Tủ Thơ Lưu Của Xuân Trường
Tình Bạc Đầu Nơi Chốn Cũ
Đợi anh khi tóc còn xanh
Bây giờ tóc đã nhuốm vành màu mây
Nương trầu dãi nắng bao ngày
Cau cao hứng gió bao ngày mưa ngâu
Anh đi biền biệt nơi đâu
Mang theo cả mối tình đầu em mơ
Muôn đời em mãi đợi chờ
Cùng hoa tím dại bên bờ thuỷ chung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2007 16:58:23 bởi Xuan Trương >
Mất Em Mất em mất cả một đời
Mất em mất cả bầu trời ước mơ
Mất em ruột ngẩn dạ ngơ
Mất em thương nhớ bao giờ cho nguôi.
Gió Thu gió thu man mác gợi nỗi sầu
như lòng ai mãi nặng cơn đau
chiều về ảm đạm xua sương khói
Đêm về nghe nặng hạt mưa ngâu.
Tím Hiu Quạnh ...Tím, trắng! giờ chỉ đơn côi
xác xơ mưa nắng bên đời quạnh hiu
thương yêu chờ đợi bao nhiêu
Để rồi dang dỡ tiêu điều trắng hoa
Dưới nguyệt hoa tím xót sa
cho hoa trinh nữ cũng đà sầu mang
Nguyệt thương rọi ánh trăng vàng
"Nguyệt như nhiên thẹn cùng chàng đọc thơ".
Hoa Sữa Mùa Thu
Dọc phố hà thành hoa sữa trắng
Thơm mùi ngây ngất lắng trong thu
Tháng mười thu lạnh đưa hương ngát
Cho hồn man mác với hương thu
Dọc phố một mình đêm lê bước
Hoa sữa nào ngây ngất tương tư
Có phải hoa buồn nên hương ngát
Cho kẻ say lòng ngư ngất ngư...
"Ngày Ba Mất"
Ngày ba mất
Con vẫn còn thơ dại
Ở bên đời chỉ còn lại má thôi
Ngày ba mất
Đồng ruộng không còn Ba cày kéo
Nắng chiều về
Nhạt nhẽo khói bay bay
Ngày ba mất
Má như bông sen tàn trong gió
Ôm con vào lòng
Khóc chẳng nên câu
Ba đi rồi
Chỉ còn con với má
Quạnh quẽ buồn căn nhà lá cô đơn.
Về Thôi
"Trăm năm trăm cõi người ta"
Làm thuê, làm mướn những là khổ tâm
Đoạ đày nắng dãi mưa dầm
Ghềnh trên, thác dưới thăng trầm phong ba
Nhọc nhằn năm tháng trôi qua
Vui chi cái cảnh xa nhà xa quê
Thôi em xin hãy trở về
Đồng quê khoai sắn bề huề lúa xanh
Đêm thanh trăng sáng gió lành
Cùng anh tát nước ngắm cành hoa sen.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2007 17:34:55 bởi Xuan Trương >
Ưu Tư
Bềnh bồng mãi một dòng sông
Lục bình trôi nổi cho lòng xót thương
Mưa rơi suốt mấy canh trường
Cho ai thương nhớ đoạn trường ưu tư
Chẳng phải thực, chẳng phải hư
Tình yêu là giấc mơ vừa mới qua
Nhớ nhung thì đã chia xa
Có chăng còn lại cũng là đau thương
Mưa vẫn rơi, suốt đêm trường
Sương mù vẫn lấp kín đường yêu đương.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2007 17:34:05 bởi Xuan Trương >
Có Phải Tình Là Trái Đắng Một mình lạc lõng với phiêu linh Quặn thắt tim ai mất người tình Quân tử lệ sầu rơi lã trã Giai nhân buồn, ngã giá xang sông! Đâu rồi? cố với vấp hư không Tim si thờ thẫn chết lặng lòng Hồn thơ đâu còn êm ái nữa Có phải tình là trái đắng không?!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2007 19:36:31 bởi Xuan Trương >
Cuộc Đời Chỉ Toàn Những Đêm Đông "Thu đi để lại con thuyền Dòng sông đã cạn, phai duyên mái chèo Ước khi hạ tới nước reo Trăng rơi quanh mạn… sóng bèo đẩy đưa" Êm ru bóng nước lưa thưa Dòng sông bạc sóng cũng vừa mới reo Mênh mông khua những mái chèo Sao tình phai lạt duyên bèo bọt – mây Dòng sông ôm bóng trăng gầy Xuyến xao Trăng hỏi xum vầy được không?! Dòng Sông lẳng lặng như không Sầu rơi trăm hạt nỗi lòng quạnh hiu Thương người mong nhớ bao nhiêu Xong rồi cũng chỉ tiêu điều xót sa Buồn đời trông áng mây qua Xuân! Hạ! Thu! Đến cũng là… như Đông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2007 19:38:49 bởi Xuan Trương >
Chờ Đến Bao giờ! Hư không ôi mãi chỉ hư không Nhớ thương chi nữa quặn thắt lòng Hắt hiu gió về nghe thu khóc Rớt chiếc lá vàng sắp xang đông Tiếc nữa mà chi một kiếp buồn Cho hàng mi thắm lệ mưa tuôn Xin nén vào lòng ơi mộng cũ Ân tình lưu luyến hãy đem chôn…
Hãy Quên Nhớ thương thương nhớ đã chia xa Ưu tư môi mắt thấm lệ nhoà “Khắc khoải đêm trường” nghe chua xót Hương nồng , mộng cũ đã phôi pha Nhớ thương thương nhớ đã xa xôi Mộng cũ ngày xưa “nhạt phếch rồi” Cuối đường còn lại hoa tan tác Hững hờ xuôi mãi áng mây trôi Tiếc nữa mà chi “cố nhân ơi” Dẫu cho thương nhớ mãi chăng dời Xin người vui lại quên chuyện cũ Thả những ân tình xuống nước trôi…
Đừng Nhớ Thôi em nhé kỷ niệm là chuyện cũ Nhắc làm chi cho man mác sầu vương Nhớ làm chi cho day dứt đêm trường Và quên nhé! mối tình xưa ngang trái Hãy quên đi những đêm dài khắc khoải Chỉ một mình thoi thóp những cơn mưa Người thiếu phụ thương tiếc mối tình xưa Sao cắt ngắn mái tóc dài thương ấy? Tỉnh giấc mơ thấy lòng mình vẫn vậy Vẫn ngậm ngùi lưu luyến mặn bờ môi Thuở yêu thương say đắm đã xa rồi Xin đừng nhớ cho lòng mình thanh thản!
Tiễn Biệt Tình Tôi(*) Còn gì đau đớn, hơn phút ly bôi Em vẫn đây nhưng ngàn trùng xa cách Cả trời đêm xạc xào cơn gió lạnh Tím chân trời tím lạnh cả hồn tôi Chia tay người, ta lạc giữa chơi vơi Biết về đâu trong đêm dài khắc khoải Con đường dài đau sầu nghe dâng mãi Quạnh vắng lòng day dứt mãi không thôi Cùng bạn rượu ta tìm đến cuối trời Cùng trăng sáng ta ngồi ôn chuyện cũ Rượu và trăng hiểu lòng ta ủ rũ Giọt sầu làm ngây ngất trái tim đau Nhớ ngày nào hai đứa nắm tay nhau Cùng dạo bước dưới khoảng trời thơ mộng Tình yêu xưa dạt dào như biển rộng Ai ngỡ một ngày biển rộng sóng thôi vang Tiễn biệt tình tôi em vội bước xang ngang Em quên hết những ngày yêu tha thiết Lời đầu môi ai nói tình bất diệt Bất diệt sao giờ em tiễn biệt tình tôi?!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2007 19:42:28 bởi Xuan Trương >
Sầu Lắng “Một giấc mơ bao giờ đến hai lần
Nên cứ mãi mang nỗi buồn thầm lặng
Nỗi xót xa từng đêm về lắng đọng
Thành vũng buồn tràn ngập ở trong tim” Không gian buồn trong đêm vắng lặng im Nghe cơn gió lạnh lùng qua song sắt Lệ bỗng rơi nhạt nhoà trên đôi mắt Tiếc thương tình trong đêm vắng một mình ai! Vẫn hoa đào nhan sắc chẳng nhạt phai Vẫn nở rộ khi bóng mùa xuân tới Mắt ngóng trông từng ngày hoa phơi phới Mà người xưa có trở lại bao giờ! Hoa vẫn buồn đưa mắt nhớ xa xưa Một giấc mơ hiện về từ quá khứ Thương tiếc cho cuộc đời người lữ thứ Nhặt cành hoa nghe tan tác trong lòng.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: