Nửa trái tim ơi !
cứ mặc kệ người ta
dường một kẻ lạc đường...đang chờ giúp
Mi dang tay cứu người ta lên triền vực
Hai tiếng " cảm ơn ! " rất dể thốt nên lời
Nửa trái tim ơi !
tình yêu ấy , giấu đi thôi
Và im lặng nguyện cầu người hạnh phúc
"I - love - you " nhịp lòng đừng thôi thúc
Một nụ cười buồn - như thế vẫn là vui...
Thế tại vì sao hai nửa mãi bùi ngùi
Trao một nửa...
một nửa kia hờn giận ?
Thôi ! thì thôi âm thầm mang trao tất
Dù biết rằng sẽ đánh mất...kể từ đây
Mây
Xin Anh Chớ Buồn. thôi cứ về đi anh... em nơi này vẫn thế vẫn làm cón én đưa xuân ! gởi sang anh phương ấy ! lửa lòng em che đậy ấp ủ kỷ ngày ngày gởi anh... nơi vùng đất lạnh... thiếu nắng quanh năm ! nếu mai chẳng nở hoa , vì trời xa và lạnh, em gởi anh chiếc bánh ! mang hương vị quê mình . nhưng....anh ơi ! em có thể làm tấc cả... nhưng.... không thể nào thay thế được quê hương ! xin chớ buồn anh nhé !
Trích đoạn: Cô Bé yuri
Xin Anh Chớ Buồn.
thôi cứ về đi anh...
em nơi này vẫn thế
vẫn làm cón én đưa xuân !
gởi sang anh phương ấy !
lửa lòng em che đậy
ấp ủ kỷ ngày ngày
gởi anh...
nơi vùng đất lạnh...
thiếu nắng quanh năm !
nếu mai chẳng nở hoa ,
vì trời xa và lạnh,
em gởi anh chiếc bánh !
mang hương vị quê mình .
nhưng....anh ơi !
em có thể làm tất cả...
nhưng....
không thể nào thay thế được quê hương !
xin chớ buồn anh nhé !
Chùm Hoa Đón Tết
Chùm hoa em gởi đẹp ghê
Hoàng mai đã nở sơn khê nước mình
Gió vào tháng Chạp ru tình
Cho mai nẩy nụ hoa xinh xanh, vàng
Mai vàng em chụp gởi sang
Tết này em mặc áo vàng hoàng mai?
Khoan thai trong cánh áo dài
Em nàng xuân thắm tình say cuộc đời
Quê hương cố quận xa xôi
Có em cũng hết đơn côi nhớ nhà
Em là quê mộng tình ca
Em ở đâu, đấy quê nhà cố hương
Đêm trừ tịch, ngát trầm hương
Bó nhang anh thắp, yêu thương mặn nồng
Bên này ngắt lạnh tháng đông
Có em anh thấy ấm lòng xuân sang
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2008 11:25:20 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Chùm Hoa Đón Tết
Chùm hoa em gởi đẹp ghê
Hoàng mai đã nở sơn khê nước mình
Gió vào tháng Chạp ru tình
Cho mai nẩy nụ hoa xinh xanh, vàng
Mai vàng em chụp gởi sang
Tết này em mặc áo vàng hoàng mai?
Khoan thai trong cánh áo dài
Em nàng xuân thắm tình say cuộc đời
Quê hương cố quận xa xôi
Có em cũng hết đơn côi nhớ nhà
Em là quê mộng tình ca
Em ở đâu, đấy quê nhà cố hương
Đêm trừ tịch, ngát trầm hương
Bó nhang anh thắp, yêu thương mặn nồng
Bên này ngắt lạnh tháng đông
Có em anh thấy ấm lòng xuân sang
Nguyên Đỗ
Mong Anh Ghé Nhà mong lắm ngày anh ghé nhà em cho dáng xuân đây nét êm đềm tháng giêng mai nở thơm làn gió anh về ngõ nhỏ rộn ràng thêm miền tây mai nở đẹp làm sao đất bắc tỏa hương của nhành đào cho tết ấm nồng anh có biết xuân chờ anh đó hãy về mau này đây manh chiếu tách trà thơm một mâm ngủ quả trái ươm hườm một đòn bánh tét* đem ra cúng thịt kho hột vịt , một nồi cơm ! vài món đơn sơ ấm lòng người anh về em sẽ nụ cười tươi chào đón người xa nới đất khách và bao câu chúc chẳng cạn lời ! * bánh trưng
Mảnh Tình Nào Cho nhau...? sao anh không về với mảnh tình yếu đuối tặng em chi? cũng vỡ nát cả rồi con tim nhỏ thớp thôi lần sau cuối yêu quá nhiều đau khổ cũng thế thôi ! thủy chung ơi ! anh chôn từ dạo ấy thuở vừa đi ra ngưỡng cửa cuộc đời ta tìm môi cứu nhau cơn hấp hối mượn chút hơi lòng nương tựa thân tôi giống như nhau ta có gì để trách kẻ vong tình, người vội vã sang sông giờ gặp nhau đôi môi như hóa thạch nói gì nhau khi trót đã cách lòng !
Mẹ Ơi Con Chưa Về con không về thăm mẹ được mẹ ơi chắc quanh mộ cỏ vàng, xanh còn rối? con tự biết mình mang muôn ngàn tội, mẹ chờ mong mà con lại không về. hàng lao buồn vút màu trắng tái tê, gió hối hả đưa con vào giấc ngủ, mộng mị nào con tìm lời tha thứ, mẹ đừng buồn con nào muốn thế đâu ! nhánh cây khô lặng lẽ ném lá sầu, giờ thức giấc ai vỗ về êm ái, lời khuyên nào , bao nghiệm thu từng trãi? dại cho con biết cuộc sống vô thường. lạc giữa đời tìm đâu những yêu thương, đâu mái ấm trở che đời sóng gió nay , ngày mai , đến bao giờ mới có ân tình nào mà mẹ đã dành cho?
Giận Anh... có gì đâu? ai bảo anh sai hẹn nên em hờn cho anh dỗ vậy thôi chiều dằn dặt mà anh thì không đến để mây buồn ảm đạm thật khó coi. đành giận lắm mà anh thì hơi ngốc chẳng dỗ dành hay lời nói phân bua đơn giản câu :" thật lòng không đến được !" khó lắm sao hay lại thấy dư thừa? mà anh đó , hôm qua làm gì thế? trêu cô nào , ghẹo ai đó phải không? em biết lắm chắc là ai xóm kế , quá đẹp xinh nên anh muốn đèo bồng ! giận ! giận lắm ! mà làm gì anh được thôi về đi ! chẳng nói nữa làm gì càng yêu anh nên lại càng thấy tức ghét lắm rồi ! anh về lẹ dùm đi !
Đành Thế Hàng ngàn câu nói lúc vừa yêu thủ thỉ cùng nhau biết bao điều nào thương, nào nhớ ngày xa cách nào chờ , nào đợi mắt đâm chiu thế mà nay đã vội vàng quên một tiếng chào lơi chẳng đáp đền vì ta ngày ấy trao lời hứa quá nhiều nên đã chẳng cần thêm bây giờ hai đứa đã xa nhau ai hỏi tim ai đổi thay màu thì ta đơn giản nhìn nhau hiểu chúng mình cùng thế chẳng phải sao? đôi mình đành vậy biết gì hơn chẳng thấy khổ đau cũng đâu buồn tình yêu một thuở yêu , rồi hết nên giờ ta ước được cô đơn.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: