GÒ CƯƠNG NGỰA CŨ
Góa bụa thân phàm bình sinh ngắn
chơ vơ thềm cỏ, đất tạo nên
cờ- cuộc cờ ngàn năm chưa thắng
tình- cuộc tình vạn kiếp chửa quên.
con đường xuống, bước chân lên
gò cương ngừa cũ hí rền chiều trơ
mua vui một cuộc mộng mơ
hoa tàn, bướm dại vật vờ về đâu...
bàn chân trước, bước chân sau
bờ xưa cỏ dại cờ lau điệp trùng.
nghẹn ngào khóc trào chung dòng nước
níu khăn tang thấm giọt lệ riêng
trách ai dành đoạn cầu Ô Thước
bờ hoang khản cổ cái đổ quyên.
cờ, cuộc cờ- cuộc cờ riêng
tình, cuộc tình- cuộc tình duyên lỡ làng
khóc, tiếng khóc-tiếng khóc than
gò cương ngựa cũ ngỡ ngàng hí vang
mình, một mình, trước quan san
gò cương ngựa cũ ngập ngừng về đâu?
về thì về ! về ngàn sau
gò cương ngựa cũ thả sầu hư không
sầu thì sầu! sầu mênh mông
gò cương ngựa cũ chạnh lòng trai kinh.