BÍCH PHƯỢNG ! Một nét Thơ ...
Thay đổi trang: << < 1920 | Trang 20 của 20 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 300 bài trong đề mục
BichPhuong 20.10.2009 16:24:57 (permalink)
0
 
LỤC BÁT THÁNG MƯỜI...



Tháng mười là tháng mười ơi!
Thu về cuối nắng cho trời heo may

Cầm bằng lục bát nóng tay
Gởi trao cho những tháng ngày nhẹ tênh

Để rồi đêm lặng chênh vênh
Như thuyền lên thác xuống ghềnh chênh chao

Tháng Mười vốn đẹp biết bao
Thu Đông gói lại nắng chào hẹn xuân

Tháng Mười năm đến bao lần
Cho vần lục bát khi gần khi xa...

Tháng mười lục bát của ta...



12-10-2009
xuantraArq !
Kẻ Ngông 20.10.2009 23:40:10 (permalink)
0
 
CHÚC MỪNG
NGÀY PHỤ NỮ VIỆT NAM 20.10

BichPhuong 12.02.2010 09:34:32 (permalink)
0

Muà Chim Én Lượn
Sáng tác: Hoàng Hiệp


Khi gió đồng ngát thơm rợp trời chim én lượn.
Cây nẩy mầm chồi xanh, mây trắng bay yên lành.
Em chợt đến bên anh dịu dàng như cơn gió nhẹ.
Và lòng anh để ngỏ cho tình em mơn man.
Em là cánh én mỏng chao xuống giữa đời anh.
Cho lòng anh xao động thành mùa xuân ngọt ngào
Em về én lại xa mùa xuân không ở lại
Bên anh em gần mãi nên đời vẫn đời vẫn xuân trào !

 
CẢM NHẬN...

Em phơi mình cùng nắng gió với anh
Cho hương ngát trong tình anh bỏ ngõ
Mênh mang anh nhuộm màu nỗi nhớ
Em phơi mình "cho tình em mơn man"...



Em thật thà gởi giông tố cho anh
Cho Xuân đến cùng nghẹn ngào mùa Thu tới
Dãu nắng gió với bảo lòng vời vợi...
Dẫu em về "én vẫn lượn" giữa biển xanh

Mùa Xuân về mùa chim én lượn...mà anh !


Khao khát dằn lòng cho mình thổn thức ...
Nắng vẫn đượm...xuân vẫn về rạo rực
Em vẫn đợi...đợi "đời vẫn xuân trào"

Em phơi mình cùng nỗi nhớ nôn nao
Như sóng biển dạt dào mùa khát vọng
Anh bương mình cuộn cùng ngọn sóng
Để sóng bạc phơ...Để biển vẫn đa tình !


xuantraArq !



BichPhuong 15.02.2010 16:30:00 (permalink)
0
VIẾT CHO EM.... KHẼ KHÀNG NỖI NHỚ !
              
Em mong manh như thế giữa bao la
Cơn gió thổi khẽ tan hoà trong gió
Nét lực màu đậm thêm nỗi nhớ
Gởi về anh những năm tháng thương yêu

 
Ngày tình yêu đâu chi gởi được nhiều
Hạnh phúc đợi bên bến đò thao thức
Em vẫn sợ khi áng chiều đỏ rực
Dáng em hoà trong chiều tím bâng khuâng
 
Em lại tan trong trí nhớ của anh
Cho rực đỏ khi nồng nàn cơn khát
Rồi lại xa xôi...rồi lại khát thèm
Để một phút tan hoà  trong tất cả...

 
Ngày của tình nhân ngày của thương yêu
Em muốn tan hoà  cho mỗi chiều rực đỏ
Em muốn ôm vào em đầy nhung nhớ
Muốn gởi cho anh... Cho mỗi phút được bên nhau !

 
Ngày tình yêu thêm một chút xốn xang
Ước cho chúng mình"khẽ khàng" tan hoà vào nỗi nhớ !


 
Viết cho ngày Valentine
xuantraArq ! 

SuongAnh 15.02.2010 18:20:47 (permalink)
0
BíchPhương ơi...lâu ghê đó nha, hôm nay SA mói thấy BP trở lại vưòn thơ, còn nhớ SA hông nè...chúc BP năm mới nhiều vui vẻ và luôn mãi dễ thương nhẹ nhàng như những bài thơ tình mà BP đã viết ha
 
Viết Cho Em... Vưà Lòng Nỗi Nhớ!
 
Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ anh
Tình yêu sao quá mong manh như thế
Mưa cứ đến làm hồn em đẫm lệ
Chữ nhớ thương ngạo nghễ chiếm linh hồn

 
Valentin thiếu vắng một nụ hôn
Làm bờ môi khô khan như thiếu nước
Làm sao có anh bên cho em được
Ngã vào lòng mơ ước chuyện tình yêu

 
Cơn gió tình làm hồn thấy liêu xiêu
Em như ngã qụy bên chiều mười bốn
Tháng hai đến khiến cho lòng bận rộn
Nhớ với thương làm bối rối con tim

 
Anh cánh chim xa em dõi mắt tìm
Làm sao kiếm để hồm em ấm lại
Ngày tình yêu đến anh hoài xa ngái
Để cho em đợi mãi đến bao giờ...?!

 
Thánh tình nhân hỡi...ban cho ước mơ
Người ấy đến...cho vưà lòng nỗi nhớ

 
Sương Anh 14.02.10
 

 
Viết cho ngày Lễ Tình Nhân
BichPhuong 19.02.2010 09:53:47 (permalink)
0
CHẲNG THẤY ANH !



Áo giặt rách rồi sao chẳng thấy anh
Con suối rừng khuya mong manh ngọn gió
Chỉ biết dòng trôi đi theo nhịp thở
Của một cánh rừng hốt hoảng ánh trăng khuya !


Em vẫn mong anh sao anh chưa thấy về
Sáng nào dậy em mang áo anh ra suối giặt
Tay vò áo anh trong lòng quặn thắt
Sao suối vẫn vô tình trôi tựa dòng trôi !


Sao cánh chim bằng trút lại bồi hồi
Cho suối cạn cho bướm bay lèn đá
Cho gió dọc rừng như chia về hai ngã
Một về anh một ngã thổi về em !

Áo đã rách rồi sao vẫn chẳng thấy anh
Bằng lăng tím lại một lần khô cánh
Dòng soi bóng đặc trời mây sóng sánh
Để em lại buồn... vò mãi rách áo anh !


04-02-2010
xuantraArq !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2010 09:59:21 bởi BichPhuong >
BichPhuong 21.02.2010 09:23:29 (permalink)
0
CHỈ CÒN ANH VÀ EM ...
 

 
Nghe câu hát "chỉ còn anh và em !
Và tình yêu ở lại ..."
Vọng về đâu mà sao còn xa ngái
Em ngại ngùng nép nơi đó "cúc quỳ hoa"
Toả hương thầm trong đêm bao la
Anh như đắm ...chìm trong mùa bão tố
Thao thiết thế... ngập trong nỗi nhớ
Bần thần thơ thổn thức mãi mà em ...
Tiếng chuông reo rồi mãi lạ quen
Đêm tĩnh lặng lọc theo từng tin nhắn...
Câu đợi câu chờ... Anh nhớ vậy thôi
Còn lại anh và em...
Theo mỗi bước bồi hồi
Đừng buồn nhé... Không gian chờ đợi...
 

 
00.h 21-02-2010
xuantraArq !
NganGiang 22.02.2010 22:55:09 (permalink)
0
Cứ chờ cứ đợi vậy thôi
Để con tim mãi bồi hồi ngóng trông
Rộng dài như biển mênh mông
Còn mơ bến đợi ngàn năm sóng về...


Hi, BP, lâu quá rồi ha? Chắc... râu dài tới rốn rồi đó...hihi...
Gửi lời chúc năm mới nha.

BichPhuong 06.03.2010 13:24:18 (permalink)
0
ĐỈNH ...

Vành ngọc ai treo
Trên đỉnh xa mờ nơi lộng gió...!
Lớp lớp sương giăng
Sóng cuộn mênh mang...

Rừng xanh thăm thẳm róc rách suối reo
Dập dồn trăng rãi lụa
Ủ lá rộm vàng
Xốn xang cỏ ướt
Sương đêm lấp loáng trăng ngà

Đêm thầm thì nở hoa
Giữa muôn tiếng côn trùng rả rích
Lốm đốm trăng khuya 
Bần thần sương xuống

Bông hoa đỉnh đèo
Không ngắt nổi... 

Ước ao
Của giây phút khát thèm
Của những chiều đốt lửa
Bông hoa thiêng 
Rực rỡ chốn thiên đường !

Bông hoa thiêng
Trên đỉnh trăng treo
Đỉnh nhấp nhô cùng đỉnh...!
Thiên đường lần cuối cùng sót lại
Giữa hai miền mây núi... bâng khuâng !

xuantraArq !

 
hê hê,...gọi mãi đều ngoài vùng phủ sóng trong...
BichPhuong 07.03.2010 07:48:27 (permalink)
Trời đất khéo tạo nên những điều tự nhiên đến không thể hơn điều đó. Thẩn thờ bên bậu cửa trong mảnh mai ngọn gió Xuân mà tận hưởng đến tận cùng của mơn man tiết trời ngọt ngào khi Xuân đến. Nàng Xuân đến với bao điều muốn nói mà sao chẳng nên lời, nỗi nhớ xa xăm cuộn tròn trong cái không gian tưởng chừng như mênh mông sao chật hẹp với nỗi niềm thao thiết. Vẫn biết vậy, vẫn như điều đã nói bao lần trên các trang sách học trò, trong những câu hẹn hò... trong những tầm nghĩ suy làm xao xuyến lòng người. Mùa Xuân hiện hữu ngay trước ngòi bút của em , không lả lướt, chẳng thổi vào cái không tưởng, không nín chịu cái bâng khuâng gò ép đến căng tròn những nỗi buồn vì cái cô lẻ trong lòng giữa cái đông đặc thời gian không gian trên cuối phố đông người !
Em với tay tìm thấy mùa Xuân trong cái nhìn sắc lẹm của thời gian cái sóng động của âm thanh trong tiếng lanh canh của cái nắng xuân thì...
 
Một chút giận hờn một chút thơ
Một mai thềm vắng dáng đợi chờGiọt nắng lanh canh cùng giọt nhớGiọt tình tý tách với giọt thơ !(*) Rồi như không thể ngừng hơn để lắng nghe tiếng Xuân về bên khóm nhài, bên thềm đầy ánh trăng Xuân . Bật lên trong em như mầm xuân muôn đời bật nở trong cái thổn thức của mọt con người cụ thể với tình yêu mùa Xuân cụ thể và câu chữ cụ thể gói cảm xúc dâng đầy trong tứ thơ bâng khuâng : Xuân đến... xuân đi... xuân lại đếnTa ngồi... thơ thẩn... với nàng xuânNgười ơi ở tận nơi xa ấyCó biết xuân nay một kẻ buồn?(**) Có ai hay bên liếp nhà ai cuối xóm, có bóng ai đang nhìn ra tận xa xa mãi đâu đó cuối chân trời . Một cái nhìn thấu vào thời gian, không gian trong thao thiết nghĩ về nơi đó : Mùa Xuân về có nỗi buồn da diết gắn vào ai : Ai đó một kẻ buồn ! Có yên tâm tĩnh lặng được không? Khi vẫn đang còn tha thẩn với nàng Xuân trong cô đơn một mình !
Chiều xuống... đêm buông... ánh nguyệt tànTa ngồi...đón nhặt... ánh trăng tanĐưa tay thả nhẹ vào trong gióChạnh lắm lòng ơi mỗi xuân về!!!(**) Cái đồng cảm , cái cảm thông, cái hồn của kẻ ngắm Xuân là chỗ đó, nơi em không nỡ quay đi khi chiều buông xóm núi, khi đêm về cho ánh trăng lan toả đến khôn cùng. Em không nỡ cho mặt hồ run bóng để ánh trăng tan đi trong quên lãng. Nhặt nhạnh nỗi buồn như những ánh trăng tan gom góp lại cho tình Xuân thắm đẫm nhân văn để rồi thả tự do cho cuộc sống thực, cuộc sống vốn có của nỗi buồn niềm vui đang tan chảy trong em : Mùa Xuân ! Đừng run! Hồ nhé đừng runHồ run méo bóng trăng buồn... mênh mang !(*) Dòng sông đời vẫn chảy... Dẫu đó đây bên lở bên bồi. Mùa Xuân là cảm hứng , câu thơ Xuân là cảm nhận của số đông chúng ta khi nhìn, nghĩ với mùa Xuân . Món quà đầu Xuân cho em là một cảm nhận rất đời với những điều mùa Xuân đang nói. Với những điều lắng động mãi trong lòng... để rồi một ngày mai tất cả đã là cuộc sống hiện hữu của sự gieo mầm nãy lộc đơm hoa kết trái của một mùa Xuân ! Tay em cầm bông hồng anh traoEm vẫn bồi hồi như thời còn non dạiMột bài thơ tình em ơi ! Còn nhớ mãiĐể gần nhau và nhớ cũng nhiều hơn ! (*) [link=http://a367.yahoofs.com/lifestory/4FbXxP2fGRlUjyvkQtwtMYpiwQ--_6/blog/20100119103645233.jpg?lb_____Di762ydyA]
 xuantraArq !P/S : (*) thơ của xuantraArq
          (**)thơ của MinhAnh
#295
    BichPhuong 14.03.2010 11:01:37 (permalink)
    0
    Chẳng thể nào ...  Nghe như câu chối từ đáng yêu nhất trên đời suốt chiều dài lịch sử của cụm từ "TÌNH YÊU" . Câu mách bảo đang dồn về cái ngách cuối cùng phía bên trái hành lang của con đường  xa lộ thông tin thời mới !
    Đúng thế... Bên con đường xa xăm hướng tời ngày mai, em như bông hoa Cúc Quỳ nở sáng bên đường. Em đứng đó, anh thì mãi mê với bao điều trong dự định, câu nói như hôm nào còn vân vướng đâu đó theo ngọn gió gởi về đến tận cùng. Cái vội vả , cái gì đó như chưa gói hết trong câu chuyện... để làm một chứ không phải "anh vẫn là anh, em vẫn là em "... Nó như dự báo một điều gì chăng ? Sao lại chẳng thể nào?...
    Chẳng thể nào em đến được cùng anh
    Dẫu đó chỉ là giấc mơ muộn mằn trong đêm vắng
    Hay đó là những lần đến rồi đi vội vã
    Anh vẫn là anh và em vẫn là em...
    Dẫu giữa biển đời hai nửa vẫn tìm nhauNhưng chẳng thể sưởi cùng nhau đôi bàn tay lạnh giáChút ấm áp của niềm thương nỗi nhớChẳng thể gửi về nhau khi gió lạnh đêm về....(*) Một dự cảm thật đời cho hai nửa vẫn tìm nhau giữa cái mênh mông biển trời, giữa bập bùng cơn móng nước, giữa bão tố lạnh cóng lòng cũng bởi vì thương nhớ. Sao chẳng thể gần nhau hơn để trách nhưng cơn gió lạnh cuối mùa nô đùa ngoài phên liếp... chạnh lòng ai thao thiết giữa niềm thương nỗi nhớ !
    Dẫu ngàn lần hẹn hò cũng chỉ là mộng ướcCũng chẳng thể nào ta đến được cùng nhauTình em trao anh như đóa quỳ mới nởDẫu có vàng tươi vẫn trơ trọi ven đường...(*) Điều siêu thực đến siêu nhiên chính là những điều nghĩ đến. Trên đời này có cái gì là không thể ? Và chẳng thể nào ngăn được bước đi tất nhiên của dòng tình cảm : Thử và thách !Thử một lần ta chẳng thể...đi anh ! Thách đó với thời gian một lần dai dẳng mãi.. đi anh ! Có ai ngăn được dù một lần là tất cả:
    Nhưng anh nhé! Một lần là tất cảTrên đường anh đi cúc vẫn nở âm thầm!(*) Anh àh ! Em nói vậy nhưng không phải vậy đâu ! Em vẫn âm thầm chờ nhé một mùa vui, như bông Cúc trên đường anh đi đang pha lẫn bóng cây và bóng nắng, làm xôn xang cả một khoảng không vô tình kết chữ yêu thương !
     Gởi cho ... EM !


    Tiếng chuông chiều ngan ngát mong chờ
    Anh lại nhớ em nắng chiều thổn thức
    Ngon gió thổi còn căng thêm lồng ngực
    Xốn xang nét buồn hoang hoải một câu thơ...



    Cầm tay em, tay ấm tận bây giờ
    Vầng trăng sáng long lanh sao đôi mắt
    Đôi vai tròn tóc xoả mềm khao khát
    Nụ hôn cười anh lạc giữa vầng xuân !



    Đừng nói nữa em, rót đầy bâng khuâng
    Anh đâu thể thêm một lần nuối tiếc
    Sao anh thể ngắm em mà nói hết
    Những thao thiết không lời, khi anh đứng trước em !



    Đừng mà em, em hát lên trong im lặng
    Không gian chúng mình có bao giờ trống vắng
    Những tiếng lòng thình thịch thức con tim
    Anh cầm tay em. Đôi đôi mắt lặng im !



    Chỉ còn nụ hôn trao nhau về khao khát !



    xuantraArq !

      (*) thơ Minh Anh
    #296
      BichPhuong 02.05.2010 16:32:16 (permalink)
      0
      ĐỪNG ĐI ...

      Em vẫn ra về có biết nắng hanh hao
      Chỉ một giọt thôi đã bừng lên mùa Hạ trắng
      Em có nghe tiếng ve giữa mùa xa vắng
      Thánh thót một thời ... lối cũ ta về ...

      Ngọt ngào chi giữa những vô vi
      Đốt lửa trong anh câu chào xao xuyến
      Vần thơ xác xao dẫu không ứ nghẹn
      Những bồn chồn con nước hẹn lần sau...

      Em đừng đi... em nhé đừng đi !
      Em hãy để thơ anh trên vai mềm óng tóc
      Trong hơi thở những đêm mặn mòi vương ngọc
      Hôn lên nụ cười... trên mắt ngấn tràn my ...

      Anh vẫn bảo em nhé ! đừng đi...
      Nhưng vẫn muốn em về nhanh, em nhé !!!

      xuantraArq !
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2010 16:33:46 bởi BichPhuong >
      #297
        BichPhuong 03.08.2010 22:59:41 (permalink)
        0
         

        HOA NẮNG CHO EM ...
         
         
         
        Anh gởi cho em chùm hoa nắng sáng nay
        Ban mai sáng dịu dàng bên cửa sổ
        Lung linh xa với anh là nhịp thở
        Xao động trong lòng câu thơ hát trong em ...
         
        Buổi mai nào chẳng có thơ cho Em
        Anh những thể thiếu một chút gì cho em trong đó
        Chỉ có thể gởi em trong muôn vàn ngọn gió
        Mong chỉ một lần đến tận trái tim Em ...
         
        Hoa nắng vui đùa trên vai em mênh mang
        [color=#800000 _yuid="yui_3_1_1_2_128084746379689"]Anh lại thấy vui  thấy mình bên em từng sáng
        Đời vẫn thế xen lẫn bóng cây và bóng nắng...
        Chỉ có ánh sáng diệu kỳ trong mỗi trái tim ta !
         
        [link=http://a367.yahoofs.com/lifestory/4FbXxP2fGRlUjyvkQtwtMYpiwQ--_8/blog/20100726074622707.jpg?lb_____D3OIEnCim][/link] 
         
        27-7-2010
        xuantraArq !
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2010 23:05:19 bởi BichPhuong >
        #298
          BichPhuong 22.09.2010 20:22:08 (permalink)
          0

          TRUNG THU CẢM ...


          Ai treo vành ngọc giữa trời say
          Nào sao gieo ngọc mãi đất này
          Vành vạnh chị Hằng tươi tươi rọi
          Biển nhớ căng đầy quắt quắt quay...

          xuantraArq !
          #299
            BichPhuong 15.02.2011 20:00:57 (permalink)
            0

            Một NGÀY XA ...



            Một ngày anh lại xa em
            Khoảng trời như thể cài then lặng buồn
            Mây trôi trong những bồn chồn
            Chói chang gió nắng đưa hồn trôi theo
            Để trời xanh nỗi trong veo
            Đỉnh giông dừng lại lưng đèo ngổn ngang
            Cỏ non sương lóa xốn xang
            Dòng trôi... trôi cả mênh mang cuối trời ...

            Một ngày xa lắm em ơi !
            Chông chênh ! Nỗi nhớ ! Bên đời ! Ngày xa !



            14-2-2011
            xuantraArq !
            #300
              Thay đổi trang: << < 1920 | Trang 20 của 20 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 300 bài trong đề mục
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9