LỬA LÒNG CHƯA TẮT - HÀN PHONG
Chào BN đã ghé thăm, không ngờ gió đã lạnh mà trăng còn lạnh hơn, mong là tư tưởng lớn đã gặp nhau. Tặng BN một bài làm quen vậy.
MỘT MÌNH
Gió đùa trên ngọn bông lau
Nỗi niềm ai thả xuống cầu lặng thinh
Giữa dòng ngỡ bóng em xinh
Bàng hoàng trăng lạnh soi mình bóng ta...
Đa tạ, bằng hữu khách sáo rồi hihi
Đời có như không! Một làn gió lạnh thổi qua Chạm rừng lá chết thu ca thảm sầu Đêm nay soi bóng bên cầu Trên đầu trăng nhỏ khuất sâu giữa trời....
ĐỐI MẶT
Bất ngờ tôi đối mặt tôi
Chừng trong ánh mắt cõi đời lặng thinh
Giờ đây mình nhận ra mình
Hai mươi tuổi cuộc hành trình lẻ loi
Lòng sao cứ chợt bồi hồi
Dư âm vang vọng một thời xa xưa
Thời gian xoay mãi bốn mùa
Bồn chồn bước mỏi mà chưa kịp về
Mưa buồn phong kín trời quê
Hững hờ gió lộng tóc thề ai bay
Lang thang đất khách hao gầy
Hàng cây lá nhuộm mỗi ngày vàng thêm
Khói xanh chảy giữa lòng đêm
Vỡ toan giấc mộng kiếm tìm phù hoa Biên hòa 2001
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:55:01 bởi HÀN PHONG >
TÌNH EM VỚI BIỂN
Bởi chút tình em mong manh
Nên anh hóa thân
làm loài dã tràng xe cát
Đêm đêm nằm nghe lãng du biển hát
Điệp khúc tình yêu giông bão và bình yên
Nghe phía bờ xa
tiếng sóng vỗ mạng thuyền
Ầm ào – vội vã
Anh làm cánh hải âu vượt ngàn sóng gió
Từng đêm ngắm ánh sao em lung linh
Chẳng biết tự bao giờ
Em đã trở thành
huyền thoại ở trong anh
Một thiên thần nhỏ
Để anh mang theo nỗi đợi chờ vàng võ
Cùng hàng thùy dương
xào xạc
gọi đêm về
Trước biển muôn trùng em hãy lắng nghe
Tiếng sóng lòng anh nghìn năm vỗ mãi
Ánh sao em vẫn vợi xa
và anh
một đời khờ dại
Nằm nghe biển hát suốt đêm thâu
Bởi chút tình em như cơn gió ngọt ngào
Biến anh thành âm thầm bờ cát trắng
Giữa màn đêm im lặng
Nghe như cõi lòng
dào dạt sóng tình em
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:56:24 bởi HÀN PHONG >
XIN
Gió ơi xin hãy về đây
Cho ta gởi những lời này về em
Yêu em suối tóc ngọt mềm
Yêu em sóng mắt êm đềm vươn tơ
Yêu em vầng tráng ngây thơ
Yêu em gót nhẹ hững hờ chiều xanh
Đi qua trăm cuộc viễn hành
Nhận từ em chút ngọt lành đầu môi
Ngờ đâu gió đã đi rồi
Thì xin trả lại những lời thơ ta
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:57:22 bởi HÀN PHONG >
NGUYÊN VẸN
Trời chiều nhỏ nhẹ mưa bay
Em đi còn lại những ngày buồn tênh
Ta hoài một kiếp lênh đênh
Yêu em khoảnh khắc bồng bềnh thực mơ
Em đi phố cũ chẳng ngờ
Lối mòn heo hút ơ hờ dáng ai
Riêng ta ôm ấp hình hài
Tìm em cơn mộng hao gầy nhớ nhung
Bóng em chợt hóa vô cùng
Vàng thu chìm giữa muôn trùng tiếng đêm
Khẽ rơi chiếc lá bên thềm
Giật mình...nguyên vẹn bóng em hiện về
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 21:58:16 bởi HÀN PHONG >
RU
Ngồi ru em giữa đêm nay
Hàng mi khép lại một ngày bình yên
Lung linh vầng tráng dịu hiền
Bồng bềnh suối tóc xanh miền chiêm bao
Vài cành lá biếc xôn xao
Đã đưa hồn mộng em vào cơn say
Ngồi ru em giữa đêm nay
Giấc mơ thánh thiện lên đầy tronh nhau
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 22:01:05 bởi HÀN PHONG >
ĐIỀU TƯỞNG TƯỢNG
Nếu một ngày cõi đời chợt vắng em
Tôi sẽ làm cánh chim bay về miền giông bão
Sống trong nỗi cô đơn và trách thầm con tạo
Cướp đi nguồn hạnh phúc của đời tôi
Nếu một ngày chỉ một ngày thôi
Căn phòng rộng thênh và em không về nữa
Trái tim sẽ héo khô trong chiều vàng úa
Những lối đi xưa mình tôi bước âm thầm
Nếu một ngày em chợt lặng câm
Thì tôi cũng im lìm như sỏi đá
Nằm nghe những thanh âm
của dòng đời ồn ã
Nghe vầng trăng vỡ vụn phía trời xa
Nếu một ngày
con đường không thấy bóng em qua
Tôi sẽ làm ngọn đèn vàng thao thức
Dõi theo những bóng người đang dần chìm khuất
Gọi tên em giữa đêm tối muôn trùng
Nếu một ngày tình yêu hóa hư không
Thì cây đàn trong tôi sẽ trọn đời im tiếng
Tâm hồn tôi hóa rong rêu vĩnh viễn
Những mùa xuân qua không tìm thấy nụ cười
Nếu một ngày hạnh phúc bỗng trôi xuôi
Tôi sẽ trách tôi một thời vụng dại
…
Và nếu một ngày ta xa nhau mãi mãi
Hãy giữ cho mình huyền thoại một tình yêu
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 22:02:24 bởi HÀN PHONG >
XÚC CẢM BIÊN HÒA
Lạc nhau tự buổi sang mùa
Phố chiều chuyển lá đường xưa nhuộm vàng
Em nhòa mắt lệ xốn xang
Rừng ta gầy guộc đôi hàng thu khô
Tìm nhau trong cõi mơ hồ
Dáng xưa hun hút sóng xô bạc đầu
Nghìn trùng chợt gọi tên nhau
Rưng rưng vọng tiếng kinh cầu bình yên
Gió lùa cơn lạnh qua tim
Đường về vạn nẻo xanh niềm nhớ nhung
Rồi ta lạc bước vô cùng
Em say giấc mộng trong khung giáo điều
Nỗi niềm giăng mắc hoang liêu
Buồn lên thánh giá chuông chiều ngân vang
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 22:03:41 bởi HÀN PHONG >
ĐỢI
Đợi em trước cổng trường xưa
Cây sầu đông cũ lã chưa kịp vàng
Bốn bề áo trắng thênh thang
Bóng em nào thấy muộn màng qua đây
Đợi em trước cổng trường này
Gió chao vi vút mưa bay não nề
Bụi mờ quyện những vòng xe
Nghiêng nghiêng nỗi nhớ đường về lặng thinh
Đợi em trước cổng trường xinh
Lòng man man một khối tình cuồng xi
Tóc xanh mấy độ xuân thì
Ngẩn ngơ chiều muộn người đi hướng nào
Đợi em thôi hẹn mùa sau
Dẫu tan tuổi ngọc dẫu nhàu cơn mơ
Thênh thang áo trắng mơ hồ
Cây sầu đông cũ lá khô mất rồi
Đợi em lòng rối bời bời
Rộn ràng chân bước dáng người bặt tăm
Nghìn chiều em vẫn xa xăm
Và ta còn đó nghìn năm đợi hoài
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 22:05:00 bởi HÀN PHONG >
MẮT EM VÀ RƯỢU
Mắt em như giọt rượu cay
Hồn anh chếnh choáng những ngày yên vui
Trái tim rung nhịp bồi hồi
Biển xanh lặng sóng sau thời bão giông
Mắt em như giọt rượu nồng
Thuyền anh trôi giữa mênh mông bến bờ
Kể từ lạc hướng chơ vơ
Lối về sương khói phủ mờ chiêm bao
Mắt em như giọt rượu đào
Khóc tình nhau một cõi nào lặng im
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 22:06:10 bởi HÀN PHONG >
PHÚT CUỐI
Với em phút cuối cùng này
Rồi mai ta lại như ngày chưa quen
Mưa chiều phố thị dài thêm
Anh về ướt lạnh nỗi niềm xanh xưa
Yêu nhau từ hạ chuyển mùa
Xa nhau độ ấy cũng vừa chớm thu
Em đi đời chợt hoang vu
Tiễn em chiều đã mịt mù lá bay
Với em phút cuối cùng này
Để nghe trăm nỗi đắng cay xé lòng
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 22:06:54 bởi HÀN PHONG >
KÝ ỨC TRẮNG
Ta đi tìm lại nụ cười
Mà em đánh rớt cái thời còn yêu
Chỉ nghe lá đổ muôn chiều
Mưa rơi tí tách đôi điều xót xa
Gió đông lạnh trước hiên nhà
Phố buồn trơ lại mình ta với đời
Đốt tàn dòng nhớ lên khơi
Vẹn nguyên ký ức một thời yêu em
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 22:07:36 bởi HÀN PHONG >
Chào huynh !Đệ rất vui khi đọc những dòng tâm sự huynh đã viết cho đệ.Chúng ta cùng gặp gỡ trên thi trường,và rồi tâm sự trao đổi học hỏi lẫn nhau để mỗi ngày sáng tác hay hơn.Thơ của huynh hay lắm nó mang đậm chất trữ tình mà cái trữ tình đó lại giấu trong một cái trữ tình khác.Thú thật ,đệ cần phải học hỏi hơn nữa.Sau đây là đôi lời đệ đã viết tại Gia Lai và đệ định sẽ gửi nó cho một người con gái...Nhưng sẽ không bao giờ !
SAO ĐƠN Trăng mờ thổn thức uống ngàn sương Một bóng gieo neo khuyết lại tròn Thơ thẫn ai ngồi nhìn phố núi Sao trời đồng động gió du dương Ngẩn đầu chưa nguyện sao băng mất Cúi cổ chưa say đã chán chường Thổn thức trời này sao lẻ bạn Phương nào sao ấy có vui không??? (lời tâm sự:ngôi sao đôi ấy đã vĩnh viễn mất rồi ,trên bầu trời chỉ còn lại ngôi sao đơn lẻ loi )
VIẾT CHO EM
Vội chi em bước theo người
Mùa chưa tháng sáu anh trời chuyển đông
Chợt nghe mưa gió ngập lòng
Phố gầy bước mãi mà không hết chiều Rụng buồn đôi giọt quạnh hiu
Hương xưa chừng đã ít nhiều phai phôi
Sông xanh sóng vỗ bồi hồi
Reo mòn phiến đá ta ngồi đợi nhau Từ em nắng đã chuyển màu
Thơ anh òa vỡ đôi câu lạc vần
Đốt buồn trong cánh thiêu thân
Khoảng trời quá vãng bước chân tìm về
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2007 22:08:35 bởi HÀN PHONG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: