Những vần thơ thả với Sương Anh  (Bên SA) 
      
     Vẽ Buồn Lên Mắt (1) 
  (SA)   
      
  Mưa lê thê vẽ buồn lên mắt  
   Chút tình vương se sắt con tim  
   Đêm chìm lắng cảnh vật im lìm  
   Chỉ một mình lòng reo nỗi nhớ...  
      
  Seine trầm mình không lời than thở  
   Chẳng buồn đưa chiếc lá trôi dòng  
   Lăn tăn theo làn gió đưa đong  
   Rồi đứng yên nghe lòng dậy sóng  
      
  Đêm lạnh trời phủ sương rét cóng  
   Trắng xoá mịt mù lấp bóng Seine  
   Eiffel cũng khuất chìm trong đêm  
   Nhìn cảnh ấy...buồn lên màu mắt.  
      
  Sương Anh 
    
  Tình vẫn xa vời vợi...  
    
   Vẫn biết lắm, tỉnh hai người xa nhau ấy  
   tô lòng đêm, trên mầu mắt em thương  
   hạt sương đêm, vẫn đọng trải  trên đưởng  
   cho Paris... những mủa đông nhớ mãi...  
    
   Trong đêm nay, có người đang khắc khoải  
   ai là ai  
   trong giấc mộng, đã  đầy tim  
   cơn gió lạnh, vẫn thổi quanh để mải tìm  
   một hình bóng,  
   mà người ở đâu người hỡi?  
    
   Đêm lại lạnh, chỉ câu thơ còn nóng hổi  
   bởi nhớ thương, đã hun đúc từ lâu  
   sóng sông Seine sẽ ngưng vì nỗi sầu  
   vội băng giá, vì tình vẫn xa vời vợi...  
    
    
   hoangnguyen 
   102907             ____________________________     YÊU THƯƠNG (2) 
   
  Dẫu biết tình thơ vẫn vấn vương  
  Người khắp muôn phương vạn dặm trường  
  Nhưng rất gần trong từng ý chữ  
  Nơi này em thấy được yêu thương  
   
  Những cánh tay thơ ấm lạ thuờng  
  Vô hình khép chặt không cần nói  
  Vẫn cảm nhận...một tình yêu mới  
  Luôn đón chào khao khát mỗi đêm  
   
  Đa cảm đa sầu khiến yếu mềm  
  Thường hay xúc động bài thơ êm  
  Non xanh nước biếc khung trời rộng  
  Khóm trúc, mái tranh, dòng suối hiền  
   
  Đôi lúc ngỡ mình là cô tiên  
  Vung đôi đuã thần quyền biến hoá  
  Cho ngọc ngà trân châu sáng choá  
  Phủ lên mình cô bé Lọ lem  
   
  Có nhũng lúc hay ngồi trong đêm  
  Ngẫm thấy buồn vì đời thiếu thốn...  
  Nên thích mượn thơ để lẩn trốn  
  Vui vẻ cười đuà bớt nghĩ suy  
   
  Gặp ai đồng cảm thì cùng đi  
  Đan thơ dệt mộng khắp vườn thi  
  Gửi tiếng yêu thương cho thoả nhớ  
  Kẻo hồn thơ chết...đâu còn gì...  
   
  Yêu thương mãi mãi...mãi tình sì  
  Si thơ...si nhạc...quá si rồi!!!  
  Nên đừng ngăn cản tình em nhé  
  Đừng phá giấc mơ...quý nhất đời!  
   
  Sương Anh 
  Vẫn biết đông về Sông Seine lạnh  
   Sông sợ Eiffel đứng một mình  
   nên mùa đông đến, em may áo  
   phủ kín tình mình, những tuyết trinh  
   bay bay hoa tuyết, đọng trên tháp  
   sông phủ lơ phơ những mối tình  
   đêm nay lại lạnh eiffel cảm  
   động những ánh đèn, sóng lung linh...  
    
   hoangnguyen  
   Luyên thuyên một chút SA nhé. 103007                                            ______________________     Mơ Một Vòng tay... (3)  
   
   Vẫn mơ một vòng tay êm kề cận  
   Nhưng đời bao lần được như mơ  
   Thế nên thơ thẩn mãi với câu chờ  
   Một hình bóng...xa dần bờ thương nhớ...  
    
   Bởi Đông giá lạnh làm Seine trăn trở  
   Người là ai  
   gặp nhau chi để nhớ nhung hoài  
   Muốn tỏ lòng khi hai đưá sát vai  
   Nhưng...nén tiếng thở dài  
   cho tình yên ngủ...  
    
   Khi đêm thâu đối lòng lại ủ rũ  
   Có thể dối người,  
   nhưng không dối được chính ta  
   Nên cứ vời vợi canh cánh xót xa...  
   Ngoài băng giá,  
   nhưng trong lòng đang cháy bỏng...  
    
   Sương Anh  
   103007 
    
  Mơ làm chi...  
    
   Mơ làm chi  
  để cuộc tình lại dang dở  
  Sông Seine buồn, băng đóng chẳng chịu tan  
  Mơ làm chi  
  cho Eiffel đổ gãy ngang  
  một thần tượng,  
  bao nhiêu năm vẫn đứng  
  Đông lại đến,  
  gió lại thoảng muì hoang lạnh  
  Căn gác buồn, le lói ánh đèn đêm  
  Câu thơ bập bềnh  
  trong nỗi nhớ chao nghiêng  
  vội tuột khỏi, những dòng sông thương nhớ ấy…  
     
  Sông Seine ơi, tháp vẫn muôn đời như vậy  
  Vẫn bên em, trong suốt cuộc đời này  
  Trong đêm nay, giữa cơn gió heo may  
  Lòng vẫn ấm  
  gởi hết thương… về phương trời ấy…  
      
                                hoàng Nguyên  
    
   Lại Xạo hộ “bạn mộng” của:  thơ SA đây, bài thơ của em đóng thế cũng “nhập vai” lắm.  Cảm ơn em đã viết những  vần thơ chung vui nhé.     ___________________________________________________________________________________________           
Hãy Để Yên... (4) 
      
      
  Hãy để yên.. đừng rộn lòng em chứ  
   Em đang mơ...hãy để cho em mơ  
   Đừng đánh thức, em sẽ giận bây giờ  
   Sao lại còn hỏi, mơ làm chi nưã...  
      
  Một chút xíu mơ cho lòng dội rưã  
   Những nhục nhằn mà cuộc sống nặng mang  
   Tìm chút tin yêu, tâm hồn nhẹ nhàng  
   Và cảm thấy đời vẫn còn đẹp lắm!  
      
  Ở trong mơ có nhiều điều hay lắm!  
   Giúp em vui, say đắm quên buồn đau  
   Như gió và mây mãi bên nhau  
   Và Seine vẫn chung tình ôm chân Tháp  
      
  Chỉ có Eiffel lạnh lùng sắt thép  
   Vẫn ngạo nghễ muôn đời chẳng ngã nghiêng  
   Dẫu tình Seine có êm mát dịu hiền  
   Chẳng thèm thấy những niềm riêng chôn giấu  
      
  Mãi....  
  và vẫn mãi...không ai hiểu thấu!  
   Một mối tình chung thủy rất sâu xa  
   Dẫu bao đổi thay cùng khắp thiên hà  
   Như sông Seine  
   tình em dành cho anh không lay chuyển  
    
   Sương Anh 01/11/07  
     
      
   Lòng Sông !  
      
  Biết là sẽ  
   chẳng bao giờ được đến  
  Nên nhủ lòng, thôi ngủ đi cơn mơ  
  Vì em còn… tung tăng những nét thơ  
  hồn trải rộng,  
   như sông Seine… chẳng bao giờ khánh kiệt…  
  Anh chỉ là ,  
   một kẻ đứng nhìn em… tha thiết  
  thấy em trôi, trong sức sống qúa tràn trề  
  xung quanh em, bốn mùa hoa mộng:  đẹp Paris  
  lòng mãi nở, những chùm hoa tươi thắm…  
   Eiffel sẽ qụy, trong vài trăm năm nữa  
  Nhưng sông Seine, vẫn chảy mãi muôn đời…  
   
   Thôi…  anh chỉ muốn là “lòng sông” thôi,  
  sẽ cưu mang, “nước sông” em… đến muôn thuở  
  và xin em từ nay hãy nhớ  
  rộng lòng thương, một dòng chảy mãi trong anh… 
  110107 
  _______________________________________________________________________                       ___________________________           
Thương Lắm Tình Ao (5) 
      
      
  Nếu anh sẽ là một lòng sông  
   Xin làm con cá bơi trong ấy  
   Để em được tung tăng vùng vẫy  
   Trong lòng sông sẽ thấy vui hơn  
      
  Làm dòng nước dễ gặp tủi hờn  
   Vì sẽ chảy hoài đâu đứng lại  
   Tình ta như nước sông đi mãi  
   Xa dần...đổ ra biển hay sao?  
      
  Em sợ cơn gió mạnh ồn ào  
   Biến em thành con sông hung dữ  
   Nước bắn tung rồi không ý tứ  
   Cày xéo sâu làm lòng nước đau  
      
  Nếu được anh hãy là cái ao  
   Nằm cạnh đường làng quê cũ nhé!  
   Ao tuy nhỏ nhưng tình ta sẽ  
   Rất mặn nồng đầm ấm ngọt ngào  
      
  Mối chân tình anh đã thương trao  
   Em giữ mãi không tuôn chảy nưã  
   "Nước ao" sẽ một đời nương tưạ  
   Trong "lòng ao" hạnh phúc bình yên!  
   
  Sương Anh  
    110207 
   
  Ừ  anh…  
  sẽ là  
   cái ao…  
  để mình em quẫy  
   hết vào lại ra  
  chẳng còn sợ hãi  
   phong ba  
  chẳng còn sợ cảnh, tay ba trong vùng  
  Ao thì nho nhỏ nước trong  
  Có một con cá bé… vẫy vùng mình ên  
   Paris giờ đã vào đêm  
   cá chắc đang mộng ở bên người hùng  
   Hay cá đang thả mơ lòng  
   tới ai trong quán... một lòng  chờ Sương  
   Sương thì nhiều hạt đang vương  
   nên  sao mà biết mà thương Anh nào  
   Thôi thì trong giấc chiêm bao  
   Em là Quận Chúa : Sẽ khao cả làng  
   Rồi em sẽ chọn một chàng  
   đang ở Pháp quốc  
   cùng nàng se duyên...    
  110307 
   Xin xạo  vui một chút với SA nhé… ao nhỏ cá nhỏ. Than hộ cho SA nhé, chúc SA có nhiều niềm vui, nhớ chọm một anh ở Paris nhé.  
    _____________________________________________________________________________________________                            Ngu Ngơ (7) 
   
  Bên ni đếm nhớ  
   Bên nớ đong chờ  
   Bên tê vào mơ  
   Bên nì tỉnh mộng 
      
  Đường đời tuy rộng  
   Nhưng hẹp lối đi  
   Để nớ gặp ni  
   Rồi thương với nhớ! 
      
  Xa xôi cách trở  
   Nhưng một tình thơ  
   Sao cứ làm ngơ  
   Để rồi thơ thẩn 
      
  Thật là vớ vẩn  
   Ai biểu vu vơ  
   Trong đã...ngoài lơ  
   Dại khờ ni - nớ! 
      
  Sương Anh 
       
   
      
  Tóc thoảng mầu mây  
  Má đỏ hây hây  
  Em đón xuân về  
  Thương anh vụng về  
  Câu yêu chưa ngỏ  
  vẫn chờ nơi đó  
  chẳng đến lượt yêu  
  Paris buổi chiều  
  Hoàng hôn xuống vội  
  Xa xôi người hỡi  
  Tím phủ tình tôi  
  Sông Hồng nước trôi  
  gởi thương về đó  
  em ngang  lối nhỏ  
  anh đón em về…    
   110507 
    _____________________________________________________________________________________________________________________                                         Trăng Khuya (8) 
      
  Ánh trăng chênh chếch đầu ghềnh  
   Đang cơn say ngủ tung mền chạy ra  
   Đón nguời trở về từ xa  
   Nhưng nào đâu thấy...hoá ra du hồn  
   Nghe như ai đặt nụ hôn  
   Lên đôi mắt ngọc hay buồn vu vơ  
   Đang luyến mộng hồn thẩn thờ  
   Nghĩ về cái bóng ảo mờ trong đêm  
   Trăng khuya hiu hắt bên thềm  
   Lòng nghe dậy nhớ cái tên một người  
   Gió lạnh tỉnh giấc mơ rồi  
   Vườn yêu hoang vắng...trăng rơi...đêm tàn. 
      
  Sương Anh 
      
      
  Sao xa quá,  
  tận hai đầu trái đất 
  đêm đêm về, anh mơ ánh trăng sang 
  để đêm đêm, vẫn mơ gặp chị Hằng 
  Sương đêm lạnh, lo em tròn giấc ngủ 
  Trăng đêm nay, còn trải trên lối cũ 
  lối em về, anh hay đón em sang 
  để dạ lý hương, vẫn trải rộng hai hàng 
  đón em về, trong mầu thương ngày cưới 
  dẫu có xa ngàn trùng,  
  và đêm nay anh không tới 
  những nụ hôn,  
  anh vẫn gởi cho em  
  kín giấc nồng... 
      
  hoangnguyen 
    110507  
    Lại Văn Xạo Nữa, luyên thuyên một chút cho vui SA nhé, chờ mãi mà chưa có anh nào vào khai quán... thôi dda2nh vô duyên một chút cho vui vậy. Chúc SA có nhiều niềm vui nhé.                                       ____________________________________________________________________________________________________________     
Man Mác  (9) 
      
      
  Gió thổi hoa rơi cánh rụng đầy  
   Nghe hồn nặng trĩu...quạnh hiu thay!  
   Người yêu vắng bóng buồn không ngủ  
   Tri kỷ không về chán uống say  
   Tấc dạ đong đầy bao nỗi nhớ  
   Tâm can chất chưá vạn sầu cay  
   Lòng ta man mác thu vàng uá  
  Viết gửi bao lời...thả gió bay  
      
  Sương Anh 
    
    
  Người yêu hởi  
    
   Người yêu ơi !  
  ‘Gió đã thổi hoa rơi’* cành nguyệt rụng  
  Ôm gió trời,  
   Mơ ướp ánh trăng sang  
  Thanh thanh thanh, nét vẽ còn dở dang  
  Phương xa đó , anh có còn…  thương người em gái…  
   
  Người yêu ơi !  
  Có thấu chăng, những đêm hoang lạnh  
  Từng giọt buồn, em mãi... gọi tên anh  
  Sương đêm buồn … nỗi lo sợ thiếu Anh  
  Lòng trống trải, một mùa thương chưa trọn vẹn…  
  Trong những đêm , chuyển mùa của lỡ hẹn  
  Em vẫn thầm, nhớ lắm : gọi tên anh  
  vẫn mong sao, trời chuyển gió an lành  
  đưa anh tới, bên em mình nồng ấm…  
   
   Những cơn gió đêm, của cồn cào thương nhớ  
  Cho em mơ, mơ lắm một người tình  
  Người yêu ơi !  
  bao giờ chuyện chúng mình  
   sẽ thành đôi  
  để ‘xanh trầu - vôi thắm’*…  
  Trong đêm nay, em nhớ anh nhiều lắm  
  Mơ vòng tay,  
   trong giấc mộng … đón anh về…  
     
  Hoangnguyen  
   * chữ của Sương Anh 
  110607 
    
  Một bài thơ tuyệt hay, một tiếng gọi tha thiết từ tận đáy lòng của người đang dang dở...  
  Sao chẳng thấy ai: " Ơi, anh của em đây"...  hay nếu hơi nhát một chút thì cũng phải  " Giơ Tay, tui nè ! " chứ nhỉ ????  
  Thôi đành để SA than hộ SA vậy.  
  Chúc chủ nhà sớm có "Người yêu" trong những đêm tuyết xuống đầy trời.  
  (Xạo vui một chút, cho vui) 
    ______________________________________________________________________________________________________     Hỡi Người Tình! (10) 
   
     
  "Màu hoa năm ấy" em còn nhớ  
   Làm sao quên được hỡi người tình  
   "Trong đêm nay" em chỉ một mình  
   Bờ sông Seine bóng em soi nước  
      
  Biết đi tìm đâu...đường xa bước  
   Cánh chim bay khuất tận chân trời  
   Chỉ còn em trong nỗi chơi vơi  
   Lặng giưã thinh không...lòng gọi nhớ!  
      
  Ôi..., giấc mơ xa rồi... một thuở  
   "Nẻo đường cũ" còn đó, người đâu?  
   "Rong rêu" đã che phủ từ lâu  
   Còn gì...ngoài "lá thu ly biệt "  
  Đêm đã tàn tìm đâu bóng Nguyệt  
   
   Mơ thấy gì..."vôi thắm - trầu xanh "?  
   Đó mãi luôn là giấc mộng lành  
   Nhưng ánh trăng thanh đà khuất bóng  
  Nhớ lắm...nhớ nụ hôn nóng bỏng  
   
   Nhớ vòng tay nồng ấm yêu thương  
   Nhớ và mơ mãi một con đường  
   Đầy hạnh phúc..."muà thương trọn vẹn..."  
  Hỡi người tình...có cho em lời hẹn...?  
      
  Sương Anh  
      
  "---" chữ cuả Hoàng Nguyên hihihihihi  
   Cám ơn anh than hộ SA ha, nhưng mà hổng có được đòi ...tiền công đó, anh tự nguyện mà, đúng hôn? 
 Cũng không quên cám ơn bài nhạc anh gửi tặng nha, hay lắm, rất êm dịu,mỗi sáng uống café nghe rất thú vị 
 
      
   
   
   
  Mầu hoa năm ấy anh tặng em  
   để em Nguyên như vậy  
   Sương long lanh, Anh ướp mãi… cuộc tình  
  Rong rêu nào, đã phủ kín chuyện chúng mình  
  để nẻo đường cũ,  
  em vẫn chờ nơi đó…  
  Sông Seine đêm nay  
   gió vẫn lùa lên niềm nhớ  
  Vôi thắm  trầu xanh  vẫn nhung nhớ mối tình si  
  để mùa thương vẫn trọn vẹn chẳng phân ly  
  yêu thương lắm, một mối tình ngăn cách ấy…  
      
  hoang nguyen  
   110807 
   Xin luyên thuyên  vui vài câu với SA nhé.  Thấy bài thơ hay quá mà chẳng có ai than thật. Mà tên của HN là Nguyễn Hàng Than Hộ... nên thôi đành nhắm mắt đưa chân... cô Anh có thích thì mần tiếp theo...  
                         _______________________________________________________________________________________________________ 
  Những vần thơ thả với SA:       
        Cuối Thu (11)         
   Cuối thu gió lạnh chớm sang đông   
    Rảo bước lang thang mỏi gót hồng   
    Một chút u buồn vương tấc dạ   
    Bao niềm tủi nhớ nặng tim trong   
    Trời đêm vạn vật chìm hư ảo   
    Bóng tối đời ta phủ mộng lòng   
    Xúc cảm hồn rung theo tiếng nhạc   
    Thương người bạc phận...kiếp long đong       Sương Anh                Thu vàng  
        Thu tàn vàng lá… đợi người  
    Mong manh cánh rụng, từng vạt rơi  
    Những nhớ, những thương… về nơi ấy  
    Để lại lòng tôi, nhớ một người…       Ừ nhỉ, hình như Thu gần hết  
    Mà sao lá tình… vẫn vàng rơi  
    Người ở phương trời… xa có biết  
    Lòng tôi lá nhớ… rụng lâu rồi…       hoàng nguyên  
    111007       ______________________________________________________________________________________________________        
Chiều Lang Thang  (12) 
        
   Tia nắng vàng nhè nhẹ   
    Khe khẽ hắt qua thềm   
    Tai nghe dòng nhạc êm   
    Hồn như thanh thản lại   
        
   Trời thu buồn tê tái   
    Nhìn chiếc lá tung bay   
    Bóng ngày như dừng lại   
    Gọi chiều về muôn nơi   
        
   Lang thang bước lên đồi   
    Ngồi bên chiều thu uá   
    Lá vàng như lượn muá   
    Rồi bay mất...buồn rơi...   
        
   Cung đàn xưa một thời   
    Anh ru em vào mộng   
    Giờ nay đàn bỏ trống   
    Qua rồi một cơn mơ   
        
   Nghe đời trôi hững hờ   
    Bên giòng sông thầm lặng   
    Một nỗi buồn xa vắng   
    Lang thang chiều bơ vơ...   
        
   Sương Anh                     Chẳng về…         
   Xuyên qua đông lạnh nhớ  
    Anh gom góp niềm thương  
    gửi em nơi viễn xứ  
    sầu đong những đêm trường  
    trong  đêm sương lành lạnh  
    gọi  mơ đón em về  
    ngỡ  vòng tay trìu mến  
    chờ sao mãi… tái tê…  
    điệu vũ xưa em  múa  
    đêm trăng anh làm thơ  
    lời hát xưa em gởi  
    tiếng đàn xưa đâu giờ  
    sao mà xa đến thế  
    để câu chờ biệt ly  
    sao mà thương đến thế  
    để tình đi… chẳng về…       hoàng ngyên       _______________________________________________________________________________________________        
Ước Muốn Thành Đôi Bạn Thân (13)      
  
   Ước làm sao đời bình yên  
    Muốn tình luôn được êm hiền như mơ  
    Thành tâm mong muốn đợi chờ  
    Đôi hồn thi cảm mãi luôn dâng tràn  
    Bạn bè tri kỷ dặm ngàn  
    Thân yêu gửi đến nồng nàn tình thơ       Sương Anh              Thân yêu...       
    Ước sao để được thành đôi  
    Muôn thuở bên nhau chẳng tách rời  
    Thành tâm dâng cả, trời thương nhớ  
    Đôi lời nhắn gởi người xa xôi  
    Bạn mến thương  ơi đông về rồi  
    Thân Yêu ,Thân Mến... nhớ :Thân Tôi !        hoàng nguyên       111007        ___________________________________________________________________________________________________              		     Thu Phai (14) 
     
   Không còn tiếng lá rụng ngoài hiên  
    Có nghiã muà thu sẽ sắp tàn  
    Mong manh chiếc lá rớt bên đàng  
    Cơn gió đưa ngang bay mất dấu  
       
   Mong, chờ, đợi, nhớ...tim đau đáu  
    Người tình ơi...thu đã tàn phai  
    Cây lá trụi trơ, hoa rụng đài  
    Nghe như tình cũng tàn...thu cuối  
       
   Muốn níu giữ...đôi tay yếu đuối  
    Lá tình bay chẳng biết về đâu  
    Gió đẩy đưa...rơi những hạt sầu  
    Tình như thu phai...buồn mi ướt...  
       
   Sương Anh                       Mầu thương mến  
     
   Thu sẽ chẳng nhạt phai, mầu thương mến  
   Người yêu ơi, mau hãy đến cùng anh  
   Lá lại xanh, chim non lại chuyền cành  
   một mùa mới, sẽ trong ta ngời sáng   
      
   Hãy nhớ nhé, lá vẫn vàng câu thương mến  
   muốn trao em, trao cả một  đời thơ  
   muốn thương em, thương lắm lắm những vu vơ  
   em trao gởi, của  những mùa trăng lỡ hẹn…  
      
   Về với anh, trong giá lạnh mùa đông tuyết  
   phủ lòng nhau, bằng thương nhớ đã chất đầy  
   Đêm đông lạnh, anh giang rộng vòng tay  
   Cho em ấm, những mùa đông thương nhớ  
      
      
                                     Hoàng nguyên…        Lại Văn Xạo nữa, xin góp vui cùng SA nhé.             		   
  __________________________________________________________________________________________________________   
Sương Vẫn Còn Nguyên   (15) 
       
    Sương vẫn còn Nguyên trên cành lóng lánh    
     Vẫn vui tươi sóng sánh bên Hoàng hôn    
     Đừng nắng về kẻo Sương tan vỡ hồn    
     Còn đâu nưã Nguyên hạt Sương ngày ấy...    
          
    Sương Anh  
   111107  
            
                         Hoàng Hôn    
        
     Sương vẫn còn Nguyên: Thật thế sao ?         Hay Sương  phủ kín Hoàng hôn vào         Để Hoàng hôn tắt          từ thật sớm   
     Để Hoàng hôn lại…          cảnh lao đao…   
       
    Vẫn biết,    
    đời đã chia đôi ngã   
    em ở trời Tây rợp ánh hồng   
    Vẫn biết, yêu rồi tình tơi tả   
    và Nguyên vẫn Cũ: Nguyễn Y Vân...   
    Thôi thì le lói, sao cũng được   
    Đã  nhận Hoàng Hôn là : Sắp tàn   
    Đã quen đã biết: Chiều Sương phủ   
    Hoàng hôn sẽ Tắt :  lúc Đông sang   
    Thôi đành ôm mối... tình thơ vậy   
    Để Hoàng còn đó: Nguyên tình đầy !   
                Hoàng Nguyên       111207    
      Xạo vui chút thôi,  thế SA có bị phiền không đó ???             		     
________________________________________________________________________________________ 
  Thưong Nhớ Ơi...  (16) 
        
   Thương nhớ ơi...tim hình như muốn vỡ   
    Lời cuả ai làm loạn nhịp mất rồi   
    Nồng nàn kia đã sưởi ấm hồn tôi   
    Đêm sương lạnh vẫn ngoài hiên ngơ ngẩn   
        
   Thương nhớ ơi...bước đi như hụt hẫng   
    Chẳng rượu nồng sao đầu bỗng choáng say   
    Tình yêu ôi...thật kỳ diệu lắm thay!   
    Từng con chữ bùng lên lời trìu mến...   
        
   Thương nhớ ơi...vòng tay ai ái luyến   
    Khiến hồn lâng lâng nghiêng ngã chập chờn   
    Dẫu vẫn còn xa...xa lắm nụ hôn...   
    Nhưng ấm áp đang về...không thấy lạnh!   
        
   Sương Anh                   Anh HN ơi...có Thị Xạo đây nè hihihihì. Chúc anh đầu tuần vui vẻ ha.                     Sương phủ kín Hoàng hôn…  
           Hãy cho tôi về,   
    với người tôi thương nhớ       Sông Seine ơi,        muôn thuở vẫn chờ em       Hãy cho tôi,        một lần được nhìn thấy em ****       Người yêu dấu, có những vần thơ nồng cháy       Biết rằng        chẳng bao giờ,        mà mình sẽ cầu… được như vậy       Nhưng tôi vẫn mơ,        mơ lắm người ơi…       Xa cách nhau,        xa lắm trong chơi vơi  
    Lòng vẫn nhớ,        vẫn thương người yêu dấu        Đêm nay lạnh,        con thuyền tôi vẫn mơ… một bến đậu       Đón em về,  
    Để:   
    Sương phủ kín Hoàng hôn…         
   hoangnguyen    111307      
   **** 
Em của HN cũng ở bên Paris chắc nhờ SA tìm giùm nhé, mỗi tội chưa biết mặt...          Cho tôi được ngã, trong vòng tay em trìu mến  
   Hôn nụ hôn đầu, dài mấy thế kỷ sau !  
        Sao thấy 'Xạo Hết Chỗ Nói' chưa ? Sợ chưa đây, thơ của SA hay lắm...  Cảm ơn SA đã ghé thăm, Chúc SA có nhiều niềm vui nhé. Xin nhớ ghé thăm HN nhé.  
           					 					 			 		     _________________________________________________________________________________________________________________________________   
Ai Có Hay?? (17) 
  
 
Yêu thơ nên mới ghé vào đây  
   Tao ngộ giao lưu bạn hữu này  
   Tình mơ ta thả vào thi tứ  
   Vần vui lời đẹp thành câu hay
 
Tình thật thì đây đã có rồi  
   Nên lời thơ viết gửi tình tôi  
   Hàng ngày vào đọc xem tình ý  
   Người ấy hiểu em chỉ một lời
 
Đã yêu thì quyết giữ lòng này  
   Bạn đến giao lưu đối đáp ngay  
   Ngọt ngào đâu phải là yêu nhé!  
   Nhắn nhủ đôi lời...ai có hay?!
 
Sương Anh
          Thơ Thất !            Yêu thơ nên ghé thăm người       Thơ là hơi thở người thơ ơi       Ai bảo thơ yêu để thơ : thẩn       Thơ thẩn vì thơ: “Cũng có tôi !”       Ừ thì biết thế, mà… sao tránh       Đã đẹp còn duyên, thơ tuyệt trần       nếu không có nét con gái ấy       Thơ chỉ cùng thơ: kết bạn thân…               Chắc chỉ vui thôi, vì mới quen       Mặt còn chưa biết, cũng như tên       Biết đâu, người ấy con đầy bến       Phối ngẫu như sung , đầy trên thuyền…       Thơ chỉ yêu thơ       Thơ cũng thất    Huống hồ dại qúa mê cả thơ       Thôi đành hai tay hàng: rất thật       Hẹn gặp người thơ        Thành gia thất…          hoàng nguyên   11/20/08   
    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2008 10:07:22 bởi hoangnguyen6889 >