Buồn hơn mùa thu
Đêm Cuối Thu
Đêm cuối Thu gió buồn man mác
Lạnh một nỗi buồn cái nhớ lung linh
Nghĩ về chúng mình
Anh thảng thốt tự buồn như vậy đó
Vì cơn lạnh đầu Đông đã chớm cuối Thu rồi
Gói lại bồi hồi
Đong từng câu chữ
Anh cài lên cánh là đón cuối năm
Nhọc nhằn con tằm lụi hụi
Nong tràn xanh biếc ngọn dâu
Em ở nơi đâu…
Anh đi tìm vô vọng
Chải chuốt một mùa nắng nhạt với heo may
Đêm cuối Thu nỗi nhớ lại dâng đầy
Tràn cả ly cốc tai mằn mận
Anh nâng lên mà sao se sắt
Nhớ về em… Thơ hát mặn mòi !
Đừng nhé ! Đêm cuối Thu chơi vơi!
10h40p.m. – 25/10/2007!
Anh đi qua em
Lâu hơn một phút
Anh chạm tay em
Chợt nghe rạo rực
Đời như mấy chốc
Vừa gặp đã xa
Mưa gió đi qua
Câu thơ vụn vỡ
Anh như cơn gió
Mùa thu rong chơi
Thổi qua phố vắng
Lá em buồn rơi
Nỗi buồn không lời
Tim em chật chội
Anh đến rất vội
Và đi nhẹ nhàng
Nghe gió đông sang
Lạnh từng góc phố
Một mình em đó
Anh chẳng biết đâu
Nỗi nhớ không màu
Tìm sao được nữa...
25/10/07
Có một ngày tia chớp chói chang Thu
Lặng lẽ buồn như chẵng thế bao giờ
Chợt cơn gió thổi về mang hơi thở...
Nồng nàn Xuân thắp sáng lại vần thơ !
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/BF317847BE6B42A3A8C7BA1232996924.jpg[/image]
Giữ lại cho em chiếc lá vàng
Gọi mùa thu cũ gió xốn xang
Heo may se lạnh tung làn tóc
Mây buồn, trời nặng những đa mang
Giữ lại cho em một chút xưa
Con đường hoa trắng đẹp như mơ
Em cười, lá gọi lao xao nắng
Giờ một mình em, ai đón đưa...
27/10/07
Nhịp điệu đêm rừng!
Ánh nắng vừa tan nhòa trong gió
Vờn bay cánh lá ươm vàng
Xốn xang mùa Trăng đầu tháng
Lưỡi liềm treo đỉnh non xa
Bao la đêm
Ẩn chứa những đầy suy tưởng
Một ai vấn vương
Hạt sương còn đọng
Le lói trăng vàng
Chiếu bật ánh lung linh
Đêm về không êm ả
Ánh trăng nhòa còn lạ
Một mảnh trăng rừng đốt lửa cuối đêm
Rả rích côn trùng khắc khoải
Tìm nhau trong tiếng nhạc gió lùa
Bâng quơ
Để lại tiếng lòng thổn thức
Để lại lòng ai rạo rực
Ngẩn ngơ trăng lặn cuối rừng!
Đêm mùa Thu!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/3E543C54508F4CC48C8B519983F55AF9.jpg[/image]
Trích đoạn: phuongphuong_HN
Giữ lại cho em chiếc lá vàng
Gọi mùa thu cũ gió xốn xang
Heo may se lạnh tung làn tóc
Mây buồn, trời nặng những đa mang
Giữ lại cho em một chút xưa
Con đường hoa trắng đẹp như mơ
Em cười, lá gọi lao xao nắng
Giờ một mình em, ai đón đưa...
27/10/07
Để lại mình em...
anh để lại mình em !
Khắc khoải nắng vàng cuối tháng
Con đường ngày xưa đẹp nắng
Mình anh đơn lẻ bước đi
Còn lại mình em hoa nắng
Nhẹ cười gọi lá xốn xang
Em ơi ! Lá vàng đã liệng
Bay vào một chốn hư vô
Em ơi !Thẫn thờ gọi gió
Đang làm tung tỏa tóc em!
Thôi em, đừng buồn như thế
Mùa Thu đâu chỉ úa vàng!
27/10/2007!
Buồn sao mới chớm đông sang
Gió se sắt thổi, lá vàng lặng im
Mùa đông sao chẳng thương em
Để tay cứ lạnh, nhớ tên một người
Mùa thu anh đã đi rồi
Mình em lẻ bóng, chơi vơi nỗi buồn
Giận mình sao vẫn nhớ thương
Người đi xa khuất dặm đường còn đâu
Buồn thay một mối tình đau
Trái tim nhỏ bé nát nhàu nhớ mong
Vô tình cứ thế gió đông
Hồn em chống chếnh, nỗi lòng tái tê...!
1/11/07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2007 18:33:52 bởi phuongphuong_HN >
Em ơi !Đừng buồn!
Mới chớm sang mùa Đông
Đong đầy những hạt mưa!
Liễu bên hồ câm lặng
Sóng chẵng buồn xô nắng
Buồn miên man em tôi!
Mùa Đông đã đến rồi,
Sao mà thương Thu thế
Heo may sao đơn lẻ
Gợn cái buồn mênh mang!
Đừng buồn nữa em ơi!
Se sắt tình gió thổi
Nhớ thuơng còn nóng hổi
E ấp tình duyên ta !
01/11/2007!
Em nghe thấy tiếng thu
Chạy trốn trong vòm lá
Em nghe như gió thu
Trở mình nghe thật lạ
Hồ Tây chiều xanh quá
Bóng liễu dài thướt tha
Hương ngọc lan bay xa
Thơm cả chiều tóc xõa
Hồ Tây bình yên thế
Ước có anh kề bên
Nhớ ngàn lần nhớ thêm
Mắt ướt mà chẳng biết...
08/11/07
Mắt ướt mà chẳng biết...
Gió lùa gió thổi mắt em
Nhớ nhung theo nắng lại thêm gió lùa
Giọt thơ đã phải nhạt nhòa
Làm ướt mi mắt vẫn chưa hết buồn
Mùa Thu sao nhớ bồn chồn
Để Đông se sắt nỗi buồn nhớ thuơng!
Ai ơi! Gió vấn nắng vương
Để ướt mi mắt nhớ thuơng một người !?
09/11/2007!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: