BÍCH PHƯỢNG ! Một nét Thơ ...
Gởi nắng cho anh!
Vào cơn trở gió đêm qua
Mùa Đông lại đến …
Lất phất mưa phùn buôn buốt
Vo tay ngóng đợi phương xa!
Ngoài đường xốn xang hương lạnh
Trùm trong áo ấm màu hoa
Trong nhà mắt nhìn trông đợi
Ước gì giọt nắng hôm qua!
Đang lạnh đang còn lạnh cóng
Mong sao em gởi nắng ra
Cho anh bớt đi cái rét
Vần thơ trở lại hiền hòa
Biết bao giờ
Em gói được nắng cho anh
Gởi cả khối thơ nóng bỏng
Cho anh đốt cháy mùa đông
Cho mùa Xuân về ấm áp
Cho anh đừng cóng vần thơ!
Cho đến bao giờ nỗi nhớ
Mùa đông rồi sẽ qua đi....
Nắng vàng cũng lan trong nớ
Mai vàng Xuân sắc mấy thì !...
14/01/2008!
Nghe Xuân Đến
Đếm từng ngọn gió xuân
đang về trên cành đông trơ lá
Em có thấy không những nụ đào hoa rục rịc cười
đêm qua anh nghe chúng hát với giọt sương
ban mai nay nắng buông mành... vàng tơ trước ngõ
hôn lên anh mái tóc thật bồng bềnh
những khoảng trời chưa kịp xanh... lan khói
ẩn đâu đây đôi mắt thiếu nữ chuốt sợi dài
nhẹ nhón chân tâm hồn kìm động đậy
Em ơi! ta bay lên ta cựa quậy nở sắc hồng
về phía con sông uống một dòng vơi khát
nước hiền hòa nước rịn mát khung môi
những mái rạ trôi trôi thoảng mùi dong nếp
cau nhà ai đã chín đỏ... nồng nàn
về phía những sàn than đỏ bếp
nậm đã tràn hương rượu cất thơm ngây
những tà váy ai đem phơi cành mận
gọi mời ai xuân gõ từng khắc chờ
nhẹ nhón chân tâm hồn kìm động đậy
Em ơi! ta bay lên ta cựa quậy nở sắc hồng
ta đón xuân ta mong ngày vào hội
Em nghe không chiêng trống rộn cổng làng
có đất trời đang nở nhụy xinh xinh
có thèm thuồng về dâng anh tình tự
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2008 15:42:59 bởi hobac >
Xuân đến xuân đi xuân trở lại
Mà sao ai nhớ nhớ tới ai...
Hoa đào vội nở cho xuân tới
Còn mai vàng e ấp gió đông sao?!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/4B8402A925174061A64301EC9A947122.jpg[/image]
Đêm Mưa !
Gió thổi mãi miên man vào lòng ai
Để hạt mưa rơi vào đêm thắm đẫm
Tíếng tí tách không còn lạ lẫm
Nhưng vẫn bồi hồi giây phút âu lo
Bến sông xưa có ai đó gọi đò
Chạng vạng mưa rơi sao buồn não nuột
Không lạnh lắm sao mà vẫn buốt
Tận đáy lòng cứ tưởng rất mênhmông
Đêm mưa về trong cái hạn hanh khô
Trong cái nắng vật vờ ngày vô tận
Khỏang trời đen không hề tiếng sấm
Sao trong lòng náo động giữa hư vô
Em ơi , đêm nay mưa
cho anh cái chông chênh
Cho cái lạnh tự trong lòng không thể nói
Sóng ầm ào…nơi xa vẫy gọi
Lọang chọang buồn tiếng vọng nơi nao !
2008!
Em đi trong cái ấm mùa Đông!
Ai bảo mùa đông rất rét
Còn em đâu có thấy gì
Bởi lòng em còn nóng bỏng
Nhớ anh trong tuổi xuân thì
Ai bảo mùa đông lạnh lắm
Nào em có biết được đâu
Chỉ vì có anh hơi ấm
Tỏa lan tan chảy rét rồi!
Ai bảo mùa đông cô đơn
Nào em đâu biết giận hờn
Chỉ thấy má em ửng đỏ
Chỉ vì em nhớ nhiều hơn!
Đừng đừng dọa em đông nhé
Trong lòng em ấm hơn mà
Mùa đông dẫu có đi xa
Với anh em là trọn vẹn !
Mùa đông vẫn là ước hẹn
Gặp nhau ở tận lòng ta
Đi về phía anh em nói:
Mùa đông cái ấm xuân thì !
01/2008!
Em đã quen rồi,em quen chờ đợi
Quen lặng buồn im trong tiếng mưa rơi
Quen nhìn nhau cùng với ánh sao trời
Và quen gởi lời nhớ nhung theo gió
Em cũng quen với bao điều nhung nhớ
Để rồi vui với những vần thơ
Em vẫn quen với những tứ đợi chờ
Rồi thổn thức để mắt nhìn xa lắm!
Em đã quen với bao lời nhủ nhắn
Động viên mình lặng hát bản tình ca
Muốn giận muốn hờn nhưng đang ở nơi xa
Vì ...em quen rồi,
quen với nhưng lo toan !
Anh ơi ! Em là thế đó...
Trong những đợi chờ mong mỏi
....đến chừng nao !?
16/01/2008!
Mùa Đông bị lãng quên
Mùa Đông em buồn vì bị lãng quên
Bao bạn của em đã đi về tổ ấm
Cánh hoa Xuân đã đang đằm thắm
Để đón bạn mình vào tiết nắng vàng ươm!
Có ai đi cùng em tiếp cả con đường
Xốn xang Xuân về với nắng
Có ai đi với em về nơi xa vắng
Để chia sẻ lòng mình với ngọn gió xuân vui!
Có ai nghe tiếng thở của thời gian
Mùa Xuân hát trong lòng em thổn thức
Một khóm hoa cũng làm em rạo rực
Cả con tim mình se sắt với mùa Xuân!
17/01/2008!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/03AD3EDA918F4CB8AFBD84D91726A5F6.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2008 11:08:48 bởi BichPhuong >
Mặt đất khát khao!
Có khát khao nào hơn khao khát này không
Mặt đất lặng im không thể nào nói được
Chỉ nhìn lên trời cao bao ngàn thước
Mà vẫn rọi vào sâu thẳm đất mênh mông
Có khát khao nào hơn khao khát này không
Nứt nẻ cả một vùng đất rộng
Mảnh trời kia sao vẫn còn lồng lộng
Không hạt mưa nào muốn gió gởi về đây!
Và chỉ có đêm nay chông chênh mặt đất
Đảo chao nắng úa vòng quay
Sâu thăm thẳm đêm dài không tiếng sấm
Sao vô hồn sao đắng đót khát khao ơi !
Thế là đủ, đủ rồi đêm khao khát
Hanh khô đâu phải ấm cho đời
Trăng của trời treo trên đỉnh chơi vơi
Không biết nhỏ một giọt mưa vào trái đất!
Đêm lặng thinh gìm mình trong khoảng vắng
Gói khát khao để khao khát nhiều hơn !
Mặt đất đêm nay cũng có chút giân hờn
Để nóng lại tình yêu : Trời và Đất !
17/01/2008!
Gởi về nơi xa!
Anh gởi cho em một chút lạnh phương này
Của những ngày đạp xe trên phố
Của tháng năm bao lần con ngõ nhỏ
Đứng đợi chúng mình...ta đã đợi nhau
Anh gởi cho em ngọn gió phía vườn sau
Đã làm tung bao lần tóc rối
Ngọn gió sau nhà đã có lần vẫn hỏi
Rung rung cành lá còn em đã trốn đâu!?
Anh gởi cho em cái đêm đã vò nhàu
Bởi tiếng chuông chiều Hồ Tây dóng vội
Làn sóng lạnh đua nhau vỗ bờ như hỏi...
Em đã đi đâu, anh ngồi chỉ một mình!
Anh gởi cho một chút tiếng thời gian
Đang gấp thở cho cuối mùa Đông lạnh
Cánh Đào xuân bật chồi
với sương đêm sóng sánh
Thời gian,lại thế qua cành...
Anh gởi cả hồn anh vào thơ
Anh gói cả mùa Xuân này vào nhớ
Từ phương bắc anh gởi vào trong nớ...
Gởi cho em một chút lạnh phương xa...
Xuân vẫn về hơi ấm đủ làm quà
Chạy dọc thời gian thóat khỏi vùng cóng lạnh !
19/01/2008!
Bích Phương dạo này nhớ em nào mà thơ da diết lắm nghe!!
Tháng Giêng Trở Giấc
Tháng Giêng trở giấc gối chăn
Ngoài hiên Chạp luyến tần ngần chia tay
Này em xiêm áo đã may
Lược tô son điểm chân mày đã xanh
Bắc cầu thôi!... mộng yến oanh
Cánh Đào hàm tiếu lộc xanh dợi tình
Chơi xuân không ta rủ mình
Thoi đưa đâu đợi... xuân xinh chóng ngày!
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2008 14:50:37 bởi hobac >
Cơn mưa Hà Nội!
Hà nội hôm nay ẩm ướt quá em ơi
Trời se lạnh để cóng thêm chút giá
Bụi mờ đường bằng sương nặng quá
Cong cóng tay ai biết đã ấm hay chưa?!
Vo tròn vô lăng vòng về nơi xuất phát
Rúc vào bụi mờ lại chọn cốc cà phê
Mắt lại nhìn xa...cơn gió lại đổ về
Nỗi nhờ tràn theo thêm tê lạnh...
Ao ước gì đi em...một vòng tay đặc quánh
Hay ngọn lửa lòng đốt nốt anh đi
Hay một câu nhỏ nhẻ thầm thì
Để gắn đời anh một kiếp đời chỉ nhớ...
Có bao giờ tê lạnh như hôm nay
Vật vã tiết trời trăn trở
Chợt đến chợt đi : Nỗi nhớ
Để anh trơ trọi giữa quán đời...
Cơn mưa Hà nội hôm nay
Anh không hề muốn thế
Chỉ vì bao lần nghe em đã kể
Mưa bụi bay bay cho lãng đãng thơ buồn!
Chớm cơn bụi này anh lại nhớ nhiều hơn
Chỉ vì lạnh một mình trong quán vắng !
19/01/2008!
Bản nhạc không lời!
Lặng trầm ngâm nhâm nhi cốc cà phê
Buổi sáng cuối Đông chờ cơn gió lạnh
Bản nhạc không lời réo rắt tiếng khóa son
Lặng trầm ngâm...không như kẻ vô hồn!
Làn sóng biển Hawai sao mà tinh tế vậy
Khẽ khép mắt đã kịp nhìn ...đã thấy
Xô mãi mạn thuyền...sóng xô mãi bờ thương
Bọt trắng tung lên thắm đẫm một phương!
Em đã đền anh thế đó...
Bản nhạc không lời réo rắt sáng mai Đông
Em ở nơi nào có hiểu được không
Bản nhạc không có tiếng em dặt dìu theo biển hát...
Chỉ thấy sáng nay, ban mai biển hát
Những giọt nắng vàng thánh thót thả rơi
Làm giật mình anh...trong thỏang bồi hồi
Mơ mộng thế...mà sao se sắt vậy!?
Rồi cũng lặng im, rồi cũng bùng lên
Bản nhạc không lời hồn bay về xa xôi lắm
Bản nhạc hát cho ai ơi thắm đậm
Những khúc tự tình nắng với biển chứa chan !
Hạt nắng mùa Đông...hạt nắng của nỗi lòng
Gởi cả vào thơ...gởi về cho anh đó!
20/01/2008!
Mùa Xuân phủ kín đường băng!
Gặp lại em rồi, như một giấc mơ
Anh gặp em trong mỗi câu thơ
Nhắn gởi lòng mình vào trong đó
Và nhờ mang đi bằng từng ngọn gió
Ngọn gió nào mang nỗi nhớ đến anh
Gói đủ nhớ nhung với bao điều trăn trở
Từ phương xa ở tận cùng trong nớ
Gởi nắng yêu thầm gởi hơi ấm mùa Xuân!
Em vẫn vậy giọng vẫn bâng khuâng
Bổi hổi như bao lần vẫn thế
Lúc lặng lúc trầm mỗi câu chuyện kể
Như mùa Xuân phủ kín đường băng...
Bước chân mùa Xuân gấp gấp bội phần
Em ào tới thế gian là mỏng manh hơn anh tưởng
Không gian xưa đâu ...vẫn còn vân vướng!?
Vướng gì đâu!... Em đã có anh rồi!
Chiều nay sân bay đã kín chặt người
Em vẫn đó bông hoa đời sáng tỏ
Anh bước về nơi đó tiếng vọng xa...
Không gian mùa Xuân
nắng phương Nam đã kịp vỡ òa !
22/01/2008!
Em không đến!
Vẫn lặng im nhìn vào khoảng không
Giọt cà phê vẫn tý tách buông rơi
Như gọi cho nhau những đêm se lạnh với bồi hồi
Những đợi những chờ... thuở vẫn chơi vơi
Em đang ở đâu!?...Em có hiểu đâu
Mùa Đông đã làm lạnh nhiều đến thế
Đâu phải nét chì thẳng cùng dòng kẽ
Đâu phải giận hờn đâu đó bóng đang yêu!
Sáng lạnh cà phê...Chiều đổ bóng mây bay
Nắng không thể nhạt nhòa vì sương đậm quá
Hạt sương mai đâu thể pha màu sáng lóa...
Để đôi mắt ai...thấy bóng ai không?!
Em không đến. Anh chờ em không đến!
Để vần thơ bỗng nghẹn với... cà phê !
23/01/2008
Anh vẫn đợi !
Ly cà phê ăm ắp hương nồng
Anh vẫn đợi tỏa lan cùng nắng mới
Giọt âm thanh đưa anh về diệu vợi
Nhâm nhi buồn đâu nỗi nhớ chờ em!?
Lan tỏa trong anh ...nỗi nhớ về em
Sao vẫn thế cồn cào trông ngóng
Cà phê sáng,cà phê chiều hết nóng...
Nhìn con đường phẳng lặng chẵng thấy em!
Thị trấn ven đô đã sáng ánh đèn
E ấp cùng em làn gió lạnh mơn man
Hương cà phê theo nỗi nhớ tỏa lan
Anh vẫn đợi...Ngày mai dài xa lắm thế!?
25/01/2008!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: