Lung tung của cuộc sống
có một người bùn vì mình và mình thì buồn vì nhìu người... lại ốm nữa rùi , mũi chảy ròng ròng , nước mắt dàn dụa... nhìn mình bi thảm qua'... bị sốt mê mệt như kẻ sắp chết... mà chắc cũng sắp đến ngày ấy rùi... buồn thật... không ai biết bây giờ mình như thế nào cả , chỉ tại mình ko chịu để mọi người biết thui... mình sợ những sự thương hại.... mình ghét phải nhận điều đó hoa vẫn nở đẹp vậy mà sao cuộc đời không có gì ý nghĩa nhỉ? Buồn thật...
Thật sự mình rất thất vọng về một người , một người mà mình đã cố gắng bình thường vui vẻ vun đắp quan hệ tốt hơn.... nhưng người đó đã không như mình nghĩ , người đó làm mình hiểu ra rằng : '' có những chuyện ko đáng gì , ko nên quan trọng hóa vấn đề thì người đó lại nhớ rất kỹ và nghĩ ngược lại ý tốt cũng như thịnh tình của mình. Vậy mờ người đó còn nói : ''.... chấp nhận ý kiến đó... '' khi mình góp ý về cái ko nên làm của họ , nhưng đó chỉ là lời hứa suông cho vui chốc lát , chỉ là làm yên lòng và ban phát niềm tin mỏng manh cho một con người mà thui. Còn đó.... đâu vẫn vào đấy , ko có gì xê dịch cả... Mình buồn quá , người đó ko hiểu gì về ý mình trong từng câu phát ngôn cả. Hay người đó giả vờ như ko biết ko hiểu , bởi đơn giản người đó ko tôn trọng một chút ý kiến đóng góp chân thành của mình?
mỗi ngày lên đây chẳng bít sẽ đi đâu cả , cứ đi lung tung trong mí chỗ quen quen , rùi đi spam cho đã tay ,thấy cái gì lạ cũng hỏi như kẻ từ gốc chuối chui lên vậy đoá , cũng hay ghê ta... huynh Ghe Đang Kẹt nói là ráng chờ đến '' khi nào huynh ấy xắn tay áo lèm việc cho một.... thì huynh ấy mới chụp lại hình và gửi cho mình coi cái sơ đồ đường đi ngóc ngách ... '' hèm , lúc ấy thì là khi nào... nữa , chắc lúc ấy mình đã xong diệc từ lâu ròai... còn cần gì huynh Ghe Đang Kẹt gửi cho nữa huynh ấy quả là cao kiến khi nói như thế dới mình
hơn nửa tháng nay W bị ốm nặng không đi học được , cũng không báo cho thầy biết xin lỗi thầy giáo Trong những cơn sốt miên man , w thấy thầy đuổi W ra khỏi lớp học... W sợ lắm , nên thuốc đắng nghét W cũng cố uống cho bằng hết dù mắt mũi nhắm nghiền , mỗi mũi tiêm hàng ngày của bác sĩ đau buốt tới tận óc , nhưng vì sợ nghỉ lâu thêm nữa thì thầy đuổi học như trong ác mộng kia thì chết W , nên w cố.. cố... chịu... đựng....
nhớ một người ko ngủ dc ,bực mình thật...hừm...mmm
sao ko nghe lời khuyên của mình vậy trời , cứ ý họ họ làm,ko biết đến ai nữa cả ,...tội cho Thầy giáo quá giảng đi giảng lại hai ba lần mà mình ko ngấm vào đầu cái gì cả.Sắp thi rồi ,chắc mình chết mất thui ,...tự nhiên lao đầu vào yêu với đương ,..rõ chán.giờ quên dc người đó thì hay quá ,mình bít họ xa vời mình quá ,ko bao giờ mình dc hạnh phúc vui đủ như mọi người đâu...bùn... sao có kẻ vô cảm thế nhở... ngủ đi ko chiều nay gục trên bàn học nữa...lại khổ Thầy giáo thoai...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: