Trích đoạn: KimGiang
Trích đoạn: vũkimThanh
Mến tặng những người cùng cảnh ngộ
ĐỘC ẨM
Nhấp chén hương đưa nghĩ nỗi đời
Chạnh lòng thầm gọi cố nhân ơi
Chân trời góc biển người lưu lạc
Cuối bãi đầu ghềnh ta nổi trôi
Một cảnh hai quê sầu lữ thứ
Ba chìm bảy nổi nhớ chơi vơi
Ai hay trùng ngộ là ly biệt
Bên cửa gió lùa mưa vẫn rơi
Hàn Phong
Thân họa :
NƯỚC MẮT NGANG TRỜI
Sóng gió te tưa ngán cảnh đời
Tâm can thét gọi bạn lòng ơi
Ðường trần có lúc đau lầm lạc
Thả lái theo dòng phận bạc trôi
Lấy nghĩa tri ân ta lượng thứ
Cho tình hoá giải nỗi sầu vơi
Người đi kẻ ở rời xa biệt
Nước mắt ngang trời cạn kiệt rơi
Vũ kim Thanh
Hoạ:
NHỚ BẠN
Kẻ Bắc người Nam thấm nỗi đời
Xa rồi nhớ lắm Cố Tri ơi
Ai như cánh nhạn phương trời lạc
Kẻ giống mây bèo nước cuốn trôi
Vặn sợi tơ lòng đau chứa chất
Mang lời hoá giải giận dần vơi
Trăm năm mấy chốc thôi đừng hận
Những phút xum vầy chớ đánh rơi
Kim Giang
Mời Trăng
Một mình rót uống luận tình đời
Cạn chén về đâu bạn hữu ơi
Ẩn hiện giăng giăng cành liễu rủ
Nhấp nhô mờ ảo cánh hoa trôi
Mời trăng đối ẩm sầu thêm lạnh
Cùng bóng độc hành buồn chẳng vơi
Đón nguyệt vui say cùng gõ nhịp
Đêm tàn sương lạnh mãi còn rơi
-bachvan-
NHÌN XA HÒA NHỊP
Cho dù Liễu phủ, hắc Hương đời
Cũng chỉ vì nhau sóng gió ơi
Chán cảnh bưng tai bờ mắt rủ
Tâm sầu ủ rũ bóng mây trôi
Người ngoài hỗn cuộc đâu hay lạnh
Nguyệt lặn sông buồn nước chạnh vơi
Bạn hữu nhìn xa hoà tấu nhịp
Sương khuya gió lạnh nỡ nào rơi
Vũ kim Thanh
Bên cửa gió lùa mưa vẫn rơi
Cạn đầy ly cạn buồn không vơi
Lá vàng xao xác rên lìa cội
Nước bạc đầu than khóc mãi trôi
Nhóm chút tro tàn,... tim buốt nhói!
Nhen lò lửa cũ,... gọi người ơi!
Thoảng như tiếng quạ bên sông hối
Đò chẳng ai qua... lạnh bến đời !
Phục Linh
CHẲNG RỤNG RƠI
Bến vắng nghìn Thu dẫu chán đời
Mênh mang độc ẩm bạn mình ơi
Tô son điểm phấn câu thơ lạc
Lướt phím thăng trầm réo rắt trôi
Sóng nước nhân gian ưa quá chớn
Mây ngàn có lớn cũng tản vơi
Cho dù ngập ngoạng Trăng Sao biệt
Bất diệt hồn thơ chẳng rụng rơi
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2007 18:06:53 bởi vũkimThanh >