LỬA LÒNG CHƯA TẮT - HÀN PHONG
ĐA TÌNH
Em công chúa
chốn đồng hoa nội cỏ
Mang đôi mắt xanh
biêng biếc thiên thần
Ta phiêu lãng
cánh chim trời
bạt gió
Trót đa tình
yêu lỡ
một giai nhân
1998
H.P
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2008 12:54:36 bởi HÀN PHONG >
HÀN PHONG - BĂNG NGUYỆT Thân tặng 2 bạn!
Gió se lạnh mang nỗi niềm ray rứt Thổi lùa về nghe nhức nhối niềm đau Nhớ lại ngày hai đứa phải mất nhau Trong con tim nỗi cao trào tuyệt vọng Hàn phong ơi cứ thế mà lồng lộng Cho cuộc đời mơ mộng sớm vội tan Để lại đây ôi hai chữ ngỡ ngàng Đìu hiu quá lang thang ta một bóng Trăng chênh chếch giá băng ai trông ngóng Mùa đông về mặt nguyệt bỗng trắng tinh Để lòng ta cứ nung nấu lửa tình Soi sáng một sinh linh bao khát vọng Băng nguyệt hỡi ánh trăng tà trên sóng Để lòng này đông lại mấy năm qua Để một ngày thấp thoáng bóng hình ta Gió cứ thổi trăng bay xa trọn kiếp
Cảm ơn JC đã ghé thăm và tặng bài thơ rất hay, chúc vui!
TỰ SỰ
Xưa nay mãi giam mình
Nơi trường đua chật hẹp
Phi những bước rập rình
Chẳng làm nên sự nghiệp
Sóng cỏ vẫn chập chờn
Những vòng đua mộng mị
Mãi lưu lạc cõi hồn
Mơ đồng xanh thiên lý
Nhìn tuổi đời đi qua
Như từng cơn gió nhẹ
Nhìn tháng ngày phôi pha
Như dòng đời vẫn thế
Muốn dẫm nát đám cỏ
Dưới chân ngựa bất kham
Muốn đuổi cùng cơn gió
Dưới nắng chiều mơn man
Bỗng một ngày rực sáng
Bình minh cũng rạng ngời
Những cánh đồng lai láng
Cỏ một màu xanh tươi
Thênh thang đường mây gió
Chải chuốt lại tấm thân
Ngựa hồng toan cất vó
Sóng đã tràn dưới chân
An Khê 1998
H.P
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:42:01 bởi HÀN PHONG >
XA NHÀ
Chị !
Khi xa nhà em mới hiểu nhiều hơn
Vì sao giữa phố đông
chỉ riêng mình
âm thầm Chị khóc
Vì sao những bức thư Chị gửi về
nhạt nhòa nước mắt
Lúc chị vừa đi xa
Và bây giờ em mới hiểu ra
Không đâu bằng quê mình - Chị nhỉ ?
Nhưng làm sao
em sẻ chia
nỗi lòng cùng Chị
Khi em cũng là một kẻ tha phương
Đến bây giờ em mới hiểu hơn
Vì sao mỗi chiều mẹ ngồi ngóng đợi
Hình bóng nhỏ nhoi ở nơi xa dịu vợi
Đôi mắt mẹ hằn sâu
nỗi nhớ một con người
Trời cũng buồn nên hiu hắt mưa rơi
Giăng mắc trong hồn người đi xa xứ
Và chiều nay em nhình về quê cũ
Chỉ thấy một màu bão giông
Giờ Chị ở phương nào
trời có lạnh lắm không ?
Mà nơi em bắt đầu trở gió
Chiều buồn rưng rưng nỗi nhớ
Viết bài thơ tặng Chị
ấm lòng người cô quạnh
lúc đông sang …
SG 1999
H.P
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:42:58 bởi HÀN PHONG >
LỐI VỀ
Em về lối nhỏ
Nắng đã giăng tơ
Ngắt chùm hoa đỏ
Ép vào trang thơ
Em về lối nhỏ
Áo trắng mây bay
Tóc thơm mùi cỏ
Lòng tôi ngất ngây
Em về lối nhỏ
Nhịp guốc lao xao
Tôi như cơn gió
Nhẹ bước theo sau
Em về lối nhỏ
Dạ lý thơm nồng
Tình tôi vàng võ
Em vờ như không…
Tôi về lối nhỏ
Phố thị đìu hiu
Đầu non ráng đỏ
Một áng mây chiều
Tôi về lối nhỏ
Lất phất mưa bay
Chút tình bỏ ngỏ
Rơi đầy trên tay…
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:44:38 bởi HÀN PHONG >
TÌM
Những lời người nói ngày xưa
Mà tôi còn ngỡ như vừa hôm qua
Vẫn đây - suối tóc la đà
Vẫn đây - giọng nói ngân nga bóng triều
Vẫn đây - vầng trán đăm chiêu
Vẫn đây - ánh mắt chứa nhiều bão giông
Tôi từ cách núi ngăn sông
Gọi em khản giọng em không trả lời
Tôi đi cuối đất cùng trời
Tìm em quên cả một thời trẻ trai
Giờ em hút bóng non đoài
Tìm em tôi biết hỏi ai mà tìm
Hỏi trời - trời chỉ lặng im
Hỏi mây - mây ngủ lim dim ngoài rừng
Hỏi cây - cây đứng lạnh lùng
Hỏi mưa - mưa chỉ nhỏ từng giọt lơi
Tháng năm vật đổi sao dời
Còn in dấu tích một thời vàng son
An Khê 1998
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:45:34 bởi HÀN PHONG >
QUA CẦU
Nắm tay anh dắt qua cầu
Má em ửng đỏ như màu nắng xuân
Thẹn thùng em nhón gót chân
Có đôi én lượn như gần như xa
Hôm nay rồi thành hôm qua
Tình yêu rồi cũng hóa ra nỗi sầu
Lẻ loi anh bước qua cầu
Chỉ còn ửng đỏ một màu nắng xưa
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:46:44 bởi HÀN PHONG >
KHÔNG ĐỀ
Chập chùng
phố núi
mờ mây
Chập chùng
áo trắng
giăng đầy
lối xưa
Chập chùng
cánh phượng
đong đưa
Nhìn về
chốn cũ
gió mưa
chập chùng
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:47:41 bởi HÀN PHONG >
NGHỊCH CẢNH
Biết rằng em đã yêu ta
Sao lòng còn mãi như là phân vân
Đời ta lưu lạc phong trần
Tìm đâu hạnh phúc riêng phần cho em
Đành thôi kiếp nến thân đèn
Cháy tim đổ lệ tiễn em sang đò
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:48:57 bởi HÀN PHONG >
THIÊN THU
Hoa ngọc anh rụng đầy sân
Em qua gió thoảng đôi lần hương say
Để thiên thu nhớ một ngày
Để một người nhớ chốn này thiên thu
Đà Nẵng 2000
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:50:48 bởi HÀN PHONG >
VỚI TA
Với đây phố cũ già rồi
Với đây - Ta một khoảng trời thanh xuân
Trăng treo hiu hắt thượng tuần
Và ta trăm ngả đường trần lang thang
Sông xanh gờn gợn ánh vàng
Đèn đêm soi rọi ngổn ngang cuộc tình
Với đây một bóng một hình
Một thân một phận thanh bình im nghe
Chân buồn chốn lạ lê thê
Đường khuya ngõ vắng đi về với ta
Đà nẵng 2000
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:51:27 bởi HÀN PHONG >
LỜI BUỒN ĐÊM THÁNH
Tặng Phong Doanh
Đứa em đau khổ
Đêm nay lạnh Chúa xuống trần chưa nhỉ ?
Hồi chuông vang trong ngõ vắng ơ hờ
Con quỳ xuống dưới chân người thầm hỏi
- Chúa đây rồi sao con mãi bơ vơ ?
Lòng con lạnh dẫu lòng con có Chúa
Vì trái tim đã khô cạn niềm tin
Sao nỡ để linh hồn con héo úa
Những đau thương con chỉ nhận riêng mình
Con nào sợ những vòng gai thép nhọn
Những đòn roi làm rách nát xương da
Con chỉ sợ trái tim con bệnh hoạn
Linh hồn con sẽ hóa kiếp yêu ma
Không muốn sống Chúa lại cho con sống
Con muốn điên Chúa chẳng để con điên
Con chỉ biết vùi trong ly rượu đắng
Trong cơn say con sẽ bớt ưu phiền
Con đâu sợ những kẻ thù hiểm độc
Vì với con cái chết có nghĩa gì
Con chỉ sợ lời than và tiếng khóc
Đêm chập chờn trong giấc ngủ sầu bi
Thôi Chúa hỡi con không van xin nữa
Hai mươi năm ác mộng lỡ mang rồi
Chúa hãy dẫn con về miền đất hứa
Để linh hồn con thanh thản - Chúa ơi !
Giáng Sinh 2006
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:52:40 bởi HÀN PHONG >
THIÊN THẦN NHỎ CỦA TÔI
Tặng Hoàng Uyên
Có lẽ bây giờ em không còn được như xưa
Cái tuổi thơ ngây em đánh rơi ngoài cửa sổ
Lang thang tôi đi tìm thiên thần nhỏ
Một hạt bụi nào vương trong mắt cay cay
Tôi chợt buồn nhưng tôi không say
Vì với tôi em vẫn là thiên thần nhỏ
Mùa thu đã qua một mùa hoa lại nở
Trên bầu trời sao vẫn sáng lung linh
Biết bao đêm tôi thao thức một mình
Dòng cảm xúc cứ tuôn trào chẳng cạn
Tàn thuốc rơi giữa bóng đêm nhập nhoạng
Em lại hiện về nguyên vẹn ở trong tôi
Lúc bên em tôi muốn nói vạn lời
Mà muôn thuở sao cứ hoài câm lặng
Khi vầng hào quang trên đầu em tỏa sáng
Có lẽ giữa cõi đời – một thiên thần nhỏ cũng đi theo
Tôi lại đi tìm một đôi mắt trong veo
Tìm cánh hoa tươi không có màu son phấn
Tìm chút thơ ngây giữa dòng đời vô tận
Mỗi bước đi thương nhớ lại chất chồng
Ngày em đến bên tôi như một giấc mơ hồng
Hóa những nhánh sông tôi cằn khô
thành những dòng cảm xúc
Ban cho tôi một thiên đường hạnh phúc
Đến bây giờ còn ngỡ giấc chiêm bao
Em hãy muôn đời là một vì sao
Tỏa sáng trong tôi ngọn lửa tình ấm áp
Làm sống lại đời tôi đã từ lâu nguội tắt
Là ánh bình minh xua tan bóng tối đêm dài
Em hãy muôn đời là tia nắng ban mai
Hãy muôn đời là em của lòng tôi em nhé
Hãy muôn đời là em một thiên thần nhỏ bé
Ban cho tôi niềm hạnh phúc ngọt nào
Biên Hoà 2000
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:54:01 bởi HÀN PHONG >
Chào "người đẹp" í người gió HÀN PHONG......chúc vui khi tham gia cùng vntq nha ,,,,,.........hà hà....rượu đắng giờ có bạn hiền rồi hihihi,,,,

NGHỊCH CẢNH
Biết rằng em đã yêu ta
Sao lòng còn mãi như là phân vân
Đời ta lưu lạc phong trần
Tìm đâu hạnh phúc riêng phần cho em
Rồi thì tất cả cũng qua Anh cứ vui đi miền hoang lạc Đâu cần để dạ chút tình em, Ngày vui qua em còn ngơ ngác Có vị đắng nào len nhẹ thật êm! Lửa lòng chưa tắt hay đã tắt?! Đắng cay khi biết tình yêu rồi, Thời gian đâu giữ lần khoảnh khắc Hạnh phúc là điều thoáng qua thôi! Phong trần anh cứ luyến lưu đi Em đang đứng lại giữa trăm vì... Nghịch cảnh đâu ngăn thành cách lối Tại lòng nhau cả....đâu trách chi...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: