Trích đoạn: HÀN PHONG
CÒN LẠI
Thôi em hỡi xin đừng nói nữa
Chuyện tình mình lần lữa đi qua
Tan rồi giấc mộng phù hoa
Hết rồi ong bướm la đà thuở xưa
Cuộc tình đó chỉ vừa chớm nở
Đã nghẹn ngào hơi thở chia ly
Nén lòng cất bước ra đi
Mang theo một gánh tình si lạc loài
Niềm đau xót nào ai có thấu
Đã trở về nương náu buồng tim
Thềm xưa hoa cỏ im lìm
Hững hờ gió gọi cánh chim lưng trời
Lời ước nguyện cao vời son sắt
Có ngờ đâu khoảnh khắc bèo mây
Hợp rồi tan chỉ phút giây
Để đêm đối bóng để ngày chiêm bao
Trong đáy cốc gầy hao nỗi nhớ
Em lại về rực rỡ dáng hoa
Cuộc rượu tàn nỗi xót xa
Còn anh với chút âm ba lạnh lùng
Đường vạn nẻo nghìn trùng xa cách
Hồn hoang vu lau lách chen chân
Phố khuya bóng nguyệt lụi dần
Một mình anh – cõi bụi trần phiêu du…
Hàn Phong
Không đề
Trường Phi Bảo
Em câm lặng, có trách gì đâu
Lau ngấn lệ em bước qua cầu
Xe hoa chở mối tình sầu
Là thôi vỡ giấc mộng đầu ấp ôm
Về bên ấy nặng trĩu tâm hồn
Mảnh tình cũ vùi chôn đáy huyệt
Dẫu còn yêu nhau thắm thiết
Mình không duyên nợ mãi biền biệt xa
Trong hồn lạnh lẽo gió mưa qua
Hoàng hôn níu lấy buổi chiều tà
Cho đêm khắc khoải anh à
Cạnh chồng nghiêm nhớ diết da một người
Anh giờ thì như cánh chim trời
Em giờ thì nhạt phấn khô môi
Đường yêu không trọn thế thôi
Sao anh nở thốt chi lời chia tay?
Buồn và tủi theo dấu chân ai
Em chết dần với ngày héo úa
Tháng năm dư vị chát chua
Đầy vơi chén đắng vẫn chưa hết sầu
4-11-2007