KỶ NIỆM MỘT THỜI
Lãng du lang thang trên phố xưa
Nhớ lại những ngày đứng dưới mưa
Hạt mưa nhẹ nhàng rơi trên áo
Anh khúc khích cười: "Ướt em chưa?"
Cũng những buổi chiều ngày xưa ấy
Trên con đường về tay nắm tay
Bất ngờ em nhìn mình khẻ nói:
"Qua rồi, nhà em không ở đây!"
Năm tháng cuộc đời vẫn cứ trôi
Em vẫn dịu dàng đứng kế tôi
Nhưng sao miệng cười mà ướt má:
"Ngày mai em phải đám cưới rồi".
Cuộc đời cũng thường không như mộng
Những gì mơ ước hóa hư không
Cuối đầu quay về nơi cuối phố
Mà hồn đứng lại cứ nhớ mong.