Lãng tử ca
Vì người chẳng thể yêu thơ,
Để ta còn mãi bơ vơ giữa đời...
Tóc xanh mấy sời bạc rồi,
Từng đêm thức trắng ta ngồi ru ta
Cô đơn mơ cánh tay ngà,
Cho ta nương náu dẫu là phút giây
Chén buồn ai cạn cùng đây?
Làm sao quên hết những ngày điêu linh?
Trong tim chôn một bóng hình,
Trở thành lãng tử vô tình mỹ nhân.
Tình yêu đo nặng bao cân,
Mà đời trả giá trăm ngàn đắng cay?
Hàn Phong