VIẾNG ĐỀN QUANG TRUNG
Thấp thoáng rêu xanh phủ bóng rồng
Một thời hiển hách đã thành không
Đánh Đông dẹp Bắc xây tâm nguyện
Đất cũ thu về thỏa ước mong
Voi phục, ngựa phi vang bóng núi
Cờ đào, áo vải nhuốm màu sông
Nghìn năm chí khí in hồn đá
Đứng mãi bên đời dõi mắt trông
Hàn Phong
-bạch vân xin hưởng ứng bài ca tụng vua Quang Trung Nguyễn Huệ
Nhớ Vua Quang Trung.
Bao năm chinh chiến đã thành rồng
Danh đến cuối đời dẫu hóa không
Áo vải thô sơ luôn ước vọng
Cờ đào oanh liệt bõ hoài mong
Đống đa* thây chất dày thành núi
Sĩ Nghị** xác trầm nghẹt cả sông
Nguyễn Huệ*** người đi sao sớm vậy
Để dân nước Việt mỏi mòn trông
-bv-
*Gò Đống Đa -nơi chôn xác quân Thanh trong trận Khương Thượng.
**Tôn Sĩ Nghị một đại tướng của quân Thanh đã bỏ chạy làm chết chìm 10 vạn quân
*** Vua Quang Trung
MUÔN NGƯỜI MONG ÐỢI
Ðất nước con Tiên với cháu Rồng
Lưu danh sử sách mấy tầng không
Oai hùng cứu quốc Thiên hà vọng
Ðộc lập thanh bình mọng ước mong
Dẫu phải liều thân xương chất núi
Ðời không vẹn xác máu thành sông
Quê hương trả giá mênh mông vậy
Hạnh phúc huy hoàng ngóng cậy trông
Vũ kim Thanh
Hoàng Đế Quang Trung
Ngàn năm rạng tỏ đức oai rồng
Sử sách lưu truyền chớ bảo không
Ải Bắc: tàn đời quân Sĩ Nghị
Bờ Nam: tha mạng lính Xiêm mong
Phò Lê diệt Trịnh an non nước
Đuổi Nguyễn phá Thanh định biển sông
kính sĩ, yêu hiền, xây xã tắc
Công ơn ghi khắt để đời trông
Phục Linh
Hoàng Đế Quang Trung Vịnh Thán!
Gương tỏ oai phong con tổ rồng
Tô vầng minh nguyệt rõ trời không
Mọi Nam hoảng khí còn kinh hãi
Rợ Bắc nghe danh dám liếc mong
Số đoản thương người tài ngả núi
Phận con trách kẻ ác vùi sông
Trăm năm nối nạn tâm càng sáng
Mới thấy hôm nay chẳng đứa trông
Hobac