Tạc...
vin 13.10.2007 17:59:26 (permalink)
0
                                             Tạc...
Đêm không tắt trong căn phòng anh nữa
Miệt mài anh bên bức tượng đời em
Khuôn mặt em hiện ra, tẩn mẩn từng đường anh gọt dũa
Nào mái tóc xòa chẳng bao giờ em buộc
Nào đôi mắt em nhìn nuốt cả trái tim anh
Nào đôi môi cong vênh cả bóng chiều
Em trong anh đã không là tượng đá
Anh không em đôi tay vô chừng quá
Em đây rồi mà anh bấu víu tận nơi đâuTrời trong anh vẫn bức như ngàn năm không mưa cuồng thác lũAnh thèm giọt mưa trên mái tóc emAnh thèm tạc giọt mưa trên vô hình emĐể tắm mát anh cả đời hạn hánMà em vẫn đứng đấy cong vênh đôi môi nhìn anhNhư thách thức con đường tìm về quá vãngCon đường nằm trong đôi mắt em, anh tìm lại bằng bàn tayNhưng đôi chân đã không bao giờ quay trở lạiCon đường nứt nẻ bởi hạn hán anhTrong bức tượng em muôn đời toàn vẹn thếTượng không khóc như trong mơ anhTượng không khóc như trong đêm em Đôi hàng mi cứng đờ nuối tiếcĐôi tay anh cứng đờ bất lựcDang dở em,Dang dở cả tình anh... 
 
 
#1
    BĂNG NGUYỆT 13.10.2007 22:53:00 (permalink)
    0
    Hé lu vin....chúc vui khi tham gia cùng vườn thơ vntq nha...


    Như thách thức con đường tìm về quá vãng
    Con đường nằm trong đôi mắt em, anh tìm lại bằng bàn tay
    Nhưng đôi chân đã không bao giờ quay trở lại


     
    Chạm khắc
     
    Mình đến bên nhau hương mùa ươm mật
    Mưa thu sầu lây lất rớt ngoài hiên
    Ta dắt nhau đi qua biển ưu phiền
    Về chạm ngõ trời duyên..đang khát sóng
     
    Tạc anh vào em....tạc em vào anh mơ mộng
    Qúa quãng tháng ngày hy vọng chờ nhau
    Con đường tình trong mắt anh sâu
    Đuối hồn em xây thành lầu nhớ...
     
    Ta lêu lõng cùng ngày tạm bợ
    Đến bao giờ hết cơ nhỡ đời nhau...!?!
     

    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/9F31CB2FB55548D7903772695369FD6A.jpg[/image]
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2007 23:05:34 bởi BĂNG NGUYỆT >
    Attached Image(s)
    #2
      Quãng Nhẫn 14.10.2007 06:35:59 (permalink)
      0

      Trích đoạn: vin

                                                   Tạc...
      Đêm không tắt trong căn phòng anh nữa
      Miệt mài anh bên bức tượng đời em
      Khuôn mặt em hiện ra, tẩn mẩn từng đường anh gọt dũa
      Nào mái tóc xòa chẳng bao giờ em buộc
      Nào đôi mắt em nhìn nuốt cả trái tim anh
      Nào đôi môi cong vênh cả bóng chiều
      Em trong anh đã không là tượng đá
      Anh không em đôi tay vô chừng quá
      Em đây rồi mà anh bấu víu tận nơi đâu
      Trời trong anh vẫn bức như ngàn năm không mưa cuồng thác lũ
      Anh thèm giọt mưa trên mái tóc em
      Anh thèm tạc giọt mưa trên vô hình em
      Để tắm mát anh cả đời hạn hán
      Mà em vẫn đứng đấy cong vênh đôi môi nhìn anh
      Như thách thức con đường tìm về quá vãng
      Con đường nằm trong đôi mắt em, anh tìm lại bằng bàn tay
      Nhưng đôi chân đã không bao giờ quay trở lại
      Con đường nứt nẻ bởi hạn hán anh
      Trong bức tượng em muôn đời toàn vẹn thế
      Tượng không khóc như trong mơ anh
      Tượng không khóc như trong đêm em
      Đôi hàng mi cứng đờ nuối tiếc
      Đôi tay anh cứng đờ bất lực
      Dang dở em,
      Dang dở cả tình anh...
       
       
       

       
       Dáng Thời Gian
       
      Em đã tạc vào anh
      Hình dáng Thiên Thu
      Có lẽ mái tóc kia kéo thành chiều vô tận
      Em đã tạc vào anh
      Tháng năm dài lận đận
      Đi tìm đường nét của làn môi 
      Có lẽ nào em ơi !
      Thời gian đã tạc vĩnh hằng vào đôi mắt
      Nên suốt cuộc đời
      Anh quay quắt
      Tạc vào hồn
      Một nổi nhớ
      Miên man.
       
      Quãng Nhẫn
      #3
        vin 14.10.2007 17:00:54 (permalink)
        0
         Chạy ngày...
        Ngày xót xa ngày
        Đêm ru nhau
        Giọt mồ hôi trong giấc ngủ chảy dài
        Ngày xót xa ngàyTa đớn đau nhauXấp ngửa chạy Cả cuộc đời tung tóe....
        #4
          vin 14.10.2007 17:02:57 (permalink)
          0
          Cám ơn chị Băng Nguyệt và anh Quãng Nhẫn. ^^
          Em ko biết làm thơ đâu ạ. Cảm xúc thôi...Xin các anh chị góp ý cho..^^
          #5
            vin 19.10.2007 19:07:16 (permalink)
            0
             
            Anh thấy không anh?
            Ngày đã không bao giờ trở lại...
            Chỉ còn lặng lẽ hai cung sầu,Đánh đố nhau,Một cười,Một khóc...Cũng không là hiển nhiên,Khi đoàn tàu quay trở lại...Những hành khách Đánh đổi nhau,Lên xuống...Vạt cỏ níu lấy vệt chiều,Phất phơ trên đoạn đường rày lỏng lẻo...Giấc ngủ đêm cũng lỏng lẻo,Ngầy ngật trôi...Chỉ còn hai bàn tay xiết chặt nhau trong đêm không mặt ngườiRưng rức gió...***Ngủ đi anh,Đôi bàn tay ướt đẫmKhuôn mặt ngơ ngác về ngày xa xămNgủ đi...Tình yêu đầy tiếng gióRu đêm dài mênh mông...Trái tim những con tàu gõ nhịp lần hồi...không biết đêm ngày,Ồn ào không nói...Yên định vị trí của mìnhnhư em...
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9