Anh đã giết em 
Xuân Diệu                     Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh  
  Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật  
  Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất  
  Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao ?  
  Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất  
  Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt  
  Tim anh vẫn đập như vấp thời gian  
  Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,  
  Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ  
  Nhớ trời đất cho anh mở  
  Nhớ  
  Muôn thuở thần tiên.  
  Ôi! Xa em, anh rơi vào vực không cùng  
  Đời anh không em, lạnh lùng tê buốt  
  Nhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khác  
  Ta: hai người xa lạ - phải đâu ta!  
  Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh  
  Đêm nào anh cũng đi quanh em mà khóc  
  Anh vẫn ước được em tha thứ  
  Anh vẫn yêu em như thuở ban đầu  
  Thế mà tại sao ta vẫn xa nhau ?  
  Tại em cố chấp  
  Tại anh đã mất  
  Con đường đi tới trái tim em  
  Anh đã giết em rồi, anh vẫn ngày đêm yêu mến.  
  Em đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu.   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Anh thương em khi ngủ   Xuân Diệu                        Anh thương em khi ngủ  
  Phong thái rất hồn nhiên  
  Em ngủ như trẻ nhỏ  
  Ngon say một giấc liền  
   
  Tay em thả xuôi xuôi  
  Như bay vào cõi mộng  
  Mắt em khép dài dài  
  Dưới trán em lồng lộng  
   
  Em nằm in trẻ nhỏ  
  Trong chiếc võng yêu thương  
  Anh dệt giăng khắp chỗ  
  Trong phòng, quanh quất giường.  
   
  Anh thức nhìn em ngủ  
  Anh canh giấc cho em  
  Anh lắng nghe nhịp thở  
  Ngực em đều xuống lên.  
   
  Trở mình tay ấp má  
  Anh thương em dáng người  
  Tin cậy vào cuộc sống  
  Tin ở anh trong đời  
   
  Sau một ngày đẫy việc  
  Chúc em tôi giấc lành  
  Anh vô cùng sung sướng  
  Nếu em mơ thấy anh.        (17-9-1966) 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 20:31:43 bởi nguyenthanhhoa >