Cảm xúc thời tuổi tím Tự bao giờ ta biết làm thơ
Dành cho ai về những điều tâm niệm
Nhưng tuổi ta hãy còn tuổi tím
Tự dặn lòng: "Mình sẽ chưa yêu"
Tự bao giờ ta ôm mộng ôm mơ
Vào giấc ngủ chưa say đầy mộng mị
Ấp ủ dáng ai hằn lên tâm trí
Để chiều chiều ta lại thấy bơ vơ.
Sau buổi học ta lại đứng đợi chờ
Để cho tim đập nhanh rồi loạn nhịp
Người đi qua, ta gải vờ bước tiếp
Để cuối cùng ta thầm trách ngã ba.
Để đêm về ta thao thức riêng ta
Rồi giận mình lại vẩn vơ mơ tưởng
"Tuổi ta đây, còn học, chưa yêu được.
Rồi thế nao cha mẹ mắng cho coi?
Mà làm sao trái tim cứ loi nhoi
Cứ rạo rực khi bóng về chung ngã."
Ta câm lặng nên chưa lần ngỏ
Người qua rồi ta lại tự trách ta.
Rồi ngày tháng đó cũng vụt qua
Khung trời mộng mơ, kết thành kĩ niệm
Cảm xúc ngày xưa thời tuổi tím
Đã qua rồi nhưng đọng mãi trong ta.