BÍCH PHƯỢNG ! Một nét Thơ ...
Xin Làm Giọt Sương
Nếu em là hạt cỏ
Rải rắc trên cánh đồng
Mai này nở muôn bông
Anh xin làm giọt nước
Nếu em là đất ướt
Ươm mộng nụ cỏ hoa
Anh xin làm nắng hoà
Nảy mầm xanh vươn tới
Nếu em là cỏ dại
Mọc ở hai bên đường
Anh xin làm giọt sương
Hôn đồng xanh mỗi sáng
Nếu em là rảo cản
Anh làm chim sơn ca
Tiếng hót vọng vang xa
Mừng đồng cỏ xanh thắm
Nguyên Đỗ
Chiều lặng !
Đã lâu rồi chẳng được gặp anh
Mong manh gió thổi tràn qua cửa sổ
Gom cả của em một chút thôi nỗi nhớ
Nỗi nhớ cuối cùng còn sót lại trong em!
Nỗi nhớ của em ai đã đặt tên
Để muôn kiếp dẫu tiên bồng hay đất khách
Lãng đãng buồn day dứt mãi không thôi
Sao nỡ làm em từ ấy... bồi hồi!
Anh ơi anh...Tình hoa trong nắng
Sao xốn xang mà câm lặng chiều buông
Để em đi như một kẻ vô hồn
Chấp chới nhớ lần cuối cùng... anh có nhớ !?...
21/3/2008!
Trích đoạn: BichPhuong
Chiều lặng !
Đã lâu rồi chẳng được gặp anh
Mong manh gió thổi tràn qua cửa sổ
Gom cả của em một chút thôi nỗi nhớ
Nỗi nhớ cuối cùng còn sót lại trong em!
Nỗi nhớ của em ai đã đặt tên
Để muôn kiếp dẫu tiên bồng hay đất khách
Lãng đãng buồn day dứt mãi không thôi
Sao nỡ làm em từ ấy... bồi hồi!
Anh ơi anh...Tình hoa trong nắng
Sao xốn xang mà câm lặng chiều buông
Để em đi như một kẻ vô hồn
Chấp chới nhớ lần cuối cùng... anh có nhớ !?...
21/3/2008!
Phía Chiều Buông
...Và em đi nắng cũng vô hồn
Cho mãi miết buông vào chiều nổi nhớ
Chút muộn mằn lối hoa về bỡ ngỡ
Ngơ ngác đặt tên..
Đã lâu rồi
Sao chẵng đến tìm em
Ô cửa mộng
Gió luồn qua lành lạnh
Phía chiều nghêng
Mây chao buồn sóng sánh
Chút cuối cùng
Chấp chới phía không anh...
Quãng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 15:07:38 bởi Quãng Nhẫn >
Em mà !....
Một chút cuối cùng nỗi nhớ trong em
Lại thổi bùng lên trong anh cơn bão
Gió cũng líu lo nhảy qua cành huyền ảo
Gọi mây trời...nơi đó có em tôi...
Mây đâu lang thang gánh nổi bồi hồi
Nhẹ nhàng lướt trôi về cuối bến...
Tuần tới tuần ngổn ngang ngày đã hẹn
Sao bộn rộn gì canh thức cả đêm khuya
Nắng xuân sưởi ấm mùa hoa nở đã về
Anh luống cuống.. sao mà vui vui thế...
Ngồi lại anh hãy ngồi nghe em kể...
Nỗi nhớ cuối cùng thổi bão cả lòng em !
Nỗi nhớ cuối cùng cũng đã đặt tên
Lên nỗi nhớ diết da...
Nỗi nhớ anh... em vẫn chờ vẫn đợi !
23/3/2008!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 09:33:39 bởi BichPhuong >
Anh gởi cho em làn sóng xanh của biển
Cả con ngầm xao động chốn đáy sâu
Dạt dào sôi thăm thẳm nơi đâu
Mà sóng sánh vòng tay ôm biển cả
Để hai bờ sóng trào lên nghiêng ngã
Cả thủy triều dâng vội bóng thuyền xa...
30/3/2008!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/7DE814ED08C2453E988A84CA76D0621B.jpg[/image]
Đừng xóa tên tôi !
Trên con đường tìm lại tình yêu
Đừng, đừng xóa tên tôi em nhé!
Thời gian trôi đi còn nhanh hơn
Tình yêu không còn đơn lẻ
Sắp xếp từ bộn bề như thế
Ta đâu còn ngày đau đáu buồn xa
Đừng xóa tên tôi trong những lời ca
Và cũng đừng xót xa nuối tiếc
Dẫu lặng im trong con tim biền biệt
Đừng xóa tên tôi trong góc khuất con tim
Dẫu nỗi buồn cũng đã đặt tên
Đừng , đừng xóa tôi vẫn còn quay lại
Trên con đường tìm lại tình yêu
Góc khuất con tim nấp dưới nắng chiều
Ráng đỏ đìu hiu
Hoàng hôn dù vàng úa
Công viên xưa dẫu không còn thế nữa
Tiếng hót chim buồn tiếng hót ngày xưa
Dù nắng, dù mưa..
Dù bão bùng thêm nữa !...
Tôi vẫn quay về tìm lại con đường xưa
Tìm lại cơn mưa chiều đỏng đảnh
Đừng , Đừng vội xóa tên tôi...
Trên bờ cát của tình đời ...Nhìn lại !
30/3/2008!
Trích đoạn: BichPhuong
Anh gởi cho em làn sóng xanh của biển
Cả con ngầm xao động chốn đáy sâu
Dạt dào sôi thăm thẳm nơi đâu
Mà sóng sánh vòng tay ôm biển cả
Để hai bờ sóng trào lên nghiêng ngã
Cả thủy triều dâng vội bóng thuyền xa...
Những bến bờ nào nơi anh đã đi qua Nhặt dùm em chút nhớ nhung trên cát Tiếng sóng xô hay tim lòng dào dạt Ru trọn đời mối tình biển dịu êm...
Ngồi lại anh hãy ngồi nghe em kể... Nỗi nhớ cuối cùng thổi bão cả lòng em ! Hay thế. chữ bão và thổi tưởng không hợp mà hóa ra có chung vần điệu , mà khiến cho tâm trí tưởng tượng không dứt.
Chà. tuyệt thật
Sao em lại xóa tên Anh..(?)...
Đêm lắng sâu cho ngày mai
Sao tỉnh giấc đêm quên đi tất cả
Xóa tên anh trong nỗi buồn vội vả
Khúc ca buồn réo rắt mình anh
Em vội đi với gót thản nhiên
Không nuối tiếc cái gì sao em hỡi
Đừng để anh trong lặng sâu chới với
Con mắt buồn nông nỗi biển khơi
Góc khuất đâu rồi
Khoảng trống ấy nơi đâu
Mênh mông thế cũng diệu vợi thế
Lặng trong ta một câu chuyện kể
Để trong đời có khúc khủyu nông sâu
Em đã ra đi, em đang ở nơi đâu
Để đắng đót cho ngày gặp mặt
Bình minh xanh cho bao chiu chắt
Để tan ra nhuộm tím cả hoàng hôn
Tên của em ẩn hiện chập chờn
Cũng se sắt một thời đáng nhớ!
01/4/2008!
Đêm chòng chành với giấc mơ hoang hoải
Giấu giọt lệ buồn vào ngấn quanh my
Bâng khuâng... ta chẳng để làm gì
Se sắt con tim để sự đời não nuột
Nghĩ đến nhau mà sao mình đắng đót
Để chông chênh buồn ấp nở nỗi buồn hơn! Một chút của thơ một chút giận hờn
Sao em để lời ru tình tuột trôi trong đêm vậy?!
"Hà Nội nơi xa vẫn còn nét kiêu sa xứ Bắc
E ấp nồng nàn thắm đẫm chốn phồn hoa...
Sóng biển em giữa những gió bao la
Em vẫn đủ để nở hoa...màu nhung nhớ...
Dù gương trời có những lần sẽ vỡ
Sóng ngầm sâu đâu đó gắn mênh mang !..."
Dẫu không xóa tên anh trên bờ cát
Vì chỉ đợi thôi một đợt sóng xô
Trong trái tim em chỉ một chút hửng hờ
Đã đau nhói tim anh rồi đó
Dẫu anh biết một khi tan vỡ
Mảnh con tim bay khắp thế gian này
Cuộc sống buồn day dứt lắt lay
Đành thất thểu đếm chân ai từng bước!
Anh ước gì có một cơn gió ngược
Thổi đưa anh về chốn cũ phía sau anh!
Một chút giận hờn một chút thơ
Một mai thềm vắng dáng đợi chờ
Giọt nhớ lanh canh bên giọt nắng
Giọt tình tý tách với giọt thơ !
BP gom lại những tản thơ...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/3F023BE0D57A46CB888781DF8DCBBBE8.jpg[/image]
Hè Hà Nội của Em!? Cơn mưa cuối Xuân đủ vừa ướt mái tóc em
Ngọn gió cuối mùa đủ se lạnh vành môi
Giọt nắng vào Hè đủ sáng một phương trời
Mây lãng đãng cũng chỉ vừa hanh hao mặt nước!
Em với anh cũng vừa đi ra từ mùa Xuân
Lạnh lạnh sương giăng Hồ Tây
Phập phồng cái rét Nàng Bân
Bâng khuâng Hà Nội...
Giọt hè giọt mưa không còn có nữa
Mái tranh quán phố đông người
Nụ cười lẫn vào trong gió
Mơ màng Trúc Bạch mà em!
Cơn mưa vào Hạ nhẹ nhàng
Cho Hà Thành xốn xang
Hoa Xoan nơi này không có
Nhưng mùa sao những xuyến xao!
Cơn mưa cuối Xuân vừa ướt mái tóc em
Ngọn gió cuối mùa đủ se lạnh vành môi
Giọt nắng vào Hè đủ sáng một phương trời
Mây lãng đãng cũng chỉ vừa hanh hao mặt nước!
Hà Nội vào hè ...Hà nội của tôi!
01/5/2008!
Nơi ấy phía sau Anh...
Em có biết không
Nơi ấy phía sau anh
Là cả một trời phiêu lãng
Đầy ắp và tràn ánh sáng
Đặc quánh nhựa đời xốn xang nắng mới
Có một chân trời luôn trong tầm vẫy gọi
Có áng mây chiều phiêu diêu
Triền đê no gió nâng những cánh diều
Mùa hoa cải vàng trong sắc nắng
Phía sau anh
Dòng sông không phẳng lặng
Khoảng sóng ngầm làm hơi thở sông em
Phía sau anh
Là những ngọn đèn
Chông chênh mui thuyền tắt gió
Con sóng xô nhè nhẹ mạn thuyền
Cái buồn ngã nghiêng làm duyên nỗi nhớ
Cho bờ anh chao đảo nghĩ về em!
Phía sau anh
Gió thổi như mũi tên
Gấp gấp cúi hôn em bờ cát trắng
Trong sâu xa vắng lặng
Em đặc quánh nụ hôn
Về phía sau anh
Về phía trước nơi em
Nhựa sống thấm tay
Ngày mai vẫn là như thế
Và anh ngọt ngào...
Với em như đi giữa mênh mang...
Em đã đưa anh về nơi ấy phía sau anh !
28/4/2008!
Dòng sông hai đợt cơn giông ! Bên rặng tre
Ngắm đôi bờ dòng sông cuộn chảy
Lẻ loi buồn cù lao đất chia đôi
Phân thành hai dòng xuôi ngược
Bóng phía bên bờ ửng đỏ má em tôi
Cơn giông đuổi theo nắng bụi
Phía bên này thầm lặng đón cơn mưa
Phù sa đỏ au đặc quánh
Cơn giông đầu mùa vội vả thở trong mưa
Gió đổi chiều qua cồn đất nổi
Cây ngô cuối mùa vật vả ngả nghiêng
Bên này lại giông
Quặn mình cũng trong nắng bụi
Trời đổ mồ hôi nồng cháy
Cho giọt mưa đọng lại bụi bên đường!
Nghĩ mà thương một dòng nước chảy
Cù lao nhen nhóm hai dòng
Cơn giông chia thành hai mảnh
Mưa giữa vòm trời thành giọt mát sông em !
- 02/6/2008!
!!!...
Nắng vàng rãi khắp trum quê
Lẻ loi một bóng trăng về tận khuya
Bờ ao không bóng đi về
Chói chang nắng dội não nề trăng suông
Bước đi không dám gợi buồn
Sợ trăng rơi xuống ở luôn đáy hồ
Nắng quê khét cả câu thơ
Bâng khuâng gọi lại đợi chờ về đêm
Bỏng lòng dịu lại nhớ em
Mênh mang biển khát con thuyền chông chênh
Vượt qua bao thác bao ghềnh
Cửa sông êm dịu mông mênh với đời
Nắng quê ...là nắng ai ơi!
Xốn xang gọi lại...Trăng về đi em!
25/6/2008 !
Hà nội sáng nào cũng hát trong em
Vẫn đậm hạt sương long lanh nỗi nhớ
Hà Nội mùa này bóng mưa thường vỡ
Khi bao người xúng xính cuốn chiều hôm!
Hà nội chiều nào cũng thổi về em
Một chút miên man Tây Hồ đêm sắp xuống
Một màn sương hạ tầm còn luống cuống
Sợ ai kia chưa kịp vén tóc lùa...
Hà nội mùa này không vắng nhưng cơn mưa!
Hàng liễu rũ...gội đầu trong nhung nhớ ! 02/7/2008!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/B794EAAB355E4437829ADE2490F10140.jpg[/image]