MỘT CA THĂM BỆNH
Vào một buổi trưa nọ, trước cổng một bệnh viện, người ta thấy có hai cô gái cứ đi tới đi lui ra chiều sốt ruột
- Sao giờ này đệ ODMY chưa đến vậy cà? - Cô áo đỏ hỏi cô mặc đồ trắng.
Cô gái vừa cất tiếng có một thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt tròn có má lúm đồng tiền rất đáng yêu, đó chính là
NuHiepDeThuong đây mà. Còn cô áo trắng có vẻ chững chạc hơn, dáng vẻ phong lưu hào hoa, tóc búi cao để lộ cái cổ... cò xinh xinh, đích thị là
ct.ly Giữa lúc hai cô đang nóng lòng thì từ xa có một chú nhóc, vai mang balô, cái đầu to với mớ tóc xỉa dựng đứng được gắn trên một tấm thân còm cõi, đi tới.
- Hai tỷ đến rồi à?
-
onedaymissingyou, sao đệ đến muộn thế? - NHDT hỏi
- Đệ đâu có đến muộn đâu, còn có người chưa đến nữa kìa!
NHDT chợt nhớ ra điều gì nên hỏi:
- Hôm nay chúng ta đi thăm
Lạc Thần, đang nhập viện vì ngộ độc thực phẩm. Nhưng hông biết làm sao để nhận ra ai là Lạc Thần?
- Xời ơi! Có khó gì, hễ thấy ai toàn thân bị lác hay có hình dáng giống lạc đà thì chính là LT! - nhóc ODMY trả lời.
- Ừ! Cũng phải, mà hôm nọ ct.ly cho LT ăn món gì mà đến đỗi nhập viện thế?
ct.ly ngập ngừng một hồi rồi mới trả lời:
- Hôm nọ, Ly đi chợ thấy người ta bán cá nóc rẻ nên mua về làm lẩu mắm để khoản đãi LT.
- Trời! hèn chi, cũng may là có
sunflower0124 chở LT đi bệnh viện kịp.
Ba người đang say sưa huyên thuyên thì chợt giật mình vì có tiếng rít của thắng xe
- Kéttttt.... kéttttt.... kétttttt.....!!!
Một người bước từ trên xe lăn xuống, í nhầm! xe ôm xuống.
- Bi nhiêu vậy chú?
- Cho xin tám ngàn!
- Mắc dữ vậy, đi có chút xíu mà tám ngàn
- Thôi bớt cho cậu chút đỉnh, còn bảy ngàn rưỡi thôi!
Cái gã vừa bước xuống có nước da xanh xao như người bị thiếu máu kinh niên, thân hình thì mập mạp tròn ủm với vòng eo bánh mì. Hắn lục lạo hết túi trên túi dưới, túi trái túi phải một hồi mới lôi ra được bảy ngàn với thêm hai xu hai trăm đồng nữa rồi đưa cho bác xe ôm
- Còn có bi nhiêu đó, lấy đỡ đi!
Bác xe ôm lấy tiền xong quay lưng đi, miệng còn lẩm bẩm:
- Đúng là kẻ đáng ghét!
Còn ai vào đây ngoài
KeDangGhet, hắn bước tới bảo:
- Xin lỗi nha! tui tới trễ, mọi người đừng buồn mà có buồn cũng chẳng làm gì được nhau! hê hê!
- Đúng là kẻ đáng ghét! - nhóc ODMY lẩm bẩm
Thế là cả bọn kéo nhau vào, đến quầy trực hỏi cô y tá số phòng của LT nằm. Cô y tá cho biết số phòng xong rồi quay sang chỉ vào KeDangGhet:
- Mọi người có thể vào thăm bệnh nhân, trừ người này!
- Sao kì dzạ? Sao tui hông vào được? - KDG cãi lại.
- Tại vì nhìn mặt anh thấy ghét quá, anh vào mắc công làm bệnh nhân nổi nóng, bệnh càng thêm nặng!
NHDT nhoẻn miệng cười với cô y tá:
- Hông có đâu chị ui, tại vì hắn có khuôn mặt đáng ghét bẩm sinh vậy thôi chứ hắn hiền lắm, không có làm gì ai đâu!
Cuối cùng thì cũng thuyết phục được cô y tá. Cả bọn hì hục leo 5 tầng lầu vì LT nằm ở lầu 5. KDG làu bàu:
- Mệt quá! biết thế này ở nhà ngủ sướng hơn. Thôi tui không leo nữa!
Nhóc ODMY chợt nghĩ ra một kế:
- Trời ơi! Nghe nói LT là một cô bé trắng trẻo, xinh xắn, dễ thương lắm á!
Gã KDG nghe đến đó thì mắt sáng lên, có vẻ phấn chấn tinh thần và tiếp tục leo tiếp.
- Đây rồi! đúng là phòng này.
Cả bọn kéo vào và nhìn dáo dác, phòng có nhiều giường và trên mỗi giường đều có bệnh nhân nằm.
Chợt nhóc ODMY reo lên:
- Đây rồi!
Cả bọn nhìn theo tay nhóc chỉ, thấy một người mặt mũi đen thui giống như mới từ hầm than chui ra, trên lưng còn có bướu...
Thất vọng tràn trề nhưng gã KDG cũng bước tới chào hỏi:
- Chào LT! chưa chết hẻ? vậy mà tớ tưởng cậu chết hôm qua rồi chứ! (híc! đúng là kẻ đáng ghét như con bọ chét!).
- Nhìn kỹ cũng giống lạc đà lắm! - nhóc ODMY lẩm bẩm
NHDT đứng kế bên vội đưa tay bịt miệng nhóc không cho nói tiếp.
ct.ly cười tươi như hoa bước tới bảo:
- Lỗi cũng do tớ, làm cậu phải nằm viện. Tớ có đem quà cho cậu nè!
Nói xong, ct.ly móc trong túi xách ra một hộp chocolate
- Hộp chocolate này tớ để dành đã 4 năm mà không dám ăn, nay tặng cậu né
KDG đứng cạnh cười gằn:
- Ừ, 4 năm rồi đó, ăn đi rồi chết cho rảnh nợ!
Nhóc ODMY ngây thơ bảo:
- Vậy là hàng quá đát hẻ? làm sao ăn?
ct.ly vội đưa tay cốc đầu nhóc thiếu điều muốn sụp sọ làm nhóc la oai oái:
- Thôi tui hông nói nữa, mấy người thăm lẹ lẹ đi để tui còn dzìa đi chơi nữa.
- Suốt ngày chỉ biết đi chơi! không phải hôm nọ đệ đi chơi với
TanKiem rồi sao?
- Đi đâu mà đi, hôm nọ TanKiem đến rủ đệ đi chơi. Hai người mới vừa ra khỏi nhà thì giông gió nổi lên, một nhánh cây rớt xuống, đệ bị trúng ngay đầu, sưng lên như trái dưa gang, có dám mò ra đường đâu. Còn TanKiem thì bị trúng ngay chân.
KDG vội chen vào:
- Vậy là TanKiem trở thành tàn phế luôn rùi hẻ?
- Đâu có! chỉ phải bó bột chân thôi, TanKiem bi giờ trở thành kiếm tàn rồi!
LT nằm ngắc ngoải trên giường bệnh, nãy giờ nghe bọn họ nói mà trở cơn mệt thêm, nên ráng thều thào bảo:
- Cám ơn các bạn có lòng ghé thăm, chắc là các bạn cũng bận lắm, về lo coi nhà đón khách đi!
ct.ly gật gù bảo:
- Ừ, thôi bọn mình về đi, để LT nghĩ ngơi. Hôm nào cậu khỏe lại, tớ làm vài món tẩm bổ cho cậu.
LT nghe đến đó chợt nhớ đến món lẩu mắm cá nóc, thấy mắt hoa đầu váng, hãi hùng kinh khiếp, giật mình... tỉnh dậy, mồ hôi đầy người! Thì ra chỉ là một giấc mơ, mừng quá!
.
----------------------------------------------------
LT mới gia nhập nên hông rõ luật lệ ở đây, post đại chuyện này ở đây, nếu không phù hợp thì các bác move đi chổ khác dùm nhé. Đây là quà "hậu tạ" các bác, khé khé khé!