Thơ tình [Hàn Mặc Tử ]
nguyenthanhhoa 02.10.2007 20:58:50 (permalink)






Anh Điên
Hàn Mặc Tử






                      Anh nằm ngoài sự thực
                  Em ngồi trong chiêm bao
                  Cách nhau xa biết mấy
                  Nhớ thương quá thì saỏ?

                  Anh nuốt phứt hàng chữ
                  Anh cắn vỡ lời thơ
                  Anh cắn cắn cắn cắn
                  Hơi thở đứt làm tư!

<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 21:15:03 bởi nguyenthanhhoa >
#1
    nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:01:23 (permalink)
    Gái Quê
    Hàn Mặc Tử





    Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
    Tôi đều nhận thấy trên môi em
    Làn môi mong mỏng tươi như máu
    Đã khiến môi tôi mấp máy thèm.
    Từ lúc bóng em bỏ trái đào
    Tới chừng cặp má đỏ au au
    Tôi đều nhận thấy trong con mắt
    Một vẻ ngây thơ và ước ao
    Lớn lên, em đã biết làm duyên
    Mỗi lúc gặp tôi che nón nghiêng
    Nghe nói ba em chưa chịu nhận
    Cau trầu của khách láng giềng bên
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 21:03:56 bởi nguyenthanhhoa >
    #2
      nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:04:32 (permalink)
      Nỗi Buồn Vô Duyên
      Hàn Mặc Tử





      Sầu lên cho tới ngàn khơi,
      Ai đâu ráo lệ, chưa lời nói ra .
      Chiều nay tàn tạ hồn hoa,
      Nhớ Thương Thương quá xót xa tâm bào!
      Tiếng buồn đem trộn tiêu tao,
      Bóng em chờn chợn trong bao nhiêu màu .
      Nghe ai xé lụa mà đau,
      Gió than niềm gió biết đâu hẹn hò!
      Đừng ai để nói thương cho ...
      Lỡ ra anh lạnh nhạt đền bù sao cam.
      Chiều nay chẳng có mưa dầm,
      Mình sao nước mắt lại đầm đìa tuôn?
      Ồ ra lụy ngọc nôn nôn,
      Có bao giờ biết nỗi buồn vô duyên!
      #3
        nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:09:28 (permalink)
        Trường Tương Tư
        Hàn Mặc Tử





        Hiểu gì không, ý nghĩa của trời thơ
        Của hương hoa trong trăng lờn lợt bảy
        Của lời câm muôn vì sao áy náy
        Hiểu gì không em hỡi! hiểu gì không?
        Anh ngâm nga để mở rộng cửa lòng
        Cho trăng xuân tràn trề say chới với
        Cho nắng hường vấn vương muôn ngàn sợi;
        -- Cho em buồn trời đất ứa sương khuya,
        Để em buồn, để em nghiệm cho ra
        Cái gì kết lại mới thành tinh tú;
        Và uyên ương bởi đâu không đoàn tụ,
        Và tình yêu sao lại dở dang chi,
        Và vì đâu, gió gọi giật lời đi.
        -- Lời đi qua một chiều trong kẽ lá,
        Một làn hương mới nửa lừng sa ngã
        Anh mến rồi ý vị của làn mơ.


        Lệ Kiều ơi! em còn giữ ý thơ
        Trong đôi mắt mùa thu trong leo lẻo,
        Ở xa xôi lặng nhìn anh khô héo
        Bên kia trời hãy chụp cả hồn anh.
        Hãy van lơn ở dưới chân Bàn Thành,
        Cho yêu ma muôn năm vùng trở dậy,
        Náo không gian cho lửa lòng bùng cháy,
        Và để cho kinh động đến người tiên,
        Đang say sưa trong thế giới Hão Huyền
        Đang trửng giỡn ở bên sông Ngân biếc...


        Anh rõ trước sẽ có ngày cách biệt,
        Ngó như gần nhưng vẫn thiệt xa khơi!
        Lau mắt đi đừng cho lệ đầy vơi.
        Hãy mường tượng một người thơ đang sống
        Trong im lìm lẻ loi trong dãy động.
        -- Cũng hình như, em hỡi! động Huyền Không!
        Mà đêm nghe tiếng khóc ở đáy lòng,
        Ở trong phổi, trong tim, trong hồn nữa.
        Em có nghĩ ra một chiều vàng úa,
        Lá trên cành héo hắt, gió ngừng ru:
        "Một mối tình nức nở giữa âm u,
        "Một hồn đau rã lần theo hương khói,
        "Một bài thơ cháy tan trong nắng dọi,
        "Một lời run hoi hóp giữa không trung,
        "Cả niềm yêu, ý nhớ, cả một vùng,
        "Hóa thành vũng máu đào trong ác lặn".


        Đấy là tất cả người anh tiêu tán,
        Cùng trăng sao bàng bạc xứ Say Mơ,
        Cùng tình em tha thiết như văn thơ,
        Ràng rịt mãi cho đến ngày tận thế

        #4
          nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:12:10 (permalink)
          Những giọt lệ
          Hàn Mặc Tử






          Trời hỡi bao giờ tôi chết đi!
          Bao giờ tôi hết được yêu vì
          Bao giờ mặt nhật tan thành máu
          Và khối lòng tôi cứng tợ si?? 
          Họ đã xa rồi không níu lại
          Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa....
          Người đi một nữa hồn tôi mất
          Một nữa hồn tôi bỗng dại khờ.
          Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?
          Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?
          Sao bông phượng nở trong màu huyết?
          Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu? 
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 21:13:26 bởi nguyenthanhhoa >
          #5
            nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:16:09 (permalink)
            Bẽn Lẽn
            Hàn Mặc Tử





            Trăng nằm sóng soải trên cành liễu
            Đợi gió đông về để lả lơi
            Hoa lá ngây tình không muốn động
            Lòng em hồi hộp, chị Hằng ơi.

            Trong khóm vi vu rào rạt mãi
            Tiếng lòng ai nói? Sao im đi?
            Ô kìa, bóng nguyệt trần truồng tắm
            Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe.

            Vô tình để gió hôn lên má
            Bẽn lẻn làm sao lúc nửa đêm
            Em sợ lang quân em biết được
            Nghi ngờ tới cái tiết trinh em.
            #6
              nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:19:44 (permalink)
              Cô gái đồng trinh
              Hàn Mặc Tử






              Đêm qua trăng vướng trong cành trúc
              Cô láng giềng bên chết thiệt rồi
              Trinh tiết vẫn còn nguyên vẹn mới
              Chưa hề âu yếm ở đầu môi.

              Xác cô thơm quá thơm hơn ngọc
              Cả một mùa xuân đã hiện hình
              Thinh sắc cơ hồ lưu luyến mãi
              Chết rồi -- xiêm áo trắng như tinh.

              Có tôi đây hồn phác tôi đây
              Tôi nhập vào trong xác thịt này
              Cốt để dò xem tình ý lạ
              Trong lòng bí mật ả thơ ngây
              Biết rồi, biết rồi! Thôi biết cả
              Té ra Nàng sắp sửa yêu ta
              Bao nhiêu mơ ước trong tim ấy
              Như chực xuân về thổ lộ ra.
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 21:20:46 bởi nguyenthanhhoa >
              #7
                huydungpro 08.10.2007 11:35:08 (permalink)
                       Chúng ta phải cảm ơn nguyenthanhhoa (chang trai that tinh) đã chọn 8 bài khá tiêu biểu của bậc thi hào thiên tài HÀN MẶC TỬ. Tất nhiên HMT còn rất nhiều bài thơ tình cực hay nữa, song tôi vẫn muốn chép vào 'đề tài' này bài diện "tiêu biểu"nhất ở mức đa số người đều thuộc (MÙA XUÂN CHÍN), và một khúc thể song thất lục bát từ bài MUÔN NĂM SẦU THẢM” mà lâu nay tôi nghiệm thấy nhiều người chưa nghe nói đến. 
                 
                      MÙA XUÂN CHÍN
                 
                Trong làn nắng ửng khói mơ tan
                Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
                Sột soạt gió trêu tà áo biếc
                Trên giàn thiên lý bóng xuân sang
                 
                Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
                Bao cô thôn nữ hát trên đồi
                Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
                Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi
                 
                Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi
                Hổn hển như lời của nước mây
                Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc
                Nghe ra ý vị và thơ ngây
                 
                Khách xa gặp lúc mùa xuân chín
                Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
                 Chị ấy năm nay còn gánh thóc
                Dọc bờ sông trắng nắng chang chang

                                                          HÀN MẶC TỬ 
                  
                          MUÔN NĂM SẦU THẢM (trích)
                Nghệ hỡi Nghệ muôn năm sầu thảm
                Nhớ thương còn một nắm xương thôi

                Thân tàn ma dại đi rồi

                Rầu rầu nước mắt bời bời ruột gan

                                                         HÀN MẶC TỬ
                 
                 
                 
                         Bốn câu trên đây có nói về cái chết cận kề của chính bản thân mình (không phải là không an bình chấp nhận lẽ tự nhiên của tạo hóa) song qua lăng kính thi ca, HMTử chỉ cốt nói với người mình yêu (dù có hay không yêu mình) mức độ thương cảm ông gửi lại nàng là sâu nặng nhường nào (“một nắm xương thôi”, “thân tàn ma dại”, “rầu rầu nước mắt”…)                                                                                                       huy dung
                #8
                  bochet 21.10.2007 17:42:01 (permalink)
                  TRÁI MÙA
                  Hàn Mặc Tử




                  Mấy độ trong vườn cam chửa chìn
                  Mỗi lần em nhớ người trai tơ
                  Trưa hè năm ấy mua cam ngọt
                  Nhưng thấy cam xanh lại cáo từ

                  Năm ngoái, trong vườn cam chính cả
                  Gốc đào em đợi chàng qua mua.
                  Nhưng con chim khách không về nữa
                  Chàng chằng sang đâu, cam hết mùa.

                  Cam héo lòng em cũng héo don
                  Đến nay em đã có chồng con
                  Tình cờ hôm ấy, chàng qua lại
                  Cam trái mùa rồi hết thứ ngon

                  #9
                    bochet 21.10.2007 17:47:44 (permalink)
                    SAY CHẾT ĐÊM NAY
                    Hàn Mặc Tử


                    Trời Hàn gian đêm nay không sóng
                    Lòng cô liêu đồng vọng làm chi?
                    Gió đông đoài gặp tình si
                    Ôi chao quấn quýt nói gì nhớ thương!
                    Trăng cổ độ hết vương cành trúc,
                    Hẹn đoàn viên tình thực chiêm bao,
                    Đêm nay lại giống đêm nào
                    Nhấp xong chung rượu buồn vào tận gan.
                    Say thôi lại muốn Nàng nâng đỡ,
                    Nhưng Nàng xa từ thuở vu quy
                    Nhớ thôi lòng những sầu bi
                    Lệ rơi vào rượu hàng mi lờ đờ...
                    Ta là khách bơ vơ phàm tục
                    Nhớ cầm trăng cung bậc tiêu tao.
                    Không ai trang điểm má đào
                    Cho ta say chết đêm nào đêm nay.


                    #10
                      bochet 21.10.2007 17:55:38 (permalink)
                          HUYỀN ẢO
                      Hàn Mặc Tử



                      Mới lớn lên trăng đã thẹn thò
                      Thơm như tình ái của ni cô
                      Gió say lướt mướt trong màu sáng
                      Hoa với tôi đều cảm động sơ

                      Đang khi màu nhiệm phủ ban đêm
                      Có thứ gì rơi giữa khoảng im
                      - Rơi tự thượng tầng không khí xuống
                      - Tiếng vang nhè nhẹ dội vào tim.

                      Tôi với hồn hoa vẫn nín thin
                      Ngấm ngầm trao đổi những ân tình
                      Để thêm ấm áp nguồn tơ tưởng
                      Để bóng trời khuya bớt giật mình.

                      Từ đầu canh một đến canh tư
                      Tôi thấy trăn mơ biến hoá như
                      Hương khói ở đâu ngoài xứ mộng
                      Cứ là mỗi phút mỗi nên thơ

                      Ánh trăng mỏng qua không che nổi
                      Những vẻ xanh xao của mặt hồ;
                      Những nét buồn buồn tơ liễu rủ;
                      Nhưng lời năn nỉ của hư vô.

                      Không gian dày đặc toàn trăng cả:
                      Tôi cũng trăng mà nàng cũng trăng
                      Mỗi ảnh mỗi hình thêm phiếu diễu
                      Nàng xa tôi quá nói nghe chăng?

                      #11
                        nguyenthanhhoa 23.10.2007 19:12:37 (permalink)
                        Xuân Đầu Tiên
                        Hàn Mặc Tử





                        từ gió xuân đi, gió hạ về
                        anh thường gửi gắm mối tình quê
                        bên em mỗi lúc trên đường cái
                        hóng mát cho lòng được thỏa thuê!

                        em có ngờ đâu trong những đêm
                        trăng ngà giãi bóng mặt hồ êm
                        anh đi thơ thẩn như ngây dại
                        hứng lấy hương nồng trong áo em

                        bên khóm thùy dương em thướt tha
                        bên này bờ liễu anh trông qua
                        say mơ vướng phải mùa hương ướp
                        yêu cái môi hường chẳng nói ra

                        độ ấy xuân về em lớn lên
                        thấy anh em đã biết làm duyên
                        yêu dấu lòng anh ôm hận riêng

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2007 19:14:11 bởi nguyenthanhhoa >
                        #12
                          Huyền Băng 23.10.2007 21:03:22 (permalink)
                          Chào các bạn,
                           
                          Rất vui khi được các bạn sưu tầm giúp những bài thơ hay của các danh thi sĩ. Tuy nhiên, để giúp đỡ ban điều hành trong việc kiểm bài đăng các bạn xem trước trong trang thơ, bài nào chưa có thì hãy đăng để tiết kiệm thời gian của chúng ta các bạn nhé.
                           
                          Link dưới đây là trang của nhà thơ Hàn Mạc Tử, các bạn xem nếu bài mình muốn đăng mà không có trong đây thì đăng vào, HB sẽ đem vào trang thơ cho đủ bộ.
                           
                          http://vnthuquan.net/tho/tacpham.aspx?thisi=H%u00e0n+M%u1eb7c+T%u1eed
                           
                          Trân trọng,
                          HB
                           
                          (Với các bài thơ hay được sưu tầm có tên tác giả, các bạn vào trang thơ, chọn chữ đầu của tên tác giả để tìm danh sách, sau đó bạn vào trang của nhà thơ đó để xem hết những bài đã được đăng)
                          #13
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9