Bài Họa Vui:
Sách Cũ Của Ta, Mới Của Người!
Sách quí dù cho rách cũ mèm
Cũng còn có kẻ lạ rình xem
Biết bao lãng tử nằm trăn trở
Mơ đọc một lần để bớt thèm
Dù có mây sầu giăng phố vắng
Dù hoàng hôn đến quá lem nhem
Sách ta lạc lối trong thư viện
Sẽ có nhiều người đọc suốt đêm!
Đồ D35 (Trịnh Du)
Bài Họa1:
Sách Cũ Của Ta, Mới Của Người!
Mưa dột giữa khuya, sách ướt mèm,
Giật mình ngái ngủ lại gần xem.
Vần thơ yêu nước, nhìn thêm tủi,
Vận tứ thương quê, đọc đỡ thèm.
Nhạc cũ cung sầu, dòng mực úa,
Thư nhà lệ đẵm, nét đồ nhem.
Lật từng trang sách, mơ câu đối,
Ray rứt tâm hồn mộng sáng đêm.
Du Sơn Lãng Tử
Sách Cũ Của Ta, Mới Của Người!
Sách bạn thảy ra đã cũ mèm,
Nhưng nhìn thấy lạ phải sờ xem,
Giấy mềm hay cứng phơi trăn trở?
Vạch tới, vạch lui cho đỡ thèm,
May quá hôm nay nhà lại vắng;
Lật lên, lật xuống bìa tèm nhem!
Chi bằng gấp lại đem Thư Viện?
Chắc ối kẻ xem, nghiền thấu đêm.
( Không tên )
Sách Cũ Của Ta, Mới Của Người!
Sách cũ nhiều trang gáy lỏng mèm
Nhưng người hiếu lạ cố tìm xem
Văn nhân khắp chốn luôn lùng kiếm
Lãng tử kề bên vẫn ước thèm
Nét chữ thanh tao dù mực úa
Thơ hình nhã nhặn dẫu màu nhem
Mơ lần bắt được dòng tơ tưởng
Quyết giữ tâm lòng đọc sáng đêm
Vancali