Rêu...! và ...
Một đêm thật chẳng êm đềm như ta nghĩ Khi chợt biết mình chỉ thế chỗ người xưa Và những giấc mơ... Bao năm qua riêng mình ta ảo tưởng. Làm sao biết ta sai từ đâu nhỉ ? Sống yêu chân thành rồi dang dở vậy sao? Cơn bão lòng gào trong ta giận dữ Oán trách chi người?Tất cả chỉ do ta. Ta quỵ ngã , ngẩng mặt cười hoang dại Cười ngạo đời , cười điên đảo cuồng mê Còn chi nữa?Người dối gian ! Tình biệt khuất. Duyên cũ hoang tàn ta thương tội thân ta.
Ai cho tôi lạc lõng giữa đời? Để tôi một mình lạc lối đơn côi Tôi mất dần cảm giác-buồn , nhớ , đau thương ...Và cả niềm vui nữa...tôi quên. Ai cho tôi lạc lõng bên người? Để dù có người tôi riêng kiếp lẻ loi Tôi thấy mình lại biết về cảm giác Nhưng duy nhất chỉ là nỗi đau !?... Tôi bước dần xa với cuộc đời Chỉ đơn côi vậy một mình tôi Tôi không chết mà dường như tôi sống !? Nỗi đau vẫn còn day dứt khôn nguôi ! Tôi cố tìm mình trong "giá như". Sao yêu và thương quằn quại thế? Tôi vẫn nghĩ mình biết yêu nhiều lắm Nhưng rốt cục thì tôi có biết gì đâu??? Tôi đã xa rồi kiếp cuồng ngông Biết yêu thân tôi và thương mình tàn tạ ! Tôi quỵ ngã đã bao lần chẳng nhớ. Tự đứng dậy giữa đời , trông chẳng quá đáng thương ! Tôi nhớ về tôi nhớ một thời Chỉ biết có sống và yêu thôi Bao nhiêu năm tháng hồn nhiên thế ! Vậy rồi đời nghiệt ngã - tôi nổi trôi. Tôi ước mình xa kiếp con người Ngạo nghễ như thông giữa trời thôi Tháng tháng , ngày ngày mưa và nắng Phong sương một thủa chẳng buồn vui...
Tôi vẫn nghĩ mình biết yêu nhiều lắm
Nhưng rốt cục thì tôi có biết gì đâu???
RÊU

GIÁ HIỂU CHÍNH MÌNH " Tôi vẫn nghĩ tôi biết yêu nhiều lắm Nhưng rốt cục thì tôi có biết gì đâu.??? " * Đời có lúc chẳng biết mình ai nữa Đứng bơ vơ chờ mãi một cuộc tình Khi biết mình là cái bóng hình nhân Theo đuổi mãi một cuộc tình gian dối Cái đau xuyên vào tim nhức nhối Tôi dại khờ như con rối bên ai.? Ở bên tôi người vỗ về thân thuộc Vẫn vuốt ve ,vẫn mơn trớn nuông chiều Vẫn ngọt ngào với hai tiếng thương yêu Tôi ngất ngây trong những lời đường mật Sự chân tình tôi dâng trao cạn kiệt Trái tim khờ tôi dâng hết cho ai.? Để hôm nay nhìn ai đó bên ai Tôi Mới rõ tôi là người ngoài cuộc Vỡ lỡ rồi điều cho tôi cần biết Hiểu người hơn và biết rõ mình hơn Giá hiểu được chính mình sớm hơn Trái tim yêu đâu đợi ngày rớm máu Thái Anh ( " " * Thơ của RÊU )
Biệt giã... Mới sáng sớm bạn gọi điện cho tôi Mày ơi dậy chưa? Tao vừa đi làm về. Qua đâu đó tao , mày đi ăn sáng Thêm ly cafe cho sảng khoái tinh thần. Tôi mau mắn chỉnh tề quần áo Đến một chốn quen có bạn và tôi Cùng ăn , cùng uống chúng ta cùng trò chuyện Bạn kể cho tôi về những niềm vui...! ...Vợ bạn mới sinh cháu vừa hai tuần tuổi ! Mẹ tròn con vuông thật phước đức quá trời Thằng cu kháu khỉnh cũng hay đòi quấy lắm Vợ chồng sớm hôm chăm bẵm từng giờ... Tôi và bạn say sưa trò chuyện Mừng bạn làm cha tôi cũng vui lây nhiều Hẹn đầy tháng cháu chúng ta cùng hội ngộ Cung chúc gia đình luôn mãi mãi ấm êm !... Tôi và bạn đang mơ về những điều tươi đẹp. Nào có ngờ đâu tai hoạ đang đến gần Lúc sáng chia tay ta còn cười vui lắm Mà thoáng chốc sau tin dữ ập kéo về... Tôi thảng thốt nghe trong mình tan vỡ Bạn của tôi ơi ! Sao lìa xa cõi trần??? Hai mươi bốn tuổi bạn tôi còn trẻ lắm. Cớ sao Ông Trời bắt bạn phải ra đi???... Bạn nhắm mắt xuôi tay dở dang nhiều tiếc nuối. Mẹ già ngóng trông , vợ dại con côi tội quá chừng. Cháu còn bé chưa kịp đặt khai sinh Bạn vội ra đi tên con mình chẳng biết !!! ...Sao cuộc đời ngắn ngủi vậy bạn ơi??? Giờ gặp bạn tôi nhìn qua làn nhang khói... Nơi đất lạnh sâu mình bạn tôi nằm đó. Tôi nghẹn đắng lời , lòng quặn nhói cơn đau...!!! "Lúc viếng bạn tôi không còn nước mắt Tại bởi nỗi đau - tôi vô cảm mất rồi ! Nào có ai ngờ ly cafe buổi sáng... Là duyên tình cuối cùng tôi được gặp bạn tôi !"

Thais anh chia buonf vois Reu nhes vi may bi vi rut nen o danh dau duoc.vay hen Reu lan sau nhe Thai Anh

CHÚC MỪNG NĂM MỚI Năm mới chúc Rêu thơ thật nhiều Công thành ,doanh toại..có người yêu Bao nhiêu nỗi sầu tiêu tan hết Còn lại niềm vui..Vui thật nhiều Năm mới U vào nhà có lời chúc mừng cho Rêu một năm thật an khang ,súc khỏe dồi dào, thơ nhiều và chúc cho tình bạn thơ ngày một dạt dào hơn Thái Anh
Gặp lại em sau bao lâu rồi ấy nhỉ? Ta vô tâm mất rồi , có phải vậy không? Chẳng phải lặng im mà dường như không nói Đã quên đi người hay quên lại chính ta? Một mùa đông qua nhạt nhòa kỉ niệm cũ Lãng quên ân tình cho lời hứa phai phôi Cố gắng mà chi trong bóng hình hư ảo ! Chẳng nhớ khi nào ta ngậm ngùi - lúc em xa.! Mùa nhớ em ta đẫm mình trong mưa gió Lạnh lẽo theo người cũng cô độc thân ta thôi Rồi ai cần biết ngay mai sẽ ra sao ấy nhỉ? Chỉ cần riêng ta trong lúc này là đủ , thì sao? Quên và nhớ trầm tư trong hoài niệm Ta bước một mình mòn mỏi đã bao năm Và chưa từng nói dù một lần hối tiếc Chẳng có điều gì để đáng vậy , phải không? Người cuối cùng là em , ta khắc khoải yêu thương Và rồi tự do ta sống kiếp đời hoang dại. Không tính toán , chẳng nghĩ suy , dẫu cho dù trả giá Há chẳng được một lần - ta được điên cho ta.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 11:33:47 bởi reuphong >
Chẳng qua chỉ là gió
Mãi phiêu du trong đời
Tác tan cho đám lá
Mùa thu rồi đã xa
Ai bước vào trời đông?
Mang tâm hồn lạnh quá?
Một tình yêu lặng lẽ
Làm sao nói được ra?
Em đến cho nồng ấm
Nồng nàn nơi trái tim
Một khắc tình phiêu lãng
Cho ngày xuân êm đềm.
Huyền ảo đêm lung linh
Rực rỡ vàng nắng hạ
Vừa xa em thoáng chốc
Sao lòng nhớ thương nhiều !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2008 15:44:59 bởi reuphong >
Chúc mừng sn Reuphong nha...chúc vui và hạnh phúc nhiều trong cuộc sống nha...
Ai bước vào trời đông?
Mang tâm hồn lạnh quá?
Một tình yêu lặng lẽ
Làm sao nói được ra?
Cuối tháng tư Đêm nay trời mưa gió Lạnh lẽo một quan hà Rêu phong buồn trăn trở Mộng rồi có thăng hoa?! Giáp chân trời mây trắng Thu xám giấc mơ hoà, Cuộc đời là cay đắng Tình nồng chớ phôi pha! Đêm nay trời mưa gió Bên kia mấy dặm xa, Lòng ta còn bỏ ngõ Cho người thu về qua! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/5CAD044B5D3A4760A5331BF4A79F9AC5.jpg[/image]
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Chúc mừng sn Reuphong nha...chúc vui và hạnh phúc nhiều trong cuộc sống nha...
Cuối tháng tư
Đêm nay trời mưa gió
Lạnh lẽo một quan hà
Rêu phong buồn trăn trở
Mộng rồi có thăng hoa?!
Giáp chân trời mây trắng
Thu xám giấc mơ hoà,
Cuộc đời là cay đắng
Tình nồng chớ phôi pha!
Đêm nay trời mưa gió
Bên kia mấy dặm xa,
Lòng ta còn bỏ ngõ
Cho người thu về qua!
Đã lâu lắm rồi chẳng về thăm thư quán Để được đọc thơ và nhung nhớ bồi hồi Để tôi thấy lòng trào lên xúc cảm Như ngày xưa những lúc yêu quên mình ! "Thanks Băng Nguyệt rất nhiều. Chúc bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc nghen !"
Một đêm trắng bao giấc mơ nghiệt ngã Một gã vô hồn lẻ bóng đường côi Một ngõ nhỏ đêm về quen say ngất Một tiếng thở than vang vọng não nề. Hai nửa cuộc đời mặc lối chia phôi Hai ánh mắt nhìn nhau rồi chợt khóc! Hai khoảng trống vì sao nghe tĩnh lặng? Hai mảnh tâm hồn vừa chợt vỡ tan... Ba lần bên đời quanh quẩn mãi thôi Ba lần gục ngã đời tàn ước vọng Ba lần quên rồi cúi đầu hối tiếc Ba lần mỉm cười sao nước mắt rơi??? Thôi quay về đi con tim lầm lỡ Thôi hãy cúi đầu quỳ gối ăn năn Thôi đừng khóc cho đời kia thương hại Thôi đừng ngạo đời mà cười mãi thôi. Ta là ai? Là ai trong cuộc đời? Để rồi bên người ta lại chia phôi ! Để nỗi đau đày thân ta tàn tạ Để men rượu sầu ta uống chẳng nguôi !. ...Lặng bước chân , ta trở về ngõ nhỏ Đêm vắng một mình hoang lạnh đơn côi Thoáng đâu đây ân tình xưa in dấu ! Ta thấy lại mình trong ky ức nhỏ nhoi...! ..........Một ngày xưa giờ đã quá xa rồi !
Gửi về cho ngõ nhỏ...riêng tôi !
...Hai lần ngồi đây tôi chờ và đợi
Để rồi tôi mong có được lần thứ ba
Lần thứ ba tôi xin làm lần cuối !
Rồi ngày sau ra sao...đành chấp nhận vậy thôi.
Bước trên đường đời tôi lo sợ chính tôi
Vì tôi không thể kiểm soát mình nông nổi
Nếu ngày mai khi vì tôi em khóc !
Cho tôi tan vỡ rồi..gục ngã , thế thôi !
Ai cho tôi sống mà lòng không đau nhói?
Để được một lần tôi chẳng biết niềm đau
Lời từ giã và con tim rạn vỡ...
...Tôi lại lặng cười... Thôi , đời ta thế thôi...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2008 17:04:54 bởi reuphong >
Đã lâu lắm rồi chẳng về thăm thư quán
Để được đọc thơ và nhung nhớ bồi hồi
Để tôi thấy lòng trào lên xúc cảm
Như ngày xưa những lúc yêu quên mình !
"Thanks Băng Nguyệt rất nhiều. Chúc bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc nghen !"
Vườn thơ cửa vẫn mở đều
Chờ người thi hữu chiều chiều ghé ngang
Ghi dòng cảm xúc dâng tràn
Để rồi vội vội vàng vàng ra đi... UMh ko có gì, thơ thôi đâu cần khách sáo nà,,,chúc vui và thơ đều nha...
Ngày hôm nay có một thoáng chia xa
Và có hai người riêng đường đời mỗi ngả .
Chuyện tình buồn bắt đầu khi nào nhỉ ?
Giờ có yêu thương nghe hoang lạnh vô cùng !
Mưa đã ngừng rơi bên lẻ loi quạnh vắng
Có chút vui nào trong ánh mắt tàn phai ???
Nén nỗi nhớ kia vào thẳm sâu kí ức...
Bao bọc quanh hồn riêng bởi những niềm đau.
Con tim nào còn cháy bỏng nhớ mong ?
Còn thao thức đêm đêm mong cho trời mau sáng
Sâu trong ánh mắt rạng lên bao hi vọng !
Nắng sớm mai về trên vầng trán tinh khôi .
..................
Cho đôi môi thôi một lần khát cháy
Để tâm hồn phiêu lãng gió và mây
Để bàn tay xiết chặt lấy bàn tay
Để khoé mi không còn hoen lệ ướt...
...................................
Chút duyên tình nào theo nhoà tan sương khói
Heo hắt thu buồn gió cuộn lá vàng bay
Lỡ mai chớm đông ta không về chốn cũ
Xin cứ ngủ say trong duyên ấm tình nồng...
Lặng bước ra đi tìm về trong hoài niệm
Đơn độc một mình cũng yêu đến u mê !?
Trong con tim hoài cuồng điên vì nhớ !!!
Tìm kiếm bên đời yêu dấu nào vừa tan..............
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: