HOA TRINH NỮ
Cha mẹ sinh em chốn bụi bờ
Phận hèn chẳng dám ước cùng mơ
Ngày nghe diều sáo khi trầm bỗng
Tối ngắm sao đêm lúc tỏ mờ
Suốt tháng không người thèm mắt ngó
Quanh năm chẳng kẻ thích tay sờ
Thương tình lại đặt tên trinh nữ
Mắc cỡ ghê vì tên giống thơ
NÁ Sang thăm tỷ,chúc tỷ cúi từng dzui nhìu nhìu

NÁ
HOA TRINH NỮ
Một màu tim tím mọc ven bờ
Đã khiến nhiều chàng lính chiến mơ
Tích cũ bao năm còn đọng lại
Chuyện xưa mấy thuở vẫn chưa mờ
Thẹn thùng xếp cánh khi người đến
Bẽn lẽn thu mình nếu kẻ sờ
Trinh nữ loài hoa đồng cỏ nội
Mà làm kẻ sĩ dậy hồn thơ
Sương Anh
Cám ơn NÁ ghé thăm và tặng thơ nha, chúc NÁ cuối tuần vui vẻ nhiều nè
HOA BUỒN NGỦ
Chỗ trống đùn như nước vỡ bờ
Cùng tông, khác họ* lũ hoa mơ
Chòm lau ẩn dáng trò...rình rập
Bụi cỏ che thân kiểu...mập mờ
Xếp cánh là khi dày cứng đạp
Gương gai bởi lúc cẳng mềm sờ
May vì tên được lên Thư Quán
Đã có nhạc rồi lại có thơ
Tú lòng...thòng
* cùng là dây leo
HOA TRINH NỮ
Hoa xinh tim tím phủ bên bờ
Tên đặt cho bài hát ước mơ
Thuở nhỏ quen em tình thấy đẹp
Lớn lên thương đó mộng không mờ
Gặp nhau chớ động rèm mi khép
Tìm đến đừng châm thịt kẻ sờ
Mưa gió bao năm lòng vẫn mến
Yêu em yêu mãi dệt thành thơ
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2010 07:49:09 bởi TTH >