Cho một người anh trai
Want 04.10.2007 17:39:19 (permalink)
Anh à , trời lại sắp mưa nữa rồi , bão giông lại đang về bủa vây nơi nhỏ ở... Ở một nơi ấy anh đã quên con nhỏ lắm điều hay gặp chuyện rắc rối này chưa anh?
 
Phải chăng  cái buổi ngày xưa  anh hỏi nhỏ  trực tiếp ấy , nhỏ đã nói một cách quá thẳng thắn cho anh hiểu nên anh buồn từ độ ấy tới giờ phải không anh? Đừng buồn nữa anh nhé , bởi nhỏ chỉ coi anh như một người anh - một người anh trai mà nhỏ có thể nói chuyện tự nhiên và tâm sự khi có chuyện vui buồn thôi. Anh giận nhỏ nhiều lắm đúng không anh? Nhưng anh biết rồi đó , con tim nhỏ không thấy cảm giác rung động khi ở gần anh , mỗi lần tiếp chuyện trên trời dưới biển với anh , nhỏ chỉ thấy như là đang được bàn luận một vấn đề gì đó rất hấp dẫn nhỏ trước thế giới kỳ thú này thôi anh ạ. Nhỏ không biết e thẹn trước anh , nhỏ hồn nhiên nói cười như nhỏ đang nói chuyện với anh trai hay chị gái của nhỏ vậy đó anh à !
 
Nhỏ biết nói trăm ngàn câu an ủi thì nhỏ cũng vẫn làm cho anh đau lòng. Nhưng nhỏ không biết nói những câu an ủi , không biết nói những câu dịu ngọt ru êm tai người khác , anh biết điều đó mà đúng không anh?
 
Bây giờ anh đã xem nhỏ như em gái chưa  ạ? Nhỏ biết điều đó là rất khó với anh , nhưng những lúc buồn anh đừng gọi điện cho nhỏ hỏi một câu làm cho nhỏ rất khó trả lời : '' nhỏ có nhớ anh không? ''
 
Nhỏ nhớ anh chứ , nhưng chỉ là nỗi nhớ của một người em gái dành cho một người anh trai ở xa xôi thôi anh à. Cũng giống như ngày xưa đó anh hỏi nhỏ có yêu anh không , thì nhỏ đã nói rằng : '' nhỏ có yêu anh nhưng là tình yêu dành cho một người anh trai thôi ,... ''
 
Nhỏ biết giờ mà đem mấy chuyện buồn nhỏ gặp kể cho anh nghe qua điện thọai thì anh sẽ mắng cho nhỏ một trận và cấm nhỏ giải khuây trên IT luôn cho mà xem... vì thế nhỏ không biết tâm sự với ai cả , nhỏ chỉ biết giả vờ vui vẻ mỗi khi anh nói chuyện hỏi nhỏ dạo này thế nào , có nhiều chuyện vui không?... Nhỏ biết anh không hề biết nhỏ đang phiêu lạc ở nơi đây viết nên những dòng thư cho cạn nỗi lòng nặng trĩu ,... Nhưng nhỏ bất lực rồi anh à , nhỏ chỉ biết ôm máy vi tính và lang thang khắp chốn để nhìn những những niềm vui của mọi người xung quanh ,...
 
Nhỏ tự hỏi  cho tới bao giờ thì nhỏ được ông trời ban tặng cho niềm vui khi nhỏ chán nản trong cuộc sống nhỉ... rồi liệu đến khi ấy nhỏ có đợi được nữa hay không , hay là nhỏ đã tan hòa theo những áng mây giữa đại dương mênh mông xanh biếc rồi?
 
 
Chắc số phận nhỏ thế rồi , không có niềm may mắn hay vui vẻ trong đời này đâu , đành chấp nhận và đừng than vãn anh nhỉ?  Ừ... nhỏ sẽ tự làm theo lời khuyên thâm tâm ấy... cho đến khi hết số phận làm người....
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9