Thơ [ Xuân Diệu ]
nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:27:58 (permalink)
Anh đã giết em
Xuân Diệu






Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật
Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất
Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao ?
Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất
Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt
Tim anh vẫn đập như vấp thời gian
Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,
Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ
Nhớ trời đất cho anh mở
Nhớ
Muôn thuở thần tiên.
Ôi! Xa em, anh rơi vào vực không cùng
Đời anh không em, lạnh lùng tê buốt
Nhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khác
Ta: hai người xa lạ - phải đâu ta!
Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Đêm nào anh cũng đi quanh em mà khóc
Anh vẫn ước được em tha thứ
Anh vẫn yêu em như thuở ban đầu
Thế mà tại sao ta vẫn xa nhau ?
Tại em cố chấp
Tại anh đã mất
Con đường đi tới trái tim em
Anh đã giết em rồi, anh vẫn ngày đêm yêu mến.
Em đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu.
#1
    nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:30:19 (permalink)
    Anh thương em khi ngủ
    Xuân Diệu







    Anh thương em khi ngủ
    Phong thái rất hồn nhiên
    Em ngủ như trẻ nhỏ
    Ngon say một giấc liền

    Tay em thả xuôi xuôi
    Như bay vào cõi mộng
    Mắt em khép dài dài
    Dưới trán em lồng lộng

    Em nằm in trẻ nhỏ
    Trong chiếc võng yêu thương
    Anh dệt giăng khắp chỗ
    Trong phòng, quanh quất giường.

    Anh thức nhìn em ngủ
    Anh canh giấc cho em
    Anh lắng nghe nhịp thở
    Ngực em đều xuống lên.

    Trở mình tay ấp má
    Anh thương em dáng người
    Tin cậy vào cuộc sống
    Tin ở anh trong đời

    Sau một ngày đẫy việc
    Chúc em tôi giấc lành
    Anh vô cùng sung sướng
    Nếu em mơ thấy anh.


    (17-9-1966)
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 21:31:43 bởi nguyenthanhhoa >
    Attached Image(s)
    #2
      nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:33:05 (permalink)
      Biết tạc đâu ra em của anh ?
      Xuân Diệu






      Đôi ta dừng. Em đi vào lối cỏ
      Anh nhìn theo dáng nhỏ bước xa dần
      Anh thuộc tay em, anh thuộc bàn chân
      Em như từ trong anh bước ra đường cái...

      Anh thuộc mắt em, anh thuộc tóc em
      Anh như vỏ mà em là ruột quả
      Ôi một trái luôn chia làm hai nửa
      Mỗi lúc em về rồi lại đi

      Đó là một sớm mai cách đây tuần lễ
      Hình em đi - anh bỗng nghĩ bàng hoàng:
      Nếu ngày nào em hết ở cùng anh
      Nếu đến khi anh không còn em nữa.

      Anh biết tạc đâu ra một người như thế,
      Anh ấp iu mang mẻ làm sao
      Anh biết lấy đâu ra, anh biết lấy đâu vào
      Anh biết mượn đất trời sao cho được?

      Anh lấy thịt xương đâu chứa đầy mộng ước
      Anh lấy gì biến hoá để thành em ?

      Anh bóp vụn ngày, anh xé nát đêm
      Anh vá víu những người trên trái đất

      Người ta có thể vô cùng xinh đẹp
      Có thể thông minh, có thể rạng ngời,
      Có thể yêu anh đi nữa, em ơi!
      Anh không thể kiếm tìm em đâu cả!

      Đó là một sớm mai cách đây tuần lễ
      Dáng em đi - in mai mãi bóng hình
      Nếu ngày em chẳng cùng anh nữa
      Biết tạc đâu ra em của anh ?

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 21:34:20 bởi nguyenthanhhoa >
      #3
        nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:36:37 (permalink)
        Chiều


        Hôm nay trời nhẹ lên cao,
        Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn...
        Lá hồng rơi lặng ngỏ thuôn,
        Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.
        Phất phơ hồn của bông hường,
        Trong hơi phiêu bạt còn vương má hồng.
        Nghe chừng gió ý qua sông,
        E bên lau lách thuyền không vắng bờ.
        Không gian như có dây tơ,
        Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu.
        Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
        Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 21:38:00 bởi nguyenthanhhoa >
        #4
          nguyenthanhhoa 02.10.2007 21:39:10 (permalink)
          Khung cửa sổ
          Xuân Diệu






          Anh có nhà có cửa
          Nhưng không vợ không con
          Sợ cái bếp không lửa
          Sợ cái cửa không đèn.

          Những đêm đi xa về
          Tận xa nhìn cửa đóng
          Không ánh sáng đón mình.
          Không có ai trông ngóng.

          Từ khi em đến anh
          Cửa sổ ánh đèn xanh
          Xa xa anh thấy sáng
          Trong đêm khung cửa lành

          Biết có em trong phòng
          Viết bài hay đọc sách,
          Như trong bếp nấu cơm
          Có lửa hồng tí tách,

          Ôi cái khung cửa sổ
          Em thường đứng nhìn ra:
          Em là sao của cửa,
          Em là hồn của nhà.

          Giờ nghĩ chuyện em đi,
          Anh sợ khung cửa sổ
          Sợ những lúc xa về
          Không thấy đèn sáng cửa

          Ôi cái khung cửa sổ,
          Của kiếp anh, đời anh!
          Tay em không đến mở
          Thôi còn gì tươi xanh ?

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 21:40:11 bởi nguyenthanhhoa >
          #5
            Huyền Băng 23.10.2007 21:24:48 (permalink)
            http://vnthuquan.net/tho/tacpham.aspx?thisi=Xu%u00e2n+Di%u1ec7u
             
            Chào các bạn,
             
            Link trên là danh sách thơ Xuân Diệu mà chúng ta đã có trong trang thơ thư quán. Các bạn tham khảo và sưu tầm những bài chúng ta chưa có nhé!
             
            Chúc vui.
            HB
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9