vhayve voi
minhvy 19.10.2007 07:29:39 (permalink)
toi em yeu ox ne
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2007 18:17:03 bởi minhvy >
#1
    Nghiem phu 19.10.2007 11:44:31 (permalink)
    Có rất nhiều nhà văn nhà thơ... từ kim cổ đều thay mặt người đời bảy tỏ tình cảm cũng như thái độ về người phụ nữ làm cái "nghề" quen gọi là : Con đĩ.
    Nhưng như hằng hà vô số, mỗi 1 con đĩ có một cuộc đời riêng, rất riêng mà không thể biết trước kết cục sẽ ra sao. Bên nấm mộ vô chủ Đạm Tiên, nàng Kiểu đa đoan của Nguyễn Du đã nhỏ những giọt nước mắt khóc thương và nàng có biết đâu số phận nàng từ đó cũng điêu đứng trăm ngàn ... Kiều thực tế cũng bị coi là một con đĩ , thế nhưng Nguyễn Du đã vẫn cùng nàng "sống "mấy trăm  năm cho đến tận ngày hôm nay??? Còn biết bao con đĩ bình dân, hay cao cấp, hay trí thức; bao người mà ko ai nhìn thấy được hành vi "con đĩ" trong cách sống của họ...?
    Có người, như bạn, ranh giới giữa thiên thần và con đĩ mỏng manh như một sợi tóc. Có người tò mò, hoặc dễ dãi, hoặc vô tình... trở nên con đĩ?
    Tôi vẫn ngẫm và thán phục sự suy xét của Bà Hồ Xuân Hương:
    "Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn.
    Mà em vẫn giữ tấm lòng son"
    khi viết về người phụ nữ phong kiến xưa kia.
    Nghĩa là chỉ có thể là con đĩ với đúng nghĩa khi chính mình khinh thường nhân cách của mình, phán xét mình là con đĩ, đúng không bạn?
    Hãy tin tưởng như nhà thơ Tố Hữu nhắn nhủ người làm đĩ trên dòng sông Hương:
    "... ngày mai em sẽ từ trong tới ngoài,
    Thơm như hương nhuỵ hoa nhài,
    Sạch như nước suối....".
    Cuộc sống là vô giá, không thể vì bất cứ ai, bất cứ lý do gì mà tự mình huỷ hoại sự vô giá đó bạn hiểu không???
    #2
      Asin 19.10.2007 18:06:47 (permalink)
      Bạn  thân !
       
      Ở trong cuộc sống này, mỗi con người có một cuộc sống, một hoàn cảnh đặc thù, và không ai có cuộc sống và hoàn cảnh giống ai. Tất nhiên, con người ta có lúc này lúc khác, cuộc sống vẫn thế mà, và ai cũng phải gánh chịu những cực nhọc đó, dù bằng cách này hay cách khác.
       
      Trong hoàn cảnh của bạn, tôi nghĩ rằng hậu quả ngày hôm nay bạn gánh lấy hoàn toàn là điều tất yếu, đừng nói là tôi cực đoan hay gay gắt, nhưng đúng là như vậy bởi:
       
      Thứ nhất: Bạn đã không làm điều gì, hay chí ít là đã không làm được điều gì để giải toả cái gánh nặng tâm lý về chuyện gia đình - nghĩa là bạn đã tự xa rời ngay cái nôi nuôi dưỡng bạn, dù có lý do gì thì bạn cũng không thể lấy đó để biện hộ cho sự "bỏ đi" ấy.
       
      Thứ hai: Bạn đã không có con mắt nhìn nhận sự việc, con người. Bạn quá cả tin và dễ dãi. Người mà bạn yêu, và bạn nghĩ rằng người ấy cũng yêu bạn, nhưng thực chất vấn đề có phải như vậy không thì bạn không nhận ra, đành rằng, trong khi yêu thì ít ai có sự sáng suốt hoàn chỉnh, nhưng cũng không thể vin vào đó để khoả lấp sự nông cạn của bản thân bạn.
       
      Thứ ba: Bạn quá lười biếng, ham vui, tại sao tôi nói vậy? vì rằng, bạn để cuộc sống lôi đi theo cái cách mà nó dìm chết hàng triệu người mỗi ngày trên thế giới, vào con đường không lấy gì làm hay ho và vinh dự, dẫu bạn có lấy cái lý do "Làm đĩ cũng là một nghề". Mà đã thế, cần gì phải tự kêu lên rằng mình khổ, rằng mình nhục hay gì đó đại loại thế?
       
      Thứ tư: Điều này là quan trọng nhất - Bạn không biết bạn là ai, bạn có đang sống không, mục đích sống của bạn là gì. Bởi vậy, bạn đã bước đi, dọ dẫm, mò mẫm, không ánh sáng, không lối thoát, cứ vòng vo như trong một miệng vò bịt kín nắp.
       
      Vì những điều đó, bạn nhận lấy hậu quả ngày hôm nay.
       
      Bạn nói "hãy hiểu con đĩ họ cũng là một  con người ,họ cũng có trái tim ,họ cũng giống bạn là người có lòng tự trọng chỉ vì một nghịch cảnh nào  bắt buộc họ mới làm vậy ,xin đừng xa lành họ khinh bỉ hay..... vì...chúng ta là một con người hãy yêu thương nhau ,đừng phân biệt hay có ác cảm với họ.. đừng xa lánh tôi đừng khinh bỉ tôi.... " - Xin thưa với bạn, riêng bản thân tôi, tôi không khinh bỉ ai, nhưng với người khác thì tôi không có đảm bảo gì là họ sẽ không khinh bỉ bạn. Nhưng dù bạn có bị khinh bỉ, bị xa lánh đi chăng nữa, thì đó cũng là kết quả mà bạn xứng đáng nhận lấy, hãy đối mặt và đừng than trách, cũng đừng cầu xin, ngãy ngửa mặt lên mà sống lại với con người chân chính của mình. Chúc bạn tìm thấy niềm tin trong cuộc sống !
       
       
      #3
        lyenson 19.10.2007 20:30:14 (permalink)
        Lâu nay, mọi người thường đánh đồng "làm đĩ" là hành nghề bán dâm.
        Nhưng trên thực tế, không hiếm những lời chửi rủa "đồ đĩ" hay "con đĩ" được dành cho những con người hoàn toàn không (hoặc chưa) dính đến cái nghề nghiệp cổ xưa này. Là do từ quan niệm coi khinh người làm cái nghề buôn hương bán phấn, nên từ "con đĩ" được ném cho kẻ mà ta không ưa hoặc người có tính lả lơi, trăng hoa.
        Từ độ mươi năm trở lại đây, ngày càng nhiều cô gái phải bước vào con đường buôn bán xác thịt; một phần do có nhu cầu kiếm tiền để tiêu xài, nhưng một số không nhỏ do hoàn cảnh khó khăn, trong khi không có phương tiện chi khác để kiếm sống, nên đành liều nhắm mắt đưa chân...
        Không đi sâu vào từng trường hợp cụ thể, ở đây, ta chỉ xét coi có sự khác biệt giửa "con người làm đĩ" và "đĩ tính" hay không?
        Có người hành nghề bán dâm nhưng không có đĩ tính, vì không ham thích đàn ông, họ hành nghề chẳng qua vì cần kiếm tiền.
        Ngược lại, có người đàn bà chồng con đàng hoàng, nhưng luôn mơ tưởng người khác giới, ham muốn tình dục với nhiều người; hay những cô gái không nghiêm túc trong chuyện tình cảm, lả lơi với bạn trai...Ấy là đĩ tính.
        Những cô người mẩu, ca sĩ làm gái gọi, thật sự là làm "con đĩ bán dâm", có ai gọi là con đĩ?
        Các cô gái bị lừa ra nước ngoài làm việc nhưng thực tế bị lừa đưa vào ổ mại dâm, nên gọi là gì?
        Ngày Trang Hạ dịch truyện ngắn "Xin lổi! Em chỉ là con đĩ" đưa lên mạng, không ít người nhỏ nước mắt thương cho nhân vật nữ Hạ Âu...
        Xã hội bây giờ tân tiến hơn ngày xưa nhiều, cả về mặt tư tưởng; nhưng vẩn chưa thực tế và mạnh dạn nói như ông bà mình ngày xưa: "Thà lấy đĩ làm vợ, chứ không lấy vợ để làm đĩ".
        Tôi thì thấy xã hội bây giờ tràn ngập những con đĩ.
        Không nên xem những lời trên của tôi là chia xẻ tâm sự hay là một tản văn, mà là một lời nói lan man...
        #4
          marcel 20.10.2007 17:00:55 (permalink)
          Sống trong cõi tạm trầm luân, khó ai tránh khỏi thị phi trong những bước thăng trầm.
           
          Tục thanh ở tại lòng ta
          Làm sao phân được chính tà đây em
          Trong bùn sen vẫn là sen
          Thanh tu bao kẻ vẫn thèm tà dâm...
          HHC
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9