Như cánh vạc bay
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
Isan 13.10.2007 11:05:56 (permalink)
Ngủ đi em, ngủ cho những giấc mơ hồng.
Ngày hôm qua đẹp lắm, cái mơn man lạnh mùa thu kéo theo chút nắng hanh hanh. Đôi mắt em sáng bừng, bước chân em thoăn thoắt và nụ cười em tựa như ánh mai đang về. Em cầm một nhành hoa trắng, tóc em bay bay. Em đẹp và mỏng manh như cái nắng lạnh mùa thu. Em buồn, buồn như cái ánh chiều tím đang tan dần nơi cuối trời.

Ngủ đi em, ngủ cho mộng tan.
Ngày hôm nay không phải là ngày hôm qua. Cái giấc mơ đẹp đẽ không còn nữa. Còn em với ta với những gì được gọi là quá khứ. Đôi mắt em vẫn trong ngần, nụ cười em vẫn e lệ và đôi mắt em vẫn xa xăm nhưng em không còn là em. Những bông hoa trắng đã tàn và thay vào đó là những bông hoa khác. Ta gặp lại em trong cõi vô thường. Ta gặp lại em trong ồn ào cuộc sống. Ta gặp lại em nơi ta đã từng gặp em.

Ngủ đi em, ta ru em.
Ta ru em từ thời gian già cỗi.
Ta ru em từ nắng lạnh mưa thu
Ta ru em từ hạt ngọc giao mùa
Ta ru từ những hoang tàn ngày xưa
#1
    banmaixanh 13.10.2007 13:07:28 (permalink)
    Mình đọc hết nguyên bài chẳng thấy cánh vạc đâu cả ??
    Phải đặt tên là " Ta ru em ngủ '' mới đúng !
    Bà con nào mà bị chứng bệnh mất ngủ thì nên nghe bài này bảo đảm ngủ liền !!
    ----------------------------------------------------------www.trochoivui.com : trên 2200 game vui nhộn hấp dẫn
    www.raovat1000.com : nơi rao vặt uy tín nhất hiệ nay
    www.addnick.com : thế giới chat của bạn
    www.phim1000.com : xem phim online miễn phí
    www.nguoiay.com : nơi chia sẻ tâm tư tình cảm
    -------------------------------------------------------------



    #2
      Isan 14.10.2007 18:38:00 (permalink)

      Vô đề

      Ngọn gió nào ẩn dưới những làn mây
      Vẩn vơ bay về miền không sóng
      Trái tim nào ẩn trong lòng biển rộng
      Vỗ bờ những dải trắng không tên
      Ừ! có thể rồi sẽ lãng quên
      Những gì gọi là kỷ niệm
      Và xin một lần chiêm nghiệm
      Thực hư giữa đất giữa trời
      Chẳng phải rồi sẽ đầy vơi
      Khoảng trống ta mang từ trong nhớ
      Chẳng phải trái tim thôi không chờ đợi
      Bình yên nơi ấy ta về.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2007 18:40:09 bởi Isan >
      #3
        Isan 16.10.2007 19:21:55 (permalink)
        Đêm cuối thu, thời tiết ngày càng lạnh hơn, thu mình ngồi co ro trong chiếc chăn mỏng. Cô nhỏ buồn.
        Có cái gì lay lay trong cái tâm hồn vốn nhạy cảm ấy. Có cái gì nồng ấm mà xa xôi. Có cái gì dường như có thể mà không thể. Cô nhỏ muốn nói thật nhiều nhưng cô nhỏ sẽ không nói, thực ra cô nhỏ không thể nói và cũng không có cái cam đảm để nói...
        Gió se lành lạnh, lướt trong màn đêm tĩnh lặng là chút hương nhẹ nhẹ thoảng qua. Cô nhỏ đứng dậy, mở toang cửa, đứng ngoài lan can. Cô dang rộng hai tay như muốn ôm chầm lấy cái màn đêm huyễn hoặc này. Gió thốc mát lạnh. Ngoài kia, phía xa xa có cái gì đó thật khác dù đã bao năm cô nhỏ vẫn không sao quen được với cái nhộn nhịp trong cái thành phố này. Cô thèm được chạy trên những cánh đồng, thèm một mùi ngai ngái của lúa mới gặt, thèm một chút gió quê...
        Ở một nơi nào đó, có một người đang say giấc, cũng có thể là không. Cô nhỏ mỉm cười nhớ lại cái tin nhắn hồi hôm. Tin nhắn thứ 100, cái tin nhắn không tới được đích. Lẽ ra nên làm một cái gì đó vì cái sự kiện này nhưng cô nhỏ lại chẳng biết phải làm gì. Sáng mai... Đêm nay. Sáng mai... Đêm nay...
        #4
          saobang_80 16.10.2007 20:13:24 (permalink)
          Đọc bài này tui cảm thấy hơi có chút buồn, có lẽ đúng với tâm trang. của tui. Tui đang thích bài ngủ ngon akay oi, ngủ đi khong được cay cú Tại sao phụ nữ luôn làm cho đàn ông đau khổ thế hả trời!
          #5
            Isan 19.10.2007 22:55:08 (permalink)
            Tiếng đêm

            Khung cửa sổ nằm im trong trống vắng
            Mùa thu qua quét sầu khổ thời gian
            Đêm lặng im nghe giọt đắng hoang mang
            Lăn mình vào ơ hờ tích tắc
            Trong thảng thốt ta nghe mình rơi dĩ vãng
            Giật mình giấc ngủ chẳng yên
            Gió heo may chuyển giá lạnh triền miên
            Vào tâm khảm những người cô lẻ
            Ta lại nghe tiếng mưa rơi vờn lá
            Tiếng mùa reo déo dắt người tình xa
            Đêm tràn mộng ảo xa hoa
            Mùa thu lạc lối tìm ta nơi nào
            #6
              Isan 20.10.2007 23:58:14 (permalink)

              Scarlett cố nén tiếng cười. Cầm tay Rhett, nàng kéo chàng đến một khung cửa sổ. Cảnh tượng mở ra trước mắt họ thật nặng nề. Hàng chục cột khói bốc lên từ khắp các hướng, vấy bẩn bầu trời hồng dịu. Mắt Scarlett đẫm lệ.
              Rhett ôm chặt nàng.

              - Chúng ta có thể xây dựng lại tất cả, em yêu.

              Nàng chớp chớp hàng mi để cố nén không oà khóc.

              - Không, em không muốn. Cat ở Ballihara không an toàn, và cả em nữa. Em không bán nó, đó là đất của dòng họ O'Hara, và em cũng không bỏ rơi nó. Nhưng em không muốn có thêm một Toà nhà lớn khác, hoặc một thành phố khác. Những người anh họ của em sẽ tìm được nông dân để cày cấy. Người Ireland luôn yêu mến đó, dù có đốt phá, bắn giết. Cha em đã nói với em rằng, đối với mọi người Ireland, đất như một người mẹ. Nhưng đây không còn là nhà em nữa. Có lẽ chưa bao giờ là nhà em, nếu không sao em lại quá ham muốn đi Dublin, đến các cuộc tiếp tân, các cuộc đi săn… em không biết đâu là nhà em, Rhett ạ. Ngay cả ở Tara em cũng không thoải mái.

              Chàng cười giòn giã trước vẻ sửng sốt của Scarlett.

              - Em ở với anh là em ở nhà em, Scarlett ạ, em không nhận ra điều đó hay sao! Nhà chúng ta, đó là cả thế giới. Chúng ta không phải là những người chỉ gắn liền với một tổ ấm, một mảnh đất. Chúng ta là những người phiêu lưu, giang hồ, đột phá trùng vây. Không có thử thách, chúng ta chỉ sống có một nửa. Chúng ta đi khắp nơi và càng ở chung lâu với nhau, chúng ta càng "ở nhà ta". Nhưng chúng ta sẽ không cố định ở đâu cả, em cưng ạ. Điều đó tốt cho ai khác chứ không phải cho chúng ta.

              ( Trích hậu cuốn theo chiều gió - Alexandra Ripley )


              Bình yên chưa chắc đã đến từ bình yên. Như vậy đấy anh ạ.
              #7
                Isan 23.10.2007 22:47:51 (permalink)
                Có nhiều điều cô nhỏ muốn nói. Nghe những lời anh nói, cô nhỏ chợt tỉnh. Cô nhỏ hiểu và cô nhỏ không nói nữa. Cái gì đến sẽ đến và nó đến nhanh hơn những gì cô mong đợi. Đã đến lúc phải chấm dứt. Cô nhỏ sẽ đi như lúc cô nhỏ đến. Rồi sẽ qua hết, mọi sự rồi sẽ lại về lại như ban đầu.
                Đêm lạnh, tiếng gió thì thầm. Run run trong làn gió lạnh, trên bầu trời duy nhất có một ánh trăng mờ mờ tỏa. Thu buồn, buồn từ đêm, buồn từ từng cơn gió thoảng, buồn từ tiếng tích tắc thời gian. Buồn từ trong lòng người cô lẻ.
                Yêu một đời, chia nhau thống khổ, yêu một thời, giữa phố lang thang, yêu dại khờ, đêm tình nồng hơi thở...

                #8
                  Want 24.10.2007 21:34:12 (permalink)

                  Bình yên chưa chắc đã đến từ bình yên

                   
                  câu này được lém Isan ah
                   
                  ờ héng , mờ seo dạo nì Isan bỏ dấu lunn ở Phòng Tán dóc dị kìa??? Lèm cho Lang Băm đang réo gọi ơi ới bên đó đấy nhé , kiên trì như Isan mờ lại định bỏ giữa chừng ư?
                  #9
                    Isan 01.11.2007 11:02:33 (permalink)
                    Se rat nho anh.
                    #10
                      Asin 06.11.2007 08:34:57 (permalink)
                      Rồi sẽ tốt mà ! Cảm ơn đời cho ta gặp nhau, cảm ơn đời cho những kỷ niệm không vỡ tan như bong bóng cơn mưa tháng ba, cảm ơn đời đã đưa em về nơi ấy.
                      Chỉ có cố gắng và đấu tranh mới đem lại cho người ta hạnh phúc đích thực, hãy phấn đấu không mệt mỏi.
                      Món quà đẹp lắm, cảm ơn em !
                      #11
                        Isan 09.11.2007 12:55:49 (permalink)
                         
                        Giữa căn phòng trống nơi xứ lạ. Nhỏ giật mình, chưa bao giờ cô nhỏ thấy giọng anh ấm vậy. Cô khóc, cứ tưởng chẳng thể khóc được mà cuối cùng cô nhỏ cũng khóc.
                        Dẫu biết rằng còn nhiều điều phải đối mặt nhưng cô nhỏ cũng không ngờ được những gì cô sẽ phải đấu tranh. Dù có bất cứ chuyện gì đi nữa cô nhỏ vẫn sẽ là chính mình như lời cô tự nhủ với anh.
                        Mấy hôm nay thời tiết lạnh hơn, đêm xuống tới 3,4 độ. Nhỏ thích cái thời tiết này, lạnh nhưng không giá. Đi lang thang trên đường nhìn những hàng cây vàng ươm ươn mình trước cái lạnh se se.
                         
                         
                         

                         
                        #12
                          Isan 13.11.2007 07:22:46 (permalink)
                          5h sáng, cô nhỏ bật dậy bởi tiếng chuông đt kêu. Trong cái chậm choạng nhá nhem trời gần sáng tiếng alo mà theo thói quen cô nhỏ chưa thể sửa được cất lên. Không tiếng trả lời. Cô nhỏ cứ alo rồi cô nhỏ cúp máy. Nhìn số vừa gọi "000 - 0000" những con số không tròn trĩnh. Cô nhỏ giật mình. Không hiện số. Giờ ở nơi ấy là 3h sáng. Cô nhỏ biết đó là anh. Cái số máy quen thuộc không bao giờ hiện lên. Anh vẫn vậy vẫn giữ cái thói quen gọi, nháy, và nhắn tin cho cô nhỏ lúc bật dậy. Cô nhỏ muốn nói thật nhiều nhưng đã cúp máy mất rồi. Một sự hối tiếc thoáng hiện qua, nhưng biết đâu như thế lại tốt hơn.
                          Anh ạ. Thói quen do con người tạo ra. Nhỏ mong anh thay đổi cái thói quen bật dậy lúc nửa đêm như vậy. Có những thứ nên thay đổi vì đã không còn như trước nữa.
                          Nhỏ ạ. Mỗi sáng thức dậy cái cảm giác lạ lẫm vẫn còn trong lòng. Như một giấc mơ. Mùa thu đẹp. Sáng sớm lá phủ kín đường vàng rực màu nắng. Hai bên đường chỉ có một màu vàng của lá. Xa xa những dặng núi phủ lên những ánh đỏ chuyển mùa. Ngỡ ngàng. Cứ tưởng mơ lại là thực. Giá như anh cùng nhỏ nhìn thấy nó...
                          Một sáng làm việc tốt lành anh nhé :))
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2007 07:24:21 bởi Isan >
                          #13
                            Asin 14.11.2007 10:41:15 (permalink)
                            Đừng mang tâm trạng ấy nữa, bất cứ lúc nào muốn, đều có thể tâm sự được mà. Yên tâm nhé, vẫn có một người luôn sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ !
                            Hãy tập trung làm việc tốt, điều gì đến sẽ đến !
                            #14
                              Isan 16.11.2007 07:36:41 (permalink)
                              Thời tiết ngày càng lạnh, nhỏ cùng Sine lang thang trên chợ cả buổi sáng. Vào cửa hàng quen thuộc, chị chủ hàng biết hai đứa không thạo tiếng mà vẫn cứ cho một tràng chẳng hiểu mô tê gì hết, rồi sau đó mấy chị em nhìn nhau cười. Nghĩ kỹ chẳng biết họ có chửi mình không nữa. Trong cái lạnh run run chẳng hiểu sao nhỏ lại mua luôn một chai rượu bảo về uống cho ấm người. Hai đứa ngồi cố mãi cũng chỉ hết có nửa chai... uống thêm chút nữa thì có lẽ... phê thật.
                              Đêm không ngủ được, ngồi nhắn tin lung tung. Nhắn cho chị, cho bạn bè, cho anh...
                              Nơi ấy đã vào đông?
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9