Hoàng tử Lâm Kha
haiau 09.10.2004 11:27:37 (permalink)
source: Kho tàng truyện cổ tích 4
NXB Thanh Hoá


Xưa kia, có một vị Hoàng Tử tên là Lâm Kha, con của Vua Lương Sử vừa mới băng hà. Nhưng trước khi lìa đời, vua cha đã gọi Hoàng Tử đến dặn dò rằng: " Sau khi ta chết. Con phải dốc lòng chăm dân sách sao cho được lòng hầu khắp trong thiên hạ. Và nhất là con không nên nghe những lời sàm tấu của kẻ nịnh thần. Từ việc nhỏ cho chí việc lớn. Chính con phải tự xét trước suy sau và mỗi khi muốn phán quyết một điều fif. Con phải đắn đo cho chín chắn. Kẻo lỡ lầm gây điều oan nghiệt cho kẻ khác thì không nên."
Thế nên, khi lên ngôi nối nghiệp, Lâm Kha nhất quyết sẽ làm theo những lời di huấn của vua cha. Ngài đem lòng nhân ra trị dân và luôn luôn để tâm theo dõi triều chính, nên khiến từ quan quân trong triều cho chí đến ngoài dân dã, ai ai cũng đều kính phục đức độ của ngài.
Nhưng gặp lúc vận nước không may, cho nên liên tiếp trong mấy năm trời, dân nươc bị nạn ngập lụt hoành hành gây nên cảnh đói rách. Lâm Kha đã mấy phen hạ lệnh mở cửa kho lấy thóc gạo, vải vóc đem ra phân phát cho dân hết sạch. Thế mà nạn lụt lội vẫn chưa chấm dứt, dân nước vẫn còn đói rách khốn cùng ! Làm cho Nhà Vua ngày biếng ăn, đêm mất ngủ, vì không biết lấy của đâu ra nữa để tiếp tục cứu trợ dân lành. Cho đến một đêm nọ. Ngài đang nằm gác tay lên trán buồn rầu, lại chợt nhắm mắt thiu thỉu ngủ lúc nào không hay. Trong cơn mơ màng, Nhà Vua bỗng thấy có một ông già tiến đến bên giường, mở to đôi mắt thao láo nhìn ngày một chập, rồi gật đầu mỉm cười: " Nhà Vua quả là một người con chí hiếu, vẫn một lòng tuân theo lời di huấn của vua cha. Nhờ vậy mà dân làng cũng đỡ phần đói lạnh khốn đốn. Lòng nhân ái của Nhà Vua sẽ được tưởng thưởng một cách xứng đáng. Đây, ta xin mách cho": Sáng sớm ngày mai, khi thức dậy, Nhà Vua hãy cho người vào phòng đào xới đất lên, tức ngài sẽ thấy một cái hầm thênh thang chứa toàn là vàng khối. Nói thế rồi ông già vụt bước đi thoăn thoắt mất dạng.
Sau khi tỉnh giấc, Nhà Vua mới biết mình vừa trải qua cơn mơ. Lúc ấy trời cũng vừa rạng sáng. Ngài liền sai quân hầu lấy cuốc đào sới khắp phòng của vua cha. Nhưng quân hầu đã cạy lên hầu hết các viên gạchquys lát trong phòng rồi mà vẫn chưa tìm thấy gì cả. Tuy thế Nhà Vua vẫn nôn nóng thúc giục quân hầu cứ tiếp tục đào xới. Liền sau khi ấy, bỗng Nhà Vua thoáng nghe tiếng cuốc chạm vào một vật rắn khua lên. Ngài hối hả bước lại xem thì thấy lồ lộ dưới mắt, một phiến đá hoa trắng. Ngài liền giục quân hầu thử nhấc lên, lại thấy bày ra một cánh cửa sắt được khoá chặt bằng một ổ khoá to lớn. Ngài lại giục quân hầu tìm cách bẻ ổ khoá để mở cửa ra. Cánh cửa vừa hé mở, tức thì hiện ra trước mắt Nhà Vua một bậc cầu thang dài thăm thẳm đúc toàn bằng đá hoa dẫn thẳng xuống một cái hầm to rộng tối om. Nhà Vua bèn đốt nến và đích thân ngài lần theo cầu thang đi xuống tận dưới đáy hầm. Chiếc hầm được lát bằng những tấm gạch sứ trắng tinh, tường và trần nhà lại được cẩn toàn bằng thuỷ tinh lấp lánh...
Hầu hết nền gạch, được đặt những dãy gương nằm thẳng tắp và bên trong chứa dầy vàng khối. Nhà Vua đứng nhìn những dãy gương, trong bụng mừng thầm: " Nhờ những gương vàng này mà dân nước đỡ phần đói rách!". Đoạn Nhà Vua đưa mắt quan sát tiếp, chợt nhìn thấy xa xa nơi cuối góc hầm, lại có một chiếc hộp bằng gỗ quý được đăt trên một chiếc ghế bằng bạc sáng chói. Ngài vội tiến lại , đưa tay bật mở nắp hộp ra liền bắt gặp một chiếc chìa khoá bằng vàng nằm nơi đáy hộp.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9