thu viết cho người
TRUONGTHANHTHIET 09.10.2007 23:55:20 (permalink)
0
THU VIẾT CHO NGƯỜI
 
nhặt lá vàng rơi viết vần thơ
gởi người em gái gặp trong mơ
mực tím không nhoà trong nét chữ
lá vàng không thấm hết ý thơ.
 
chiều tím lòng sao cứ ngẩn ngơ
hẹn nhau? Ta có hẹn bao giờ!
lá vàng chôn chặt trong lòng đất
tình anh chôn kín trong giấc mơ.
 
nhặt lá vàng rơi viết vần thơ
lá vàng màu áo hay màu mơ
lá thơm màu đất hay màu nhớ?
Màu bướm ngập ngừng trong ý thơ.
 
Hôm nay gặp lại em trong mơ
Em buông suối tóc dưới trăng mờ
Thư lá trong tay chưa kịp gởi
giật mình áo vướng giữa cung tơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2007 13:10:14 bởi TRUONGTHANHTHIET >
#1
    BĂNG NGUYỆT 10.10.2007 15:44:04 (permalink)
    0
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=178250
     
    Chào weocom và mời TruongThanhThiet vào link trên tham khảo nha...Chúc vui và ko buồn vì bn gom bài lại há....bạn post lại = nick bạn đi rồi bn xóa bài của bn nè...chúc vui và thơ đều tay..
     
    BUỔI SÁNG NƠI PHỐ CỔ
     
    trời cổ phố sương mờ giăng lớp lớp
    mây loanh quanh con dốc xuống ngập ngừng
    con nhái bén ngáp dài sau phiến lá
    chị ong bầu liếm hạt mật vừa ngưng.
     
    Em xuống phố đầu ngày môi đỏ lựng
    Tóc đưa hương cho gió gội thơm lừng
    Anh xuống bến cánh buồm nâu lờ lững
    Tít xa dần đôi mắt chớm rưng rưng.
     
    trời cổ phố sương mờ giăng lớp lớp
    con sông xanh ruồng bỏ những cánh bèo
    con cá đớp tăm bỗng rùng mình se lạnh
    thuyền ra khơi con sóng có muốn theo?


    NƯỚC MẮT NGƯỜI CÔ PHỤ
     
    Quan san thất vận không về
    thuyền quyên lận đận câu thề dỡ dang
    trách trời chia rẽ đôi đàng
    uyên ương hồ điệp lỡ làng từ đây.
    Chàng về gác kiếm thiên thai
    thiếp về rũ bỏ mày ngài môi son,
    trăm năm há dể đâu còn
    hoa hương nguyệt bạch lưu tồn tà huy
    sắc cầm lỡ phím sai thì
    ngậm ngùi tơ liễu trúc ty đứt rời.
    sương mai hình hạc chơi vơi
    lan hoa ngậm hạt sương trời tịch liêu
    ngỡ rằng ngẫu nhĩ một chiều
    nào đâu mộng dứt cánh diều lững lơ
    lạnh lùng cửa khép then hờ
    mặc cho gió thổi bay bờ rèm loan
    buông kim lệ rõ đôi hàng
    bên thương bên nhớ muôn vàn xót xa.
    từ đây hoa héo trăng tà
    sương mai hình hạc còn là gì đâu.
    màu môi chừ hoá ra màu
    thiên thu vạn hận bể dâu ngút ngàn.
    thưa rằng: lệ rõ đôi hàng
    trong veo đổ xuống truờng giang muôn trùng
    song thưa xin đón mưa chùng
    về nuôi khát vọng thoả lòng phu thê.
    Quan san thất vận không về
    thuyền quyên lận đận câu thề dỡ dang
    trách trời chia rẽ đôi đàng
    uyên ương hồ điệp lỡ làng từ đây.

    CẢM TÁC ĐÀ LẠT.
     
    Con phố xuống lòng anh lên nhịp
    Đôi chân kiềng chập chững giữa sương khuya
    Tình cổ phố mà như đà hoá kiếp
    bướm cô hồ hoá nhộng dưới tán kia.
     
    Con phố xuống vàng hoa từ giậu đổ
    suối tóc huyền ai thả phía song thưa?
    ngập ngừng dốc níu chân chàng thổ mộ
    o gái quê bẽn lẽn tiếng dạ thưa.
     
    Mai tôi về gió sẽ lạnh đôi vai
    Vòng dốc xuống soi nghiêng bờ tóc rối
    Em ở lại chớ bao giờ giận dỗi
    bởi ta là khách tục chốn trần thôi.
     
    Truongthanhkhiet
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2007 16:21:48 bởi BĂNG NGUYỆT >
    #2
      TRUONGTHANHTHIET 21.10.2007 14:15:31 (permalink)
      0
      LƯU DẤU BÀ NÀ
       
      mây đem thơ xuống cho nhân thế
      cỏ níu gót chân gởi lời thương
      phố cũ người xưa còn lưu dấu
      lệ ngàn chưa gạt mãi vấn vương.
       
      mai về đem nắng cho phố núi
      sưởi ấm bao phen đẫm trong sương
      hồn thiêng du mục vơi nức nở
      lõa lồ sương nữ trong ý thơ.
       
      #3
        TRUONGTHANHTHIET 21.10.2007 14:25:04 (permalink)
        0
        GIÁP MẶT CUỘC ĐỜI
         
        Úp mặt vào đời,
          nghe hơi thở lạ,
             của người trộn với của ta,
                    đời thì chắp vá
                       ta tàn tạ
             ...a ha!
         
        Úp mặt vào chùa,
            giấu đời góa bụa,
               giấu tình héo úa,
                   giấu con tim mở sai mùa,
         ....không ai mua.
         
        Ngữa mặt lên trời
            than rằng: trời hỡi!
                  trời có muôn nơi,
                       ta còn mãi đợi:
           ...thời!
         
        Giáp mặt vào sự thật
                mích lòng
                   A DI ĐÀ PHẬT
        ...xong!!!
         
        #4
          TRUONGTHANHTHIET 21.10.2007 14:30:46 (permalink)
          0
          TRƯỢT NGÃ
           
          Vầng trăng phía trước
          mây dài bóng sau
          ai cởi áo qua đầu
          đẫm hơi men say khướt,
          mắt đỏ ngầu,
          chân trựơt,
          tình đau.
           
          Vầng trăng phía trước
          ta dài bóng nâu
          em giăng sợi cước
          ta níu cần câu.
           
          rồi ta cởi áo qua đầu
          rồi em nối cầu ô thước
          cho mối tình sau,
          em ngã,
          ta đau!
           
          #5
            TRUONGTHANHTHIET 21.10.2007 14:41:05 (permalink)
            0
            TRUNG THU
            đêm trung thu đêm hội Diêm Phù
            những đứa trẻ nôn nao lòng không ngủ
            trổi dậy rước đèn, nhấm nháp bánh trung thu.
             
            có một đứa không còn nhỏ nữa
            tuổi ba mươi rộn rạo lòng du thủ
            ra đứng trên cầu xem nguyệt chìm đáy sông Thu.
             
            đêm trung thu trời trong gió lộng
            bông cúc vàng mang nặng sương sa
            gối rễ đa chú cuội ngon giấc mộng
            bỗng giật mình, mình có phải là ta?
             
            đêm trung thu đêm hội Ta Bà
            những đứa trẻ nay mai đây sẽ lớn
            sẽ rước đèn tìm tương lai mới lạ
            ngón chân dài sẽ bước chậm dần hơn.
             
            có một đứa không còn lớn nữa
            tuổi năm mươi quên hẳn chuyện đôi lứa
            nhưng vẫn lên cầu xem nguyệt chìm đáy sông.
            #6
              TRUONGTHANHTHIET 21.10.2007 14:50:48 (permalink)
              0
              PHỐ NÚI
               
              em có lạnh khi sương chiều xuống vội?
              trắng lưng đồi run rẩy cái penssé
              có so vai đôi chân trần nhị bội
              dẫm lên đồi vàng hoa cải chân quê?
               
              con phố núi ngập ngừng hơi thở lạ
              dùng dằng lên, khúc khuỷu chẳng chịu về
              ta xuống phố sao ngỡ ngàng trong dạ
              đặt chân gầy lên lối nhỏ lê thê.
               
              em có lạnh sao má hường môi đỏ?
              rất hồn nhiên hát khẽ khúc quê hương
              con dế gáy sau vườn hoa rất nhỏ
              lắng tai nghe áo lụa cánh hoa vương.
               
              có phải chăng em về ngả Bích Câu?
              lối hoa hương khoe đủ các sắc màu
              đôi chân ấy, nhớ! ừ! đi nhè nhẹ!
              kẻo sương chiều thấm đẫm mấy chiều sau.
              #7
                TRUONGTHANHTHIET 21.10.2007 15:06:17 (permalink)
                0
                GÒ CƯƠNG NGỰA CŨ
                 
                Góa bụa thân phàm bình sinh ngắn
                chơ vơ thềm cỏ, đất tạo nên
                cờ- cuộc cờ ngàn năm chưa thắng
                tình- cuộc tình vạn kiếp chửa quên.
                 
                con đường xuống, bước chân lên
                gò cương ngừa cũ hí rền chiều trơ
                mua vui một cuộc mộng mơ
                hoa tàn, bướm dại vật vờ về đâu...
                bàn chân trước, bước chân sau
                bờ xưa cỏ dại cờ lau điệp trùng.
                 
                nghẹn ngào khóc trào chung dòng nước
                níu khăn tang thấm giọt lệ riêng
                trách ai dành đoạn cầu Ô Thước
                bờ hoang khản cổ cái đổ quyên.
                 
                cờ, cuộc cờ- cuộc cờ riêng
                tình, cuộc tình- cuộc tình duyên lỡ làng
                khóc, tiếng khóc-tiếng khóc than
                gò cương ngựa cũ ngỡ ngàng hí vang
                mình, một mình, trước quan san
                gò cương ngựa cũ ngập ngừng về đâu?
                 
                về thì về ! về ngàn sau
                gò cương ngựa cũ thả sầu hư không
                sầu thì sầu! sầu mênh mông
                gò cương ngựa cũ chạnh lòng trai kinh.
                #8
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9