ĐƯỜNG THI - VŨ KIM THANH
DẠ VŨ ÐỜI
(Thân tặng Huyền Băng )
Giấy bút cùng Thơ dạ vũ đời
Bềnh bồng nhiệt huyết tỏa muôn nơi
Huyền Băng lóng lánh trên cao sáng
Sóng nước lung linh ngọc biếc ngời
Ðã trọn tình Thơ xây bến nhớ
Cho dù nghĩa lở lệ sầu rơi
Nâng niu kỷ niệm người thân tặng
Nhẹ bước đường hoa nặng biển trời
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2007 04:52:17 bởi vũkimThanh >
ÐÊM TÀN NGHĨA TẠ
Gió cuốn tình bay khuất bụi mờ
Buâng khuâng kỷ niệm đứng bơ vơ
Cung sầu ứa lệ vương vương má
Sắt đá lìa cành lá tỉnh mơ
Luyến nhớ duyên thơ nơi đất khách
Trăng nhòa phận nhạt trách tình tơ
Ðêm tàn nghĩa tạ hồn nghe lạ
Biển khóc thuyền xa thất lạc bờ .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2007 04:51:37 bởi vũkimThanh >
ÐỜI
Ðời nhàn nhạc khúc trỗi dạt dào
Ðời thắm tươi nồng bạn kết giao
Ðời buốt tâm hồn hơn tuyết lạnh
Ðời vui mộng ước mạnh bay cao
Ðời yêu đắm đuối như trăng nước
Ðời nghĩa ân soi tựa ngàn sao
Ðời đắng cay buồn xa đất mẹ
Ðời tìm nặng nhẹ ở nơi nao ?
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2007 04:51:16 bởi vũkimThanh >
ÐỐI ẨM ÐÊM TRĂNG
Ngàn thu sóng biếc cuốn hồn thi
Dốc đá Trăng thanh sớm dậy thì
Tiếng vạc trong sương tìm tổ ấm
Nghiêng ly chợt thấm nỗi từ ly
Rừng sầu khắc khoải cành xa lá
Núi ngọc tung cầu gió lộng si
Ðối ẩm thơ trao tình nghĩa bạn
Tương lai sáng lạn ước mong chi ?
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2007 04:50:44 bởi vũkimThanh >
YÊU THƠ CẤM KỴ ÐỂ HỒN HOANG
Ngày xưa tể tướng với vua quan
Vợ nọ con kia cứ nhộn đàn
Lục viện tam cung còn chẳng thỏa
Riêng ta một vợ nếp nhà ngoan
Tình đời nữ sĩ đam mê viết
Thắm thiết nam nhi biết nghiệt oan
Nuốt hận cuồng phong lời dị nghị
Yêu thơ cấm kỵ để hồn hoang
Vũ kim Thanh
Vừa qua có người thắc mắc với tôi vì họ chưa rõ được ý tác giả viết bài thơ này ra sao , mong giải thích dùm , tôi xin đăng tải ra đây cho mọi người cùng tham khảo .
Thực ra thì bài thơ này cũng chẳng có ẩn ý gì sâu xa mà khó hiểu cả , Vì tôi làm thơ cũng có chủ tâm viết thật mộc mạc và dễ hiểu vô cùng. Ý tôi là dùng một sự so sánh giữa hai thời đại ngày xưa phong kiến , những người có thế lực họ thoải mái lấy nhiều vợ mà không sao cả , vì lúc đó luật pháp không hạn chế , Vua Chuá có cả hàng trăm hàng nghìn cung tần mỹ nữ , còn dân thường thì ai có khả năng thì lấy bao nhiêu cũng được . Lúc đó có lấy nhiều vợ cũng không ảnh hưởng tới vấn đề đạo đức gia phong của con người ,miễn là nuôi được vợ con gia đình êm ấm là được .
Nhưng ngày nay đời sống khác xưa , gia đình và người phụ nữ có luật pháp che chở và bảo vệ thì (Riêng ta một vợ nếp nhà ngoan ) Các bạn phải hiểu được câu thơ này ,ý tôi là tôi rất tự hào , chúng ta sống trong thời đại này ,một vợ một chồng,nhà cửa có lễ giáo gia phong , nuôi dậy con cái thành đạt lên người , ngoan ngoãn là tôi thấy hạnh phúc lắm rồi .Vì tôi và các bạn đâu có phải loại người ruồng rẫy vợ con , vô trách nhiệm với gia đình , nhà mình thì nát bét như cám lợn , mà ra đường cứ vênh vang cổ động ,lên giọng dậy đời , khó nghe lắm đó .
Còn ý của bốn câu cuối là : mình gặp người nữ sĩ đam mê viết về tình đời , mình mà thắm thiết chung viết thì thế nào cũng bị mắc vào vòng oan nghiệt hoặc bị hiểu lầm ,tai tiếng , nhưng mình đã là người yêu thơ , vì thơ thì đừng để cho tâm hồn hoang phí mà phải vượt qua sóng gió bia miệng tiếng đời , cuồng phong dị nghị....mà viết lên những tác phẩm văn chương cho mọi người thưởng thức . (Yêu thơ cấm kỵ để hồn hoang ) đó là câu kết luận và cũng là hướng phấn đấu của những người yêu thơ và hãy cam đảm cầm bút làm thơ đi.
Ðại loại ý bài thơ nó là như vậy . Thơ Ðường luật thì số và câu chữ có hạn ,Nên người làm thơ phải thật cô đọng từ ngữ và người yêu thơ cũng phải trao dồi cho mình ít nhiều kiến thức để thẩm định được thơ , không thì không hiểu ý nghĩa của bài thơ mà sinh hiểu lầm , hay kẻ xấu lại cố tình xuyên tạc làm sai lệch tư tưởng của tác giả .
Vài dòng tâm sự mong các bạn thơ và bạn đọc thông cảm dùm .
Chào thân ái Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2007 04:48:21 bởi vũkimThanh >
Trích đoạn: vũkimThanh
CUNG THƯƠNG
Trầm hương nhẹ toả ngát không gian
Nhớ bạn đàn reo khúc đá vàng
Nguyệt lạnh Mây sầu tuôn lệ đắng
Đêm tàn khói trắng hận ly tan
Duyên đan phách dặm đời oan trái
Kiếp nặng yêu thầm mãi chứa chan
Luyến láy cung thương cho biển lộng
Chân trời mở rộng mộng huyền lan
Vũ kim Thanh
Hương xưa Đường xưa vẫn đó với thời gian Đếm bước buồn theo chiếc lá vàng Kỷ niệm còn giăng đầy đâu mất Dư âm vẫn lắng đọng chưa tan Tình yêu…có phải bay xa khuất Nỗi nhớ …hình như vẫn chứa chan Giữ lại hồn anh chiều sắc tím Bên tà áo lụa ngát hương lan Oanh Oanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2007 08:54:07 bởi Oanh Oanh >
ÐỜI PHẢI THẾ
Cứ thả mây trôi nắng hạ đi
Mưa mù ướt áo cũng từng khi
Cho lòng thấu hiểu cô đơn nhỉ
Phỉ chí hồn thi sức dậy thì
Sướng khổ lên non đời phải thế
Ðau thương xuống vực chớ nèo nì
Đàn reo bút họa tình trang điểm
Gót ngọc trăng ngà yểm bóng si
Vũ kim thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2007 20:12:06 bởi vũkimThanh >
Trích đoạn: Oanh Oanh
Trích đoạn: vũkimThanh
CUNG THƯƠNG
Trầm hương nhẹ toả ngát không gian
Nhớ bạn đàn reo khúc đá vàng
Nguyệt lạnh Mây sầu tuôn lệ đắng
Đêm tàn khói trắng hận ly tan
Duyên đan phách dặm đời oan trái
Kiếp nặng yêu thầm mãi chứa chan
Luyến láy cung thương cho biển lộng
Chân trời mở rộng mộng huyền lan
Vũ kim Thanh
Hương xưa
Đường xưa vẫn đó với thời gian
Đếm bước buồn theo chiếc lá vàng
Kỷ niệm còn giăng đầy đâu mất
Dư âm vẫn lắng đọng chưa tan
Tình yêu…có phải bay xa khuất
Nỗi nhớ …hình như vẫn chứa chan
Giữ lại hồn anh chiều sắc tím
Bên tà áo lụa ngát hương lan
Oanh Oanh
BÁN GIẬN MUA VUI
Tình ơi thắm thiết với trần gian
Quấn quýt trời cao dải nắng vàng
Ký ức mơ màng không thể mất
Duyên thơ chất ngất nỡ nào tan
Nam phương núi đứng đâu mờ khuất
Bắc hướng sông nằm mộng chứa chan
Bán giận mua vui vùng Tuyết bạc
Ngân nga cánh Hạc nhạc tình lan
Vũ kim Thanh
Xướng:
THỬ MÌNH
Tò mò thử ghé quán Đường thơ
Đắm đuối say sưa thoáng sững sờ
Kẻ chuốt chau tung từ đắt gía
Người buông tứ lẳng đến không ngờ.
Dâng tràn sóng nhạc thơ xao xuyến
Lắng đọng cung trầm ý mộng mơ!
Chẳng thể rời chân lòng luyến nhớ
Thương thầm nguyện ước bén đường tơ.
Tri Kỷ (Kim Giang)
Xin họa bài THỬ MÌNH của Tri Kỷ
HÔN VẦNG TRĂNG LẠNH
Sao Trăng vẫn thức đợi người Thơ?
Núi đá co ro chợt sững sờ
Lẻ bước bên đời đêm buốt giá
Tình xưa nghĩa cũ sáng chẳng ngờ
Hồ xanh lóng lánh nguồn xao xuyến
Gió trắng hôn Trăng quyện ước mơ
Thắm thiết vì nhau muôn luyến nhớ
Mênh mang cảm xúc cứ giăng tơ
Vũ kim Thanh
Em Vẫn Thế
Em vẫn vui tươi trong tuổi thơ.
Mặc dù nạn kiếp đến không ngờ
Mặc dù khổ nạn đầy kinh hãi.
Mà vẫn thản nhiên đến sững sờ
Ta hiểu lòng em, ta muốn khóc
Ta mong tuổi ngọc, tuổi ươm mơ
Nhìn em cười nói che đau khổ.
Em vẫn nổi sôi mắt ánh tơ
Trần Mạnh Hùng
Họa - BHD2
Đứt đoạn
Dòng sông hiền dịu chảy lơ thơ
Bỗng gió năm nao về bất ngờ
Bờ sậu thân thương thấy lớ ngớ
Con đò tình nghĩa cứ sờ sờ
Em vui duyên mới tương lai sáng
Anh tiếc tình xưa đắm mộng mơ
Đò vắng vắt ngang bờ sậu héo
Vô tình em bước đứt đường tơ...
BHD2
LÀNG THƠ
Lòng sao quyến luyến với Làng Thơ
Tưởng gặp Tiên Từ Thức sững sờ!
Cảnh vẽ bồng lai nào sánh giá
Trần ai sống động có đâu ngờ.
Duyên trao chữ nghĩa thêu vàng xuyến
Mộng gửi văn chương dệt ước mơ.
Vạn dặm xa xôi xây mến nhớ
Một lòng tri kỷ kết tình tơ.
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2007 22:04:24 bởi vũkimThanh >
ÐƯỜNG TRẦN
Hòa men rượi đắng lẫn chua cay
Chán cảnh bùn lầy muốn thực say
Mộng ảo trời cao không dấn bước
Tình thương dối trá chẳng thèm hay
Trăng gầy thiểu não vàng vàng mắt
Gió lạnh bơ phờ trắng trắng tay
Vất vả triền miên luôn đói rách ?
Sầu đời đốt sách mấy tuần nay .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2007 20:18:45 bởi vũkimThanh >
GIẬN CHỒNG GHÉT THƠ
Quá giận chồng ham xướng họa Thơ
Quanh năm vất vả xác thân phờ
Cơm canh đạm bạc ngày hai bữa
Hải vị sơn hào ảo tiệc vơ
Mộng đẹp hàn vi hoài cũng ngán
Mơ hoa nhiệt huyết khéo sa cơ
Thơ mà bán được thì cũng đỡ
Vợ tớ làm lành thoải mái mơ
Vũ kim Thanh
HẬN BÃO
Biển khát niềm đau nước mắt người
Hoành hành bão tố xé tình tươi
Trời cao có thấu lòng nhân loại
Hủy hoại cuồng điên giết nụ cười
Trái đất bao năm thương tích loạn
Thâm tình đứt đoạn trắng đôi ngươi
Gieo chi ác nghiệt thêm tang tóc
Kẻ khóc người than hận chín mười
Vũ kim thanh
HOÁN ÐỔI
Muôn người vạn ý biết làm sao
Ðất thấp thương tàn cảnh giới cao
Có biết hồn thơ đau ứa lệ
Gươm đao bút chiến thẹn hùng hào
Trèo lên thác núi tìm tri kỷ
Lặn xuống dòng sâu tứ ngọc trao
Ðổi giận thành vui êm đẹp ý
Nhân gian thiện mỹ giấc chiêm bao .
Vũ kim Thanh
Xin chào huynh VKT , ngang qua nhà ,thấy huynh đang làm thơ nên mạn phép làm 1 bài ,có gì thất lể xin bỏ qua cho. Thói đời. Sự đời trăm mối nói làm sao
an phận thấp hèn đổi lúc cao
lớn tiếng ngồi trên bừng chí khí
ăn to mặc rộng tỏ anh hào
nhân tình đảo lộn than lời oán
tri kỷ tao phùng tiếc ý trao
thầm hỏi trời cao cho được mấy
rằng người quân tử có là bao...
...NT...
Trích đoạn: NghiaTinh
Xin chào huynh VKT , ngang qua nhà ,thấy huynh đang làm thơ nên mạn phép làm 1 bài ,có gì thất lể xin bỏ qua cho.
HOÁN ÐỔI
Muôn người vạn ý biết làm sao
Ðất thấp thương tàn cảnh giới cao
Có biết hồn thơ đau ứa lệ
Gươm đao bút chiến thẹn hùng hào
Trèo lên thác núi tìm tri kỷ
Lặn xuống dòng sâu tứ ngọc trao
Ðổi giận thành vui êm đẹp ý
Nhân gian thiện mỹ giấc chiêm bao .
Vũ kim Thanh
Thân họa :
Thói đời.
Sự đời trăm mối nói làm sao
an phận thấp hèn đổi lúc cao
lớn tiếng ngồi trên bừng chí khí
ăn to mặc rộng tỏ anh hào
nhân tình đảo lộn than lời oán
tri kỷ tao phùng tiếc ý trao
thầm hỏi trời cao cho được mấy
rằng người quân tử có là bao...
...NT...
LẼ SỐNG
Ngước mặt nhìn đời rực biển sao
Sang giầu bạc phận chẳng làm cao
Tâm hồn chất ngất nguồn sinh khí
Luyện trí tu tâm đáng tự hào
Núi đứng mong chờ mưa bão oán
Sông nằm đón đợi lũ cuồng trao
Người ơi kiếp sống đâu là mấy
Tích đức lời ru đẹp xiết bao
Vũ kim Thanh
Bạn Nghĩa tình thân mến ,Cám ơn bạn đã ghé thăm và họa thơ thật là một hạnh phúc cho vườn thơ nhỏ bé này, còn đề tài và nội dung không thành vấn đề , chúc bạn an vui và có nhiều sáng tác mới.
Chào thân aí Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2007 21:27:02 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: