TUYẾT
Trời tung Tuyết trắng lóa tơi bời
Vạn vật chìm sâu ,diễm mộng ơi
Lóng ngóng tay chân người lữ thứ
Cuồng quay gió buốt thốc vào đời
Chim muông chấp chới tìm nơi trú
Hóa thạch cây cành ,tím tái môi
Nắng trốn nơi nao chiều chới với
Triền miên Tuyết tới thủa nào vơi...
Vũ kim Thanh
New York 12 -2005
TUYẾT RƠI...
Đường trắng tuyết phơi mắt rối bời
Hàng cây cô quạnh chốn buồn ơi
Bước chân lữ thứ tìm hy vọng
Bàn viết thi nhân giữ nhịp đời
Quê mới cam đành trăm lạnh lẽo
Chốn xưa đếm lệ giọt nghìn môi
Nhởn nhơ hoa tuyết rơi vai áo
Thương nhớ mưa quê mãi chẳng vơi.
MINH TUẤN.
Kính chúc Huynh vui khỏe ,năm mới tràn đầy hạnh phúc.
HỨA HẸN MÙA XUÂN
Sóng nhớ thương xô cát trắng bời
Tình Quê nhắn gởi dấu yêu ơi
Nhành Mai hẹn nắng về xanh lá
Thiếu Nữ chờ Xuân dệt mộng đời
Bến nước Trăng thề phơi áo cưới
Vườn Thơ nụ thắm chạm làn môi
Trời xao xuyến hứa mùa duyên mới
Hạnh phúc vun đầy chớ có vơi
Kim Giang
*Kim Giang xin kính chúc Chủ Khách vườn thơ một mùa Xuân tràn đầy Thơ Ý, gia đình hạnh phúc an vui!
CHÚT TÌNH RIÊNG
(thân họa Tuyết)
Tuyết trắng vương theo tóc rối bời
Giọng nào khoan nhặt tiếng à ơi
Vấn vương thương nhớ người xa xứ
Ngơ ngẩn chờ trông kẻ bụi đời
Trăm mối ưu tư hằn nếp trán
Một dòng thương nhớ nghẹn trên môi
Năm này Xuân đẹp như năm trước
Mà chút tình riêng chẳng chịu vơi...
Lá chờ rơi
ĐÔNG LẠNH
Tuyết rơi trắng xoá nhớ đầy vơi
Một nẻo trời xa mãi đợi người
Đông về cây phủ màu tang tóc
Lòng mãi hướng ai dạ rối bời
Liệu có còn thương hỡi người ơi
Ly biệt tình tan chốn chợ đời
Người mang tình bán về nơi ấy
Còn tôi ngồi lại lỡ ế rồi!
Làng Tôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2008 07:44:38 bởi vũkimThanh >