LỬA LÒNG CHƯA TẮT - HÀN PHONG
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 10 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 136 bài trong đề mục
HÀN PHONG 08.12.2007 16:43:20 (permalink)
0
Cảm ơn Lão Đông Tà đã ghé hoạ thơ, sao lâu nay chẳng thấy ghé hoạ ở trang Đường Luật vậy, có buồn gì chăng?
 
 
TÌNH KHÚC DA VÀNG
 
Nửa đêm nghe khúc da vàng
Giọng buồn gom cả địa đàng vào tim
Bóng người khuất dấu chân chim
Rêu mờ tháp cổ ngủ yên một thời
 
Tiếng đàn lẫn tiếng bom rơi
Có bà mẹ chết xác phơi giữa đồng
Từng đêm đại bác, canh nông
Xô đàn em nhỏ vào vòng điêu linh
 
Có người chiến sĩ vô danh
Gởi thân bên đám cỏ xanh lạnh lùng
Trẻ, già một nấm mồ chung
Phố phường cháy sáng hãi hùng hỏa châu
 
Bước chiều vó ngựa về đâu
Tiếng chim vẫn hót lời sầu miên man
Công viên, ghế đá lụi tàn
Thả hồn du mục lên ngàn rong chơi
...
Người đi xa dấu mặt trời
Khúc da vàng mãi ru đời tài hoa
 
Hàn Phong

Bài đã đưa vào thư viện
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 09:05:51 bởi Nguyên Đỗ >
#76
    HÀN PHONG 08.12.2007 16:45:37 (permalink)
    0
    CHỐN XƯA TA VỀ
     
    Ta về trời đã sang đông
    Mùa thu ở lại bên dòng nước xuôi
    Đường chiều lá úa rơi rơi
    Mây phiêu du ở cuối trời lãng quên
     
    Ta về gió lạnh màu đêm
    Vườn xưa hiu hắt ngọn đèn trong mơ
    Cháy lên một ánh lửa hờ
    Sưởi lòng ta, vị khách thơ lạc đường
     
    Ta về hoa đã tàn hương
    Con chim nhặt vội giọt sương níu cành
    Mây trời dục giã trôi nhanh
    Đôi hồi nhạc ngựa lanh canh cuối vườn
     
    Chiếc lá xưa rụng về nguồn
    Câu thơ rụng xuống nỗi buồn trong ta
    Gió lay động cả giang hà
    Dừng chân chốn cũ mưa nhoà đôi vai
     
    Hàn Phong

    Bài đã đưa vào TV Trang Thơ
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 09:06:50 bởi Nguyên Đỗ >
    #77
      HÀN PHONG 08.12.2007 16:52:49 (permalink)
      0
      NHỚ NGỰA
       
      Anh về phố núi lao xao gió
      Thoảng cánh tigôn dưới góc hè
      Tiếng buồn vó ngựa giờ thôi gõ
      Chỉ mãi lạnh lùng những tiếng xe
       
      Phố núi bây giờ thay đổi quá
      Nhà cao, cửa rộng đứng chen vai
      Nhìn anh như thể người xa lạ
      Lỡ lạc đường về biết hỏi ai
       
      Thuở nhỏ anh thường theo chân ngựa
      Mỗi chiều lên núi hái sim ăn
      Giờ anh leo núi bằng xe máy
      Cởi bỏ giày Tây uống rượu cần
       
      Đường đất gập ghềnh thành thẳng tắp
      Đèn hoa giăng mắc phố muôn màu
      Anh tìm xe ngựa mà không gặp
      Xe khách chạy dài giữa nỗi đau
       
      Bao năm xa núi chưa quên được
      Anh vẫn quê mùa, vẫn thế thôi
      Chỉ thương vó ngựa, hồn sơn cước
      Đã trở thành dĩ vãng xa xôi
       
      Hàn Phong

      Bài đã đưa vào TV Trang Thơ
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 09:07:32 bởi Nguyên Đỗ >
      #78
        HÀN PHONG 11.12.2007 17:55:46 (permalink)
        0
        VỀ CAO NGUYÊN

        Mai ta bỏ phố về rừng
        Mùa xuân sơn cước tưng bừng cỏ hoa

        Thả hồn lãng tử du ca
        Với mây xanh, với bao la đất trời
        Đêm nằm đếm cánh sao rơi
        Có con dế ngủ bên đồi cỏ hoang

        Đèn khuya đom đóm võ vàng
        Lặng lờ tiếng sáo buồn man mác lòng
        Đội mưa soi ếch đêm đông
        Quây quần bên chén rượu nồng cùng ai

        Về đây đứng dưới mưa bay
        Nghe sông núi gọi từ ngày vắng xa
        Mười năm làm kẻ không nhà
        Là mười năm bước chân ra với đời

        Mảnh trăng lẻ bóng đơn côi
        Đổ vàng Bến Tuyết nghiêng soi xóm nghèo
        Gió lùa khua nhánh thông reo
        Chạnh hồn đá sỏi lưng đèo mờ sương

        Về đây thăm lại con đường
        Cùng em những buổi tan trường chiều nao
        Ve sầu tấu khúc tiêu tao
        Là ly biệt giữa lời chào hỗn mang

        Ra đi bỏ phố bỏ làng
        Mùa dã quỳ chắc đã vàng bến sông
        Đêm xanh ngọn khói chạy vòng
        Nhóm lên một ánh lửa hồng sưởi chung

        Cao nguyên ơi nhớ vô cùng
        Gọi nhau giây phút trùng phùng điên mê
        Lời ai vọng dưới chân đê
        Giã từ phố thị ta về cao nguyên

        Hàn Phong
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2007 17:57:50 bởi HÀN PHONG >
        #79
          HÀN PHONG 13.12.2007 15:01:40 (permalink)
          0
          CHỊ
           

          Chiều nay em trở về thăm chị
          Vườn cũ còn đây chị vắng rồi
          Mười hai bến nước tìm đâu nhỉ ?
          Chị đã theo chồng bỏ cuộc chơi*
           

          Em về thăm chị tìm không thấy
          Bên giếng ngày xưa chị vẫn ngồi
          Ngỡ như dáng chị còn đâu đấy
          Nhưng là chiếc bóng của em thôi
           

          Chị đã theo chồng từ dạo nọ
          Nhà mình rồi cũng chẳng còn ai
          Vườn hoa thiếu bàn tay chăm sóc
          Hoa nở nhưng giờ sắc đã phai
           

          Chiều nay em trở về thăm chị
          Em muốn được nghe tiếng chị cười
          Muốn được trở về thời bé dại
          Đêm Rằm chị vẫn dắt đi chơi
           

          Ngày xưa chị thường hay mơ mộng
          Thường ngồi bên cửa tập làm thơ
          Tóc dài xõa xuống bờ vai nhỏ
          Xõa vào trong cả giấc em mơ
           

          Giờ em trở về đây tìm chị
          Hững hờ bên cửa tóc thôi bay
          Những đêm trăng sáng mình em bước
          Chạnh lòng em nhớ một bàn tay
           

          Chị ơi ! dù bao năm xa cách
          Em vẫn là em của chị thôi
          Chẳng còn bàn tay người dẫn dắt
          Chập chững mình em giữa cuộc đời
           

          Em trở về đây tìm chị mãi
          Chị giờ là vợ của người ta
          Bao nhiêu cay đắng đời con gái
          Chị vẫn âm thầm chẳng nói ra
           

          Bấy lâu em bỏ nhà đi biệt
          Biết chị buồn em ngại hỏi thăm
          Cũng không tin nhắn, không điện thoại
          Em trở thành một kẻ vô tâm
           

          Chiều nay em trở về thăm chị
          Tất cả còn đây chị vắng rồi
          Mười hai bến nước tìm đâu nhỉ ?
          Có phải trong dòng nước mắt tôi ?
           


          Hàn Phong


          * Thơ Hàn Mặc Tử
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2007 15:04:33 bởi HÀN PHONG >
          #80
            HÀN PHONG 21.12.2007 10:22:11 (permalink)
            0
            GỬI NẮNG

            Mến tặng Sương Anh
            và em gái Văn Uyển
             
            Gửi em chút nắng quê hương
            Chiều nay nhặt được trên đường đi qua
            Dẫu không là nắng tháng ba
            Nắng mùa đông cũng nắng nhà đó em
             
            Trên tay giọt nắng lụa mềm
            Tặng em sưởi ấm những đêm xứ người
            Anh giờ làm kẻ rong chơi
            Nghêu ngao hát khúc ca đời hợp tan
             
            Em đi từ độ đông tàn
            Bây giờ xuân lại sắp sang nữa rồi
            Tháng ngày như chiếc lá rơi
            Ta – con thuyền nhỏ trôi hoài trên sông
             
            Bây giờ trời hết mưa giông
            Hẹn mùa sau tặng cầu vồng cho em
             
            Hàn Phong
            #81
              HÀN PHONG 21.12.2007 10:24:47 (permalink)
              0
              CHỈ MỘT LẦN THÔI
               
              Ta sẽ uống tiễn đêm bằng cốc rượu
              Để quên mình trong chếnh choáng cơn say
              Nhưng nào biết luật đời là cố hữu
              Ngày sẽ qua rồi đêm lại tiễn ngày
               
              Ta sẽ uống tiễn em bằng nước mắt
              Đã thấm đầy trên những chiếc khăn xoa
              Em đâu hiểu tình yêu là chân thật
              Chỉ có miệng đời là gian dối, chua ngoa
               
              Ta sẽ uống cốc rượu đêm ly biệt
              Rồi ngày mai như chưa gặp một lần
              Niềm hạnh phúc chỉ còn là tưởng tiếc
              Và chuyện tình như gió thoảng qua sân
               
              Ta sẽ uống với em lần sau cuối
              Xin em đừng bố thí chút thương vay
              Một kiếp sống cũng chỉ là hạt bụi
              Khi em nhìn trái đất hững hờ quay
               
              Ta sẽ uống như một người đang khát
              Và sẽ không thèm nói dẫu một lời
              Em có hiểu trong tiếng cười khinh bạc
              Là nỗi buồn theo năm tháng đầy vơi
               
              Ta sẽ uống khi lòng mình trống trải
              Trong chiếc gương soi ta nhìn rõ ta rồi
              Ta chẳng giữ được chút gì mãi mãi
              Mỗi kiếp người chỉ có một lần thôi
               
              Hàn Phong
              #82
                Liên Thơ 21.12.2007 14:14:06 (permalink)
                0
                Thơ của Hàn Phong(ngọn gió mùa đông giá buốt) thế mà nó lại sưởi ấm trái tim tôi bởi hương sắc của tình yêu diệu vợi,lòng tri ân với mẹ,chị,thầy cô,và cuộc đời...,bởi cái đáng  yêu của những  tựa đề thơ  rất ân tình,rất dễ thương và độc đáo(như: Chốn xưa ta về,Gửi nắng,Lời gọi chân mây,Đi tìm tuổi thơ...)Hơn thế nữa nó còn làm rung động trái tim người đọc bởi những hình ảnh thơ  riêng,theo tôi nó là những phát hiện mới của Hàn Phong.Nhưng thôi...tôi không trích ra đây đâu.Tôi sẽ giữ nó cho mình và nhiều người yêu thơ khác cũng  chọn rồi cất giữ như món quà quý của vườn thơ Thư Quán dành cho...chúng ta. Đọc thơ Hàn Phong tôi thêm tin yêu cuộc đời,vững tin hơn vào cái đẹp trong tâm hồn con người.Đọc thơ Hàn Phong,tôi bắt gặp một trái tim nhân hậu,thuỷ chung,rất tinh tế...
                 Chúc Hàn Phong một mùa xuân tươi đẹp và an lành nơi  xứ xa nhé!Khi nào tâm trí,trái tim,kỉ niệm ngày xưa thân ái gọi về với chốn xưa...giữa cuộc đời bận rộn đầy khổ đau để Hàn Phong dâng tặng cho đời những trang thơ hay thì hãy tin nhé sẽ có nhiều người đọc thơ bạn và đồng cảm  với bạn,dĩ nhiên là có tôi rồi-một người yêu thơ vô duyên -cảm nhận đầu tiên sau khi Hàn Phong đọc những dòng cảm xúc này!
                                                      Thân mến!
                #83
                  bietaiaibiet 21.12.2007 22:48:56 (permalink)
                  0
                  Chị LE MINH LIEN THANH THO khen thơ huynh Hàn Phong đây hay! khác nào khen người Do Thái thông minh, khen Trung Quốc đông người, khen tỷ phú Bill Gates có nhiều tiền - thế có mà khen... cả ngày! (Thành Dũng nói vui một chút thôi mà, chị đừng nghĩ ngợi gì xa xôi cho đau đầu nha! ) nhưng đã là "Hàn Phong" thì dứt khoát phải là "Gió Lạnh" rồi! (tất nhiên là trừ những khi Gió...Âm Ấm!) - đã thế lại còn đến từ :"TUYỆT TÌNH CỐC" nữa! thì cái cấp độ "lạnh lùng" đó hẳn tới cỡ "đóng băng"?! đệ xin chia xẻ với huynh chút xíu nha!
                   
                  [Trích đoạn]
                   
                  "...Gửi em chút nắng quê hương
                  Chiều nay nhặt được trên đường đi qua
                  Dẫu không là nắng tháng ba
                  Nắng mùa đông cũng nắng nhà đó em..."
                   
                  Hàn Phong
                   
                  ***********************************
                   
                  NHỚ EM
                   
                  Anh về gom nắng cuối Đông
                  Rắc vào lối vắng mỗi lần em qua...
                   
                  Lòng buồn lại nhớ em xa
                  Cảnh xưa còn đó như là vẫn em!
                   
                  Bao nhiêu kỷ niệm chưa quên
                  Em đi đổ nhớ vào anh vơi đầy...
                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2007 08:41:46 bởi bietaiaibiet >
                  #84
                    KeNgu 25.12.2007 12:19:45 (permalink)
                    0
                     
                     
                    Gió Chiều
                     
                    Giớ chiều lộng tóc em bay.
                    Đưa hương khóai lạc lên cai hồn ta.
                    Quấn quanh cốt thịt làn da.
                    Dần vào ký ức hóa ra yêu thương.
                    #85
                      HÀN PHONG 30.12.2007 09:56:24 (permalink)
                      0
                      ĐIỂM CUỐI CỦA NỖI BUỒN
                       
                      Ở điểm cuối của nỗi buồn
                                                tôi chợt nhận ra?
                      Không có gì níu chân em trở lại
                      Một gã nhà quê rụt rè như con gái
                      Chỉ biết uống rượu và làm thơ
                       
                      Ở điểm cuối của nỗi buồn
                                                      tôi chợt ngu ngơ
                      Tự hỏi lòng mình: giữ làm gì nhỉ ?
                      Tất cả sẽ trở nên vô vị
                      Bởi cuối cùng em không là của tôi
                       
                      Kỷ niệm mới ngày nào giờ đã xa xôi
                      Như cơn gió thoáng qua
                                                   làm lòng lạnh buốt
                      Hai bàn tay trơn tuột
                      Thì làm sao giữ một con người
                       
                      Cuộc đời là dòng sông chảy xuôi
                      Cuốn theo bao điều không ai đếm hết
                      Cuốn theo cả tình tôi vào cõi chết
                      Có nhớ rồi cũng đành quên
                       
                      Ở điểm cuối của nỗi buồn
                                                    tôi nhận ra em
                      Không là người mà tôi mong đợi
                      Một giấc mơ quá xa tầm tay với
                      Sẽ tan như áng mây chiều
                       
                      Tôi ngồi giữa đêm quạnh hiu
                      Điếu thuốc trên tay lụi tàn từ lâu lắm
                      Tôi chợt thấy bình yên,
                                                nhìn không gian xa thẳm
                      Và tôi đã thoát thai,
                                          từ điểm cuối
                                                             của nỗi buồn
                       
                      Hàn Phong
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2007 09:57:29 bởi HÀN PHONG >
                      #86
                        trieuam 30.12.2007 20:25:22 (permalink)
                        0
                        GIÓ LẠNH MÙA ĐÔNG
                         
                        ( mến tặng Hàn Phong)
                        đêm mùa đông gió sang mùa có lạnh
                        đẩy hồn người thi sĩ chốn mênh mang

                        đêm độc thọai với ngập tràn tâm tưởng
                        trói tim mình bằng một cõi riêng mang

                         
                        khóc cho người bằng vần thơ nghiệt ngã
                        giông gió đời chà đạp duyên phận nhau
                        tay ôm tim nghe bỏng rát nỗi đau
                        chừng thêm buốt giá gió mùa đông sang
                         
                        chậm thôi, chậm thôi, một chút buộc ràng
                        cái duyên cái nợ trói chàng vào thơ
                        đêm buồn, ừ thì, làm một chàng khờ
                        mời trăng uống rượu và chờ gió lên.
                         
                         
                        Chúc thi sỹ Hàn Phong một năm mới với nhiều hạnh ngộ mới cùng nàng thơ và một năm mới tràn đầy hạnh phúc, thành công, quan trọng là bớt bị nhiễm phong hàn ;-)
                         
                         
                        #87
                          HÀN PHONG 31.12.2007 08:41:10 (permalink)
                          0
                          Chào Triệu Âm, Cảm ơn em đã ghé anh chúc tết và tặng thơ, hôm nào có thơ, anh sẽ qua chơi ha. Chúc em (và người ấy) 1 năm mới thật hạnh phúc và tình yêu luôn thăng, khi nào rảnh, anh em mình đi uống cafe cho vui  Em cứ yên tâm, anh đã quen với "gió lạnh" rồi nên khong dễ bị nhiễm "phong hàn" đâu, chỉ trừ những lúc nhậu say quá bị ngủ vỉa...hè thôi



                          SẼ KHÔNG LÀ NHƯ THẾ
                           
                          Tôi vẫn tưởng lửa lòng mình đã tắt
                          Đêm và ngày là những tối ba mươi
                          Không có bình minh không có nụ cười
                          Tôi phải sống với trái tim đá sỏi
                           
                          Tôi vẫn tưởng đời chỉ là gian dối
                          Và tình yêu hóa kiếp bởi trò đùa
                          Người gọi người bằng hai chữ hơn thua
                          Không có nữa huyền thoại miền cổ tích
                           
                          Tôi vẫn tưởng đời chỉ là vở kịch
                          Và tôi mang thân phận một diễn viên
                          Vở tuồng này tôi nhận lắm oan khiên
                          Đeo mặt nạ chờ tên mình được gọi
                           
                          Tôi vẫn tưởng đời chỉ là tù tội
                          Mà rượu bia là liều thuốc giảm đau
                          Mà đòn roi là viên kẹo để giải sầu
                          Đi qua hết một vòng quay số phận
                           
                          Tôi vẫn tưởng đời chỉ là viên phấn
                          Sẽ mòn dần trên chiếc bảng sơn đen
                          Và tôi trở thành một kẻ không tên
                          Khi ai đó vô tình làm mất dấu
                           
                          Không em ạ, đời không là sân khấu
                          Và chúng ta rất thật, những con người
                          Chúng ta yêu nhau qua những nụ cười
                          Cũng rất thật như khi buồn em nhỏ lệ
                           
                          Không em ạ, tôi vẫn tin như thế
                          Khi chúng ta đang sánh bước cùng nhau
                          Trời mùa xuân cây cỏ vẫn xanh màu
                          Chim vẫn hót từ góc vườn đầy hoa trái
                           
                          Tôi vẫn tin rằng em…là con gái
                          Và tôi, vẫn là một gã thích làm thơ
                          Bởi yêu em nên tôi hóa dại khờ
                          Nhìn cuộc sống với bao điều lầm tưởng
                           
                          Hàn Phong
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 08:43:33 bởi HÀN PHONG >
                          #88
                            HÀN PHONG 31.12.2007 08:45:54 (permalink)
                            0
                            MONG THƠ

                            Oanh Oanh


                            Em ngồi trong nắng cuối đông
                            Hong từng sợi nhớ mà mong thơ về
                            Gió xuân lồng lộng tóc thề
                            Lòng em ráp chữ y...ê...u rồi!
                            Ngượng ngùng đỏ thắm má môi...

                            Tìm câu thơ mãi lạc trôi xứ nào
                            Tóc vờn trong gió lao xao
                            Vương dài theo giấc chiêm bao ấm nồng
                            Mấy mùa nhớ, mấy mùa mong
                            Thơ đi biệt biệt như dòng sông trôi
                            Gió xuân thoảng lại bên trời
                            Đợi thơ và đợi một người xa xăm
                             
                            Hàn Phong
                            #89
                              HÀN PHONG 31.12.2007 08:49:07 (permalink)
                              0
                              GỬI NGƯỜI HÀ NỘI
                              Mến tặng Thành Dũng
                               
                              Tôi chưa được một lần ra Hà Nội
                              Nhưng đã nghe ba mươi sáu phố phường
                              Thăng Long đó ngàn năm còn vang dội
                              Như tình người xa cách vẫn thân thương
                               
                              Tôi chưa được một lần ra đất Bắc
                              Chưa được nghe em hát khúc dân ca
                              Những phố cổ vẫn lặng im trầm mặc
                              Chờ bước chân kẻ lữ khách không nhà
                               
                              Tôi chưa được một lần nâng chén rượu
                              Để chung vui bên cạnh những người thân
                              Được nhìn mặt và gọi tên bằng hữu
                              Khắp đó đây cho thỏa chí phong trần
                               
                              Tôi chưa được một lần ra Hà Nội
                              Nhưng vẫn tin và vẫn mãi đợi chờ
                              Nắng sẽ ấm trên con đường đi tới
                              Để cạn cùng người chén rượu cố đô



                              Hàn Phong

                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 10 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 136 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9