Kính Hàn Gia
Lạc bước rừng rậm đường thi
Vốn liếng không có lấy gì hoạ đây
Chả nhẽ ra về trắng tay
Thôi thì cũng để lại đây vài lời
Biết bao tâm sự người ơi
Động lòng thi hữu rưng rơi lệ sầu
Một lòng đã biết đến nhau
Là lời vàng đá nhuốm màu tri ân
Tuy xa xôi vẫn như gần
Có ta có bạn muôn phần thêm vui
Khi vui rộn rã tiếng cười
Lúc buồn tâm sự đầy vơi nỗi niềm
Trăm năm bia đá dẫu mòn
Nghìn năm tình bạn mãi còn bên nhau
Muôn lời chẳng tỏ hết đâu
Một lời đọng lại tim sâu nhớ người./.
Truongsoi
..........
Cảm ơn huynh đã ghé qua hoạ thơ, tuy không phải thơ Đường, nhưng quý nhau đến thăm vậy thật tốt quá rồi, đâu nhất thiết phải đúng thế này thế nọ chứ. HP là thơ Đường vì thơ này ngắn, đỡ mất thời gian hơn thơ trữ tình. Thấy huynh rất thích Kiều, HP chia sẻ vài câu cho vui.
(huynh đừng dùng chữ "kính" làm đệ thấy thất lễ quá, chơi giải trí thôi mà)
Cảm ơn mọi người đã đến chia sẻ.
Bài của Bạch Vân HP sẽ hoạ sau nha, đang kẹt mấy chữ
CẢNH HÀN GIA
(Cảnh nhà nghèo)
Trăm năm trong cõi người ta
Sống nơi u cốc mới là thần tiên
Hàn gia ở mé tây hiên
Dưới bàn có rượu bên trên có trà
Mấy lần (huynh) hạ cố ghé qua
Mấy lần hạ bút chữ ra ào ào
Trải qua một giấc chiêm bao
Những điều trông thấy chỉ trào lộng thôi
Ngày xuân bạn ghé sang chơi
Tiền còn chín chục mua mồi nhậu luôn
Bóng chiều như giục cơn buồn
Khách đà lên ngựa người còn ghé theo
Dưới bàn chai đế trong veo
Trên bàn khô đuối lèo tèo mấy con
Trăm năm bia đá cũng mòn
Bia chai vỡ nốt thì còn bia tươi
Quý nhau tiễn bước đôi lời
Lúc buồn tâm sự đầy vơi nỗi niềm
Hàn Phong