Thiên thần Áo Trắng!
Gửi VS!
Có một thời áo trắng quá tinh khôi
Vô tư lắm và hồn nhiên nhiều lắm
Gửi ước mơ trong màu hoa phượng thắm
Cháy mông lung day dứt cả mùa dài
Áo Trắng đến trường mang kỷ niệm trên vai
Gieo thương nhớ cho một người xa lạ
Thời gian cứ vô tình trôi hối hả
Để tím trời nỗi nhớ cánh bằng lăng
Có một người ôm mãi những băn khoăn
Đem chép lại thành bài thơ da diết
Nhờ tặng hộ trong cuối ngày giã biệt
Chẳng biết là Áo Trắng có giận không?
Ngày cuối cùng sao quá đỗi mênh mông
Cho thương nhớ cứ gieo vần thương nhớ
Ánh mắt kia suốt đời ta mắc nợ
Chưa khi nao hiểu hết một ánh nhìn
Như vô tình thắp lại một niềm tin
Chú ve nhỏ vẫn mãi hoài tìm bạn
Áo Trắng về giữa trời mai rực sáng
Cho ta xin gửi câu chúc cuối mùa
Sắp qua rồi những tha thiết nắng mưa
Thương câu nói còn ngập ngừng trong gió
Áo trắng mãi sẽ là hoa phượng đỏ
Để một người suốt kiếp hóa ve ngân.