BÍCH PHƯỢNG ! Một nét Thơ ...
Suy Tưởng(3)
Những vì sao đổi ngôi theo định luật bất diệt?
Ta có thể đổi ngôi không nhỉ!
Đêm ra đi
Bên lề tinh tú
Người như chiếc bóng rũ
Hú dài khi ánh trăng lên
Định mệnh là trò xui hên
Con dối loăng quăng sau tà nến
Khóc cười, cười khóc à ơi!
Mộ hoang, hoang mộ đợi đời
Chiếc lá rách hay giờ mới lành
Có ai bảo chỉ riêng Thiên Hà lạnh
Còn đang sống mà đâu phải sống
Nhạt, nhạt, nhạt nữa đếm bao nồng
Tâm hồn ta có phải mớ bòng bong?
Như hỗn mang thủa đất trời chưa tên tuổi!
Hobac
Nhịp điệu đêm rừng!
Ánh nắng vừa tan nhòa trong gió
Vờn bay cánh lá ươm vàng
Xốn xang mùa Trăng đầu tháng
Lưỡi liềm treo đỉnh non xa
Bao la đêm
Ẩn chứa những đầy suy tưởng
Một ai vấn vương
Hạt sương còn đọng
Le lói trăng vàng
Chiếu bật ánh lung linh
Đêm về không êm ả
Ánh trăng nhòa còn lạ
Một mảnh trăng rừng đốt lửa cuối đêm
Rả rích côn trùng khắc khoải
Tìm nhau trong tiếng nhạc gió lùa
Bâng quơ
Để lại tiếng lòng thổn thức
Để lại lòng ai rạo rực
Ngẩn ngơ trăng lặn cuối rừng!
Đêm mùa Thu!
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 15:59:05 bởi BĂNG NGUYỆT >
Như mới phút giây qua
Vẫn còn đây đọng mãi
Hương đời em để lại
Xốn xang trong lòng anh
Dù hương thầm mong manh
Vẫn còn nguyên vẹn cả
Em ơi ! Trong băng giá
Cái nhìn đâu vô hồn
Còn cái gì đẹp hơn
Hương thầm và thỏ thẻ
Gọi anh trong hơi thở
Mịn màng như lời ru!
Mai nay cho đến bao giờ
Câu thơ nào thể thành thơ hỡi người!
27/10/2007!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/7DDB3CF47A0A4A21A0DF9D56B85AE44E.jpg[/image]
Suy Tưởng(4) Anh vẽ hình em trong tưởng tượng
Đêm!
những sắc mầu nhoè nhoẹt nhảy nhót chêu ngươi
vẽ đường cong, đường cong cứ dài ra bất định
ngoằn ngoèo như hệ luỵ, những ẩn số vô tình
vẽ đường tròn, đường tròn thu mình là dấu chấm
lặng im, ngồn ngộn nghẹt thở như đêm
Ngày!
anh vẽ hình em trong tưởng tượng
nắng vàng, cội xanh, nhành hoa tím...
hỗn độn thanh âm cuộc sống đảo điên tìm
không gian bao la, điểm xa loá loá
bất định mây trời xa ngã, ngổn ngang những cánh gió mùa
Không vẽ em nữa
bình yên,
...lởn vởn cơn hoang 0-1... 0-1... 0-1...
Tâm hồn ta có phải là con số?
Xa lộ mê rắc rối những đường ngoằn
Hobac
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:02:24 bởi BĂNG NGUYỆT >
Trích đoạn: hobac
Suy Tưởng(3)
Những vì sao đổi ngôi theo định luật bất diệt?
Ta có thể đổi ngôi không nhỉ!
Đêm ra đi
Bên lề tinh tú
Người như chiếc bóng rũ
Hú dài khi ánh trăng lên
Định mệnh là trò xui hên
Con dối loăng quăng sau tà nến
Khóc cười, cười khóc à ơi!
Mộ hoang, hoang mộ đợi đời
Chiếc lá rách hay giờ mới lành
Có ai bảo chỉ riêng Thiên Hà lạnh
Còn đang sống mà đâu phải sống
Nhạt, nhạt, nhạt nữa đếm bao nồng
Tâm hồn ta có phải mớ bòng bong?
Như hỗn mang thủa đất trời chưa tên tuổi!
Hobac
Xin lổi Bích Phương nhé cho được phép họa với Hồ Bắc vài dòng trong trang thơ của Bạn
Hoang Tưởng Như hỗn mang thủa đất trời chưa tên tuổi Mớ bòng bong , đâu mối nhợ Càn-Khôn Xé quẻ Hàm-Hằng trãi hồn ra suy tưỡng Thấy Em về xéo nỗi nhớ từng cơn Trang Thinh không chớm rách lề Tinh tú Bãi Thiên Hà bến mộng dấu chân son Xin là gió ru vầng trăng Em ngủ Giọt khóc cười , mây đó một vành khăn, Quãng Nhẫn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:07:36 bởi BĂNG NGUYỆT >
Em bảo rằng anh tiến bộ rồi
Thơ tình không còn tứ chơi vơi
Hồn thơ lai láng và diệu vợi
Nghe từng câu chữ ý xa xôi !
...E ấp trong em một cuộc đời !
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/CBE9B9D6CF69479DAB9B480122EEDC7E.jpg[/image]
Cảm ơn Huynh Quãng Nhẫn đã hoạ thơ cùng đệ nhe!
Đệ chúc huynh và Bích Phương có nhiều xúc cảm dạt dào mới!
Miền Tâm Thức
(tặng Bích Phương)
Em ơi! kìa mùa đông
Chớm về trên môi tím
Gió dài cơn buốt lịm
Những tình nhân tay tìm!
Xa vắng... khoảng bão giông
Gần kề không chạm tới
Chơi vơi... ai mong đợi
Dan díu trái tim đời
Biết làm gì cho nhau
Mùa sang mau vội vã
Anh tìm trong thư thả
Một ngày nắng cho em
Có tiếng chim bên thềm
Cánh hồng nụ hé sắc
Mơ màng bay tiếng nhạc
Ngõ sang trắng mây lồng
Con đường quen sáng trong
Em! tiếng lòng êm ả
Bình yên như chiếc lá
Đậu mặt sóng phiêu bồng!
Một ngày không hối hả
Một ngày không nhớ nhung
Là yêu đương vô cùng
Em ơi!... miền tâm thức
Anh gửi cho em cành đông ấm áp
Dìu bước qua mùa cõi giá đêm chông
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2007 02:41:17 bởi hobac >
Anh !
Một ngày đang dâng nắng cho em…
Muốn gởi tơ đời theo gió bổi hổi sang
Muốn đem nhớ nhung nhuộm với nắng vàng
Anh muốn cả ngàn lần hơn thế…
Anh lại gởi về nơi ấy cho em…
Cả nỗi nhớ vẹn nguyên diệu kỳ ngày ấy
Như sóng ngầm năm xưa vẫn vậy
Cuộn mãi trong lòng khắc khoải nhớ về em!
Trong những lúc biển đêm…
Ngàn khơi sóng vỗ…
Xốn xang lòng nỗi nhớ với triều lên
Dù đã bao lần em nhớ đặt tên
Nhưng đâu đã một lần được gặp…
Nhớ về nhau sao tim mình đau thắt
Triệu triệu nụ hôn …nỗi nhớ thuộc về ai !
Con tim bướng bĩnh vẫn đau hoài…
Làm con sóng cũng ngẫn ngơ buồn nắng
Để đêm dài nỗi nhớ lại dài thêm…
Và vẫn biết rằng Anh đâu thuộc về Em !
31/10/2007!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/A57B54FC9EC14198AFCF1400FFA66BB8.jpg[/image]
Nụ Hôn và nước mắt Nhạc Nước Ngoài
Lời Việt: Hoàng Văn Hiệp Ngày xưa bên dòng sông, đìu hiu ngôi nhà tranh
Thấp thoáng dáng của em hiền.
Nhà tôi ngay làng bên, tìm sang thăm làm quen
Phút chốc nghe lòng yêu mến.
Em xinh tươi hồn nhiên tuổi trăng tròn
Tiếng nói trong như suối ngàn
Ngày tháng, hạnh phúc bên tình yêu. Mùa đông đang tàn phai, mùa xuân đang tìm đến
Tiếng pháo khiến tôi đau lòng.
Ngày vu quy thật vui, nàng theo chân người ta
Tiễn bước nghe lòng tan nát.
Em mang theo tình tôi bước theo chồng
Nuốt đắng nghe đau nhói lòng
Ngày tháng, tình chết theo người yêu. Ngồi mong nhớ, hỡi em giờ ở đâu?
Anh còn ngồi nơi đây đang mong chờ em quay bước.
Ngồi mong nhớ, vết thương lòng khó phai
Xin được làm mây bay lang thang
Tìm hơi ấm của giấc mơ ngày xưa. http://www.nhacso.net/Music/Song/Nhac-Nhe/2007/09/05F63BE0/?_nghenhac=cakhuc&_amnhac=baihat&_album=nghesi
Em ơi !Đừng buồn!
Mới chớm sang mùa Đông
Đong đầy những hạt mưa!
Liễu bên hồ câm lặng
Sóng chẵng buồn xô nắng
Buồn miên man em tôi!
Mùa Đông đã đến rồi,
Sao mà thương Thu thế
Heo may sao đơn lẻ
Gợn cái buồn mênh mang!
Đừng buồn nữa em ơi!
Se sắt tình gió thổi
Nhớ thuơng còn nóng hổi
E ấp tình duyên ta !
01/11/2007!
Lại nhớ !
Anh lại đưa em
đến cuối con đường
Nắng chiều sắp tắt...
Những đám mây vẫn còn tím ngắt
Dội bóng buồn xuống cuối hoàng hôn
Sao đám mây vẫn vậy nhẹ vờn
Với cái gió lạnh lùng chiều đông xuống
Sao anh để đôi tay em luống cuống
Biết vịn vào nỗi nhớ đến cháy lòng?
Trong cái nhìn mông lung
Đắm đuối nghĩ đến nơi xa cháy lửa...
Và sẽ đốt anh...đốt cả em nữa!
Gói lại cho em chỉ thấy bồi hồi...
Nhớ...và anh ơi lại nhớ !
Nhớ anh rồi nỗi nhớ lại... dài thêm !
02/11/2007!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/B400A2413C4F4653BDE7C13066543624.jpg[/image]
Đợi chờ
Em khao khát trở về thuở mười tám
Được nép mình dịu nhẹ đi bên anh
Không làm tan hoa sữa vương lên tóc
không làm mây che ánh trăng đợi chờ
Em mơ ước đêm về gặp lại anh
Tay đan tay hát khúc ca tự tình
Đắm say mãi như mây trời gió núi
Dệt mộng vàng thỏa ước nỗi chờ mong
Dẫu khao khát chỉ là thoáng heo may
Không chọn vẹn cho một mùa hoa sữa
Mang đi mất một thời ta đã sống
Chẳng thể nào đi hết con đường xưa
Em vẫn biết mơ ước chỉ là khoảng khắc
Mong manh thôi như cơn gió cuối mùa
Dẫu chiếc lá níu mùa thu trở lại
Ánh mắt anh có quay lại nhìn em . R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:12:00 bởi BĂNG NGUYỆT >
Bâng Khuâng !
Mùa Thu lá bay anh đã đi rồi
Nghe dịu ngọt sao mà đắng đót thế !
Đông đã qua nghe lời người từng kể
Để Xuân về chẳng thấy bóng em đâu !?
Mùa Thu đã qua như cuộc bể dâu!
Mùa lá rụng trong vườn xao xác nắng
Gió thổi miên man làm trắng cả trời chiều
Mây và trời xanh… một thóang phiêu diêu !
Và Xuân đến…Mùa Xuân vẫn đến
Chẳng chờ ai đào khoe với gió Xuân…
Cánh Hồng bổi hổi biết bao lần
Ngào ngạt vị hương với bao lời tâm sự !
Giữa Xuân này sao bảo Thu về cơ chứ
Hay vẫn vơ hoài Em ngóng mưa Xuân
Em ơi ! Xuân thế bao lần…
Mưa phùn đâu dễ níu chân gót Hồng !?
Thu qua…Đông Đến …Bâng Khuâng !
2007!
Mùa Đông em nhớ!
Anh có biết em đang nhớ anh
Trong cái lạnh mùa Đông tê tái
Gió ngoài kia vẫn còn thổi mãi
Để rèm buông tóc liễu thẩn thờ
Em nhớ anh trong mỗi câu thơ
Mỗi chiều xuống nghẹn ngào nỗi nhớ
Em nhớ anh trong từng nhịp thở
Bồi hồi cánh nhạn gởi về anh !
Anh có biết không, em nhớ về anh
Đợi chờ mùa Thu nhạt nhòa ánh nắng
Và như thế Đông sang bắng lặng
Nỗi nhớ dù buồn nhưng vui được nhớ anh!
Trái tim mùa Đông không cần đốt lửa
Tự sưởi mình bằng ngọn lửa của niềm tin
Gió ngoài kia có thổi thế miên man
Em lại nhớ anh ấm tình yêu con tim nhỏ!
Con Tim mùa Đông cháy bùng nỗi nhớ!
09/11/2007!
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:13:49 bởi BĂNG NGUYỆT >
Em được gặp anh...
Một sáng mùa đông lá rụng đầy
Bàn chân vồi vội bước qua đây
Tháng năm dài rộng âu còn thiếu
Chẵng đợi em chờ trong men say!
Vẫn ngóng tin anh ngày lại ngày
Giấc ngủ đêm mơ bóng hao gầ[font=.vntime]y
Cuộn chặt vòng tay em sóng sánh
Gió triền sông vẫn thổi ngọt lành!
Anh ạ ! Đêm về trong mong manh
Thu qua Đông tới gió trên cành
Bổi hổi Nhớ anh mà muốn khóc
Em đợi em chờ …vắng tin anh !
Anh ạ ! Đông về gió lạnh se
Phía đường xa bao kẻ vẫn đi về
Chỉ có mình em là đơn chiếc
Chỉ được gặp anh trong cơn mê !
Em được gặp anh trong giấc mơ !
10/11/2007!
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:29:47 bởi BĂNG NGUYỆT >