ĐƯỜNG THI - VŨ KIM THANH
Mật đắng Ối thầy Thanh các chị em ôi Đừng trách gì tiều phu Sỏi tôi Gã học nấu đường làm kẹo đấy Ai xem thấy đắng bỏ cho trôi Ngày xưa ai vẽ ra đường luật Khiến gã học tô khổ quá thôi Nếu mạo phạm ai xin lượng thứ Lòng nhân hãy học thầy Thanh tôi ,/.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2008 05:29:20 bởi Truongsoi >
"THÍCH NỊNH" xem ra thích nịnh nhất thầy tôi Thấy rượu thơm thơm chất ngất trời Mấy mụ vo ve đà rối rít Vài cô í ối dã à ôi Thơ thả thiết tha lời đắm đuối Văn dài thườn thượt nói như trôi Thảo nào nứu kéo nhiều trò thế Nhìn kĩ toàn là nữ quái thôi " [Nhìn kĩ toàn là nữ quái thôi] Anh Thanh đã cởi mở tấm lòng Sao mà anh Sỏi cứ còng cong Ở đời nhiều kẻ hay nịnh bợ... Nhưng còn nhiều lắm những tấm lòng ! Xin anh chớ nói lời băng giá ! Và nhìn đời chỉ Sỏi - Đá...thôi...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2008 08:38:10 bởi nutamxuan >
Trích đoạn: nutamxuan
"THÍCH NỊNH"
xem ra thích nịnh nhất thầy tôi
Thấy rượu thơm thơm chất ngất trời
Mấy mụ vo ve đà rối rít
Vài cô í ối dã à ôi
Thơ thả thiết tha lời đắm đuối
Văn dài thườn thượt nói như trôi
Thảo nào nứu kéo nhiều trò thế
Nhìn kĩ toàn là nữ quái thôi "
[Nhìn kĩ toàn là nữ quái thôi]
Anh Thanh đã cởi mở tấm lòng
Sao mà anh Sỏi cứ còng cong
Ở đời nhiều kẻ hay nịnh bợ...
Nhưng còn nhiều lắm những tấm lòng !
Xin anh chớ nói lời băng giá !
Và nhìn đời chỉ Sỏi - Đá...thôi...!
Cảm ơn NụTầm Xuân Cảm ơn em đã nhắc nhở tôi Tam toạng được buổi phá luật chơi Hình như em đang ngồi đâu đó Dõi theo từng bước của thầy tôi? Em có biết không Tầm Xuân ơi Tấm lòng Thầy Thanh hiểu rõ rồi Tâm thầy trong sáng đừng nghi ngại Thầy chỉ nhíu mày một cái thôi Sỏi ta lăn lóc suốt cuộc đời Mật đắng gừng cay trải lắm rồi Ta quý hơn ai lòng nhân ái Nên khi đôi lúc gượng mua vui Ta biết em trong trắng xinh tươi Tấm lòng nhân ái rất tuyệt vời Em vẽ giúp cho đường hươu chạy Để sỏi đá cũng biết vui cười./.
Xem ra anh Sỏi hiểu ra rồi Thôi nhé từ nay ta vui thôi ! Anh Thanh chắc nhẽ lòng vui lắm Anh Sỏi gàn gàn một tí thôi... hi hi..
Nụ tầm Xuân ơi bác Trương Sỏi nhà ta có cái tật là :
Bác cứ giả tỉnh lại giả say
Ðể cho mi mắt chị em cay
Rồi lại cuống cuồng lo lau thấm
Xoa bàn tay ấm hết cả ngày....
Nụ tầm Xuân và bác Trương Sỏi ơi , yên tâm đi...vũ kim Thanh vẫn an vui lắm. như Trịnh công Sơn hát (Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui ) mà....ai mà ngồi gặm nhấm nổi buồn không đáng buồn , có phải không các bạn?
TÔI VẪN AN VUI
Tôi vẫn an vui với cuộc đời
Cành khô sỏi đá nước mắt rơi
Tôi luôn nâng đỡ và yêu qúi
Khơi nguồn cho tình chảy về khơi
Người mãi hoa tươi với nắng trời
Gồng thân Sỏi đá để xây đời
Ai ai cũng có niềm mơ ước
Tôi làm họa sĩ vẽ đời vui
Sông tình vẫn thướt tha trong mộng
Phương xa hun hút chân trời lộng
Có bờ bến cũ ấy quê hương
Lớp lớp Thơ bay đỏ rực đường ….
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2008 15:11:17 bởi vũkimThanh >
BÀN TAY TẠO HÓA
Ta thà lặng lẽ ngắm Trăng suông
Ðón hạt mưa bay phủ kín luồng
Lắm lúc cô đơn đời đẹp lắm
Thơ tràn mộng thắm liễu xanh buông
Xa rời chốn ấy toàn hư ảo
Khuấy đảo tâm hồn nghẹn tiếng chuông
Nét đẹp thiên thai không bội xóa
Bàn tay tạo hoá khéo tròn vuông.
Vũ kimThanh
Trích đoạn: Truongsoi
Mật đắng
Ối thầy Thanh các chị em ôi
Đừng trách gì tiều phu Sỏi tôi
Gã học nấu đường làm kẹo đấy
Ai xem thấy đắng bỏ cho trôi
Ngày xưa ai vẽ ra đường luật
Khiến gã học tô khổ quá thôi
Nếu mạo phạm ai xin lượng thứ
Lòng nhân hãy học thầy Thanh tôi ,/.
ÐÀN HUYỀN
(Tặng bác Trương Sỏi )
Mênh mông bể khổ chốn trần gian
Mật đắng tiêu tan chứng bệnh ràng
Hối thúc con tim tìm cảm xúc
Yêu đời hạnh phúc dệt bình an
Bờ xa Núi réo đùa mây lộng
Bến cũ Trăng cười mộng chứa chan
Giát ngọc vào sương hoa lộc thắm
Ðàn huyền đắm đuối nỗi mừng lan
Vũ kim Thanh
Thấy bác nấu Ðường thành Mật đắng hoài à...tặng bác cái đàn này gảy cho vui nha.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2008 16:40:44 bởi vũkimThanh >
Chuông đất Ta cũng định khoe một tiếng chuông Không kêu nên lại cất vào buồng Có ai nhìn thấy cười nho nhỏ Chuông đất mà đem gõ ỉnh uông Bởi vậy cứ mỗi chiều tắt nắng Chùa xa lại ngóng tiếng chuông buông Lan ơi em tội gì tu mãi Điệp phải đi theo gánh hát tuồng./.
À ơi !
Buồn chi lắm rứa Huế tôi ơi
Kín mít mây đen kéo một trời
Ngọn cỏ dầm dề mơ nắng đổ
Cành hoa ướt át ngán mưa rơi
Nhà hàng khách vắng im lìm tiếng
Quán xá người thưa lặng lẽ lời
Lũ lượt theo nhau rời bỏ xứ
Câu hò ở lại vẳng không ngơi
Nguyên Thoại
À ơi !
Lắm cảnh thăng trầm hởi Huế ơi
Dời sao vật đổi bởi do trời
Hoàng thành cổ kính triều xưa đổ
Đại nội hoang tàn chúa cũ rơi
Mái đẩy câu hò ngưng bặt tiếng
Nam ai điệu hát vụt im lời
Bồi hồi cố quận lòng se lạnh
Nhớ ngoại thân già chẳng nghỉ ngơi
Thứ Lang
Thân họa :À ơi
TÌNH HUẾ
Mưa dầu nắng lửa Huế thương ơi
Tiếng vọng ngàn Thu nặng một trời
Xế bóng Tràng Tiền con nước đổ
Ðò xa Bến Ngự lệ sầu rơi
Ai gieo nhã nhạc lênh đênh tiếng
Héo hắt tim đau tỏ vạn lời
Nhắn khách muôn phương trôi biệt xứ
Tình non nước Huế chẳng hề ngơi
Vũ kim Thanh
Trích đoạn: Truongsoi
Chuông đất
Ta cũng định khoe một tiếng chuông
Không kêu nên lại cất vào buồng
Có ai nhìn thấy cười nho nhỏ
Chuông đất mà đem gõ ỉnh uông
Bởi vậy cứ mỗi chiều tắt nắng
Chùa xa lại ngóng tiếng chuông buông
Lan ơi em tội gì tu mãi
Điệp phải đi theo gánh hát tuồng./.
Trương Sỏi
Họa bài Chuông đất
THẾ GIỚI TUỒNG
Ðất cát làm sao sánh mõ chuông
Thôi đành cất kín ở trong buồng
Buồn tay lách cách khua nho nhỏ
Nứt vỏ tuy rè cũng ính uông
Mặc xác mưa trôi hay gắt nắng
Thây đời bắng nhắng tiếng cười buông
Ðồng , chì , đất , đá khua om mãi
Hãi cái chi đâu thế giới tuồng.
Hương Tình Ðời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2008 22:16:35 bởi huongtinhdoi >
Trích đoạn: vũkimThanh
Trích đoạn: Truongsoi
Mật đắng
Ối thầy Thanh các chị em ôi
Đừng trách gì tiều phu Sỏi tôi
Gã học nấu đường làm kẹo đấy
Ai xem thấy đắng bỏ cho trôi
Ngày xưa ai vẽ ra đường luật
Khiến gã học tô khổ quá thôi
Nếu mạo phạm ai xin lượng thứ
Lòng nhân hãy học thầy Thanh tôi ,/.
ÐÀN HUYỀN
(Tặng bác Trương Sỏi )
Mênh mông bể khổ chốn trần gian
Mật đắng tiêu tan chứng bệnh ràng
Hối thúc con tim tìm cảm xúc
Yêu đời hạnh phúc dệt bình an
Bờ xa Núi réo đùa mây lộng
Bến cũ Trăng cười mộng chứa chan
Giát ngọc vào sương hoa lộc thắm
Ðàn huyền đắm đuối nỗi mừng lan
Vũ kim Thanh
Thấy bác nấu Ðường thành Mật đắng hoài à...tặng bác cái đàn này gảy cho vui nha.
Cảm ơn tặng đàn
Quý hóa thầy Thanh tặng hộp đàn
Mong sao giải được nỗi hàm oan
Nội cung Công Chúa mang sầu não
Trong ngục Thạch Sanh thảy khúc đàn
Trách kẻ bất lương tình phụ bạc
Thương mình nhân đức chẳng bình an
Đàn ơi nếu nỉ non vô vị
Ta cuốn dây rồi đập vỡ tan./.
Thầy Thanh bỏ quá cho Đàn Bá Nha hay đàn của Thúy Kiều mà gẩy cho Hoạn Thư hay Hồ Tôn Hiến nghe thì uổng phí quá nên đập đi thôi./.
Trích đoạn: Truongsoi
Trích đoạn: vũkimThanh
Trích đoạn: Truongsoi
Mật đắng
Ối thầy Thanh các chị em ôi
Đừng trách gì tiều phu Sỏi tôi
Gã học nấu đường làm kẹo đấy
Ai xem thấy đắng bỏ cho trôi
Ngày xưa ai vẽ ra đường luật
Khiến gã học tô khổ quá thôi
Nếu mạo phạm ai xin lượng thứ
Lòng nhân hãy học thầy Thanh tôi ,/.
ÐÀN HUYỀN
(Tặng bác Trương Sỏi )
Mênh mông bể khổ chốn trần gian
Mật đắng tiêu tan chứng bệnh ràng
Hối thúc con tim tìm cảm xúc
Yêu đời hạnh phúc dệt bình an
Bờ xa Núi réo đùa mây lộng
Bến cũ Trăng cười mộng chứa chan
Giát ngọc vào sương hoa lộc thắm
Ðàn huyền đắm đuối nỗi mừng lan
Vũ kim Thanh
Thấy bác nấu Ðường thành Mật đắng hoài à...tặng bác cái đàn này gảy cho vui nha.
Cảm ơn tặng đàn
Quý hóa thầy Thanh tặng hộp đàn
Mong sao giải được nỗi hàm oan
Nội cung Công Chúa mang sầu não
Trong ngục Thạch Sanh thảy khúc đàn
Trách kẻ bất lương tình phụ bạc
Thương mình nhân đức chẳng bình an
Đàn ơi nếu nỉ non vô vị
Ta cuốn dây rồi đập vỡ tan./.
Thầy Thanh bỏ quá cho Đàn Bá Nha hay đàn của Thúy Kiều mà gẩy cho Hoạn Thư hay Hồ Tôn Hiến nghe thì uổng phí quá nên đập đi thôi./.
Bác Trương Sỏi thân mến.
Chắc chúng ta ai cũng biết tích xưa , Bá Nha chơi đàn thì Tử Kỳ là người thấu hiểu được tâm tư tình cảm của Bá Nha qua tiếng nhạc , cho nên hai người rất hiểu nhau và trở thành đôi bạn tri âm tri kỷ thời bấy giờ , khi Tử Kỳ mất , Bá Nha đau khổ ,khóc than và tới mộ Tử Kỳ thắp hương khấn vái rồi đập nát cây đàn , từ đó không chơi đàn nữa vì cho rằng mất người bạn tri âm rồi thì không có ai hiểu được nỗi lòng và tiếng đàn của mình .
Nay quen bác Trương Sỏi , vũ kim Thanh cảm mến mà tặng bác cây đàn này không phải là đàn của Bá Nha ở bến Hàn Dương , cũng chẳng phải đàn Tỳ Bà của Thuý Kiều đẫm lệ gảy cho bọn phàm phu tục tử nghe, mà nó là cây đàn Tình Ngôn Ngữ , nếu người hiểu được nó thì hoà âm tươi sắc rộn ràng , còn không có duyên với nó thì tự khắc nó sẽ cháy thành than ,trở về cát bụi mịt mùng , đâu phải để người phải mất công cuộn dây đập vỡ !
CUNG PHÍM TÌNH
Ðàn này tặng bác để tìm vui
Chẳng dối gian ai để ngậm ngùi
Nếu biết thanh âm thêm rực rỡ
Vô tình lỗi nhịp cháy đen thui
Cung tâm thánh thót xua tuyệt vọng
Phím huyết êm ru gọi ngọt bùi
Ðãi cát tìm vàng oan trái cởi
Chan hòa khởi tấu những buồn vui
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2008 03:25:27 bởi vũkimThanh >
CUNG PHÍM TÌNH
Ðàn này tặng bác để tìm vui
Chẳng dối gian ai để ngậm ngùi
Nếu biết thanh âm thêm rực rỡ
Vô tình lỗi nhịp cháy đen thui
Cung tâm thánh thót xua tuyệt vọng
Phím huyết êm ru gọi ngọt bùi
Ðãi cát tìm vàng oan trái cởi
Chan hòa khởi tấu những buồn vui
Vũ kim Thanh
Đàn tình Đàn tình thầy đã tặng cho tôi Để tấu lên khúc nhạc nổi trôi Khổ nỗi lửa lòng nay đã tắt Vui chi tim lạnh đã buông xuôi Đàn ơi sao nỉ non ai oán Khúc tấu lên trong dạ buồn ôi Thôi cất đàn vào kho khổ ải Cho lòng ta lặng sóng đi thôi./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2008 05:42:45 bởi Truongsoi >
Trích đoạn: Truongsoi
CUNG PHÍM TÌNH
Ðàn này tặng bác để tìm vui
Chẳng dối gian ai để ngậm ngùi
Nếu biết thanh âm thêm rực rỡ
Vô tình lỗi nhịp cháy đen thui
Cung tâm thánh thót xua tuyệt vọng
Phím huyết êm ru gọi ngọt bùi
Ðãi cát tìm vàng oan trái cởi
Chan hòa khởi tấu những buồn vui
Vũ kim Thanh
Đàn tình
Đàn tình thầy đã tặng cho tôi
Để tấu lên khúc nhạc nổi trôi
Khổ nỗi lửa lòng nay đã tắt
Vui chi tim lạnh đã buông xuôi
Đàn ơi sao nỉ non ai oán
Khúc tấu lên trong dạ buồn ôi
Thôi cất đàn vào kho khổ ải
Cho lòng ta lặng sóng đi thôi./.
Trương Sỏi
Thân họa : Ðàn tình
NGƯỜI VUI Ở LẠI
Chưa hòa đã gãy phím đàn tôi
Lối mộng hồn ai nước cuốn trôi
Lửa đỏ buồng tim kia chợt tắt
Dư âm đắng ngắt lạnh lùng xuôi
Ðàn buồn bốc cháy không hờn oán
Nhạc héo tro tàn thật tiếc ôi
Vững bước tôi đàn qua khổ ải
Người vui ở lại …giã từ thôi .
Vũ kim Thanh
NGHĨA NƯỚC NON
Giữ trọn tình Non nghĩa Nước này
Ngàn năm đối bóng chẳng hề thay
Khi vui tiếp nối lời thơm ngọt
Lúc giận xin dừng vận đắng cay
Chắp cánh Chim Bằng qua biển sóng
Mơ hồn Nguyệt mộng với mây bay
Nâng ly (Chén Tạc) lòng ghi nhớ
Mượn gốc cây Hoè vỗ giấc say
Kim Giang
Thân họa : Nghĩa nước non
HUYỀN CẦM THÁNH THÓT
Tình em sưởi ấm trái tim này
Mặc đất trời kia có đổi thay
Suối ái nguồn ân hương dịu ngọt
Vòng tay ngàn dặm xoá chua cay
Trăng vàng dào dạt dâng trào sóng
Giấy ngọc thơ ngà óng cánh bay
Rẽ nước thuyền hoa về bến nhớ
Huyền cầm thánh thót giấc mơ say
Vũ kim Thanh
BÌNH MINH YÊU THƯƠNG
Bẻ lái xuôi dòng xuân Bến Ngự
Cho lòng mộng mị với thiên thu
Lam Hồng núi biếc tan sương phủ
Hạnh phúc tim yêu thoát ngục tù
Ngọn gió thơm đùa lay mái tóc
Bình Minh thức gọi xoá mây mù
Hồng Nhung nở thắm tình nhân thế
Suối nhạc êm đềm tiếng vọng ru
Kim Giang
Thân họa : Bình minh yêu thương
MỘT LỜI RU
Hồn đau mộng mị sầu nào ngự
Ðẫm lệ sương hàn đắm lá thu
Mắt ngọc trời mây băng tuyết phủ
Thương ai cởi trói cánh Thơ tù
Lung linh suối nắng say hồn tóc
Sóng sánh Trăng đơn khóc mịt mù
Nát phím tơ lòng đời cực thế
Tương tư khát vọng một lời ru
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2008 06:46:14 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: