ĐƯỜNG LUẬT - HÀN PHONG
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              XUÂN THIẾT THA         Nàng xuân hơi thở thiết tha sao    Nắng nhạt mây xanh mượt sắc chào    Nhàn hạ dòng đời trôi lịch lãm    Bình yên  non nước đẹp thanh tao    Xóm thôn đầm ấm vang lời chúc    Phường phố êm đềm rộn ý trao    Nguyên Đán tết về vui hội nhập    Người người thanh thản dạ nao nao.         Nguyên Hải          HOA LAN    
   
     Hoa màu tím biếc đẹp làm sao    Xuân hạ thu đông vẫn nở chào    Sắc dẫu có thua hồng rực rỡ    Nhưng lan hơn hẳn nét thanh tao    Hoa rơi hương ngọt theo làn gió    Hoa chọn văn nhân để gởi trao    Lan được xếp hàng hoa quý, đẹp    Ngắm hoa ta thấy dạ nao nao !                              nha uyen         
  
   
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THƠ NGÂY            Tại sao mơ mộng ở nơi đây    Nước mắt bao năm đã nhỏ đầy    Thương nhớ gửi theo cùng lệ đắng    U buồn giữ lại với men say    Năm canh trằn trọc trông trăng úa    Sáng tối vẩn vơ ngắm lá bay    Vẫn tự nhủ lòng đừng có mộng    Khi nào mới hết được thơ ngây?         kimrbl        KHÔNG CHỘT, CŨNG NGÂY       Kim-rờ-bờ-lờ hởi, gì đây?    Nguyên cớ vì sao nước... chảy đầy?    Thương gởi làm chi  ba thứ đắng    Sầu buồn nhắp thử mấy chung say    Sao còn nướng trở cho lòng úa    Rồi lại luộc xào để sắc bay    Hay quý vị chơi hai chọi một    Người ta không chột cũng thành ngây         Nguyên Hải          NGỚ NGÂY
 
Chẳng có chuyện gì phải nói đây.
Trăng còn khi khuyết lại khi đầy.
Nhớ thương là chuyện lòai người ước.
Đau sót việc thường bá tánh say.
Hỉ,  ái luôn luôn trong hạnh phúc
Giận, hờn mãi mãi chốn cuồng bay.
Có ai hiểu được tình yêu nhỉ???
Nếu hiểu làm sao nói ngớ ngây...
Trần Mạnh Hùng
        VẪN THƠ NGÂY !         Người thăm sao lại hỏi gì đây ?    Ngày tết mời nhau chén rượu đầy    Sầu muộn sẻ san cùng bạn hữu    Thơ ca rộn rã với nồng say    Chúc nhau vạn sự đều như ý    Biển rộng trời cao thỏa chí bay    Tình bạn muôn đời tươi thắm mãi    Hồn thơ muôn tuổi vẫn thơ ngây!                                    nha uyen     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                       
   
  ĐÓN NGUYỆT  
     
  Nàng Xuân xúng xính sắp đi rồi  
  Sắm sửa cổ bàn đón Nguyệt thôi  
  Trăng mới dậy thì trinh tiết sáng  
  Làng văn đủng đỉnh mộng hồn rơi  
  Nguyên Tiêu vành vạnh Hằng soi bóng  
  Trời đất mơ màng Khách họa thơ  
  Nay xướng mấy vần Giêng Kỷ sửu  
  Kính mời thi hữu ghé vào chơi.  
     
  Nguyên Hải  
   
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                       
   
  TƯNG !  
     
  Men đời chưa cạn hảy còn tưng  
  Đất rộng trời cao với chẳng dừng  
  Đêm xuống tím lòng hương gió thỏang  
  Chiều tà nhạt sợi nắng tơ rưng  
  Mây trôi nước gợn sao trời rụng  
  Lá khép cành đưa ong bướm trừng  
  Nhấm ánh Hồng - Đào tê đắng họng  
  Mềm môi cháy ruột với người dưng!  
     
  Nguyên Hải  
   
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐÓN NGUYỆT         Nàng Xuân xúng xính sắp đi rồi    Sắm sửa cổ bàn đón Nguyệt thôi    Trăng mới dậy thì trinh tiết sáng    Làng văn đủng đỉnh mộng hồn rơi    Nguyên Tiêu vành vạnh Hằng soi bóng    Trời đất mơ màng Khách họa thơ    Nay xướng mấy vần Giêng Kỷ sửu    Kính mời thi hữu ghé vào chơi.         Nguyên Hải       LẼ ĐỜI !         Còn Xuân người vội đuổi đi rồi    Tình thắm hương nồng chỉ thế thôi    Đón rước tưng bừng vui chốc lát    Rồi thì tống cổ lệ buồn rơi    Xuân chưa tàn lụn mà người đã    Vọng Nguyệt nồng nàn muôn ý thơ    Gẫm lại cuộc đời buồn muốn khóc    Lẽ dời là một cuộc rong chơi !                            nha uyen         
        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TƯNG !         Men đời chưa cạn hảy còn tưng    Đất rộng trời cao với chẳng dừng    Đêm xuống tím lòng hương gió thỏang    Chiều tà nhạt sợi nắng tơ rưng    Mây trôi nước gợn sao trời rụng    Lá khép cành đưa ong bướm trừng    Nhắm ánh Hồng - Đào tê đắng họng    Mềm môi cháy ruột với người dưng!         Nguyên Hải             TƯNG !       Bận lòng chi lắm hỡi người dưng    Hãy ngắm nhìn nhau chớ có trừng    Sương rớt ngoài song là tiếng hát    Sầu rơi trong dạ ấy đàn rưng    Tâm an tức cảnh an người hỡi    Dòng chãy thời gian mãi chẳng dừng    Sác tức thị không ,không tức sắc    Men đời nếm mãi ắt đời tưng !                                      nha uyen     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Phiền muộn..  
   
  Than ôi! Phiền muộn của đời ta  
  Nhân thế nào ai khám phá ra..  
  Chén rượu chưa say đời đã cạn  
  Câu thơ kịp viết tuối vừa già  
  Thu còn chập chững ...lá vàng rụng  
  Tóc đã vội vàng ...sương trắng pha  
  Môt kiếp tương tư đành xếp lại  
  Chỉ còn thơ rượu bóng chiều tà..!  
  dp         NẮNG NHẠT!         Một cốc một bình với một ta    Nhà còn gì nhắm hãy mang ra    Uống mừng ta vẫn còn tôn tại    Uống chúc nàng xuân mãi chẳng già    Một khắc tri âm lòng mãi nhớ    Trăm năm danh lợi cũng phôi pha    Cuộc đời dòng chảy không ngơi nghỉ    Nhìn lại đời ta nhạt nắng tà !                                      nha uyen         
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GỬI XUÂN !         Em ở nơi này anh ở đâu    Sông Thương nỗi nhớ nghẹn hai đầu    Chiều xôn xao gió ươm tình mộng    Đêm ngẩn ngơ chờ lệ thấm bâu    Mơ đã tàn phai khi tỉnh giấc    Mộng đà héo rũ giữa canh thâu    Tìm đâu một chút dư hương cũ    Đành gửi cho Xuân một chút sầu !                                 nha uyen       
  
   
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GỬI XUÂN !         Em ở nơi này anh ở đâu    Sông Thương nỗi nhớ nghẹn hai đầu    Chiều xôn xao gió ươm tình mộng    Đêm ngẩn ngơ chờ lệ thấm bâu    Mơ đã tàn phai khi tỉnh giấc    Mộng đà héo rũ giữa canh thâu    Tìm đâu một chút dư hương cũ    Đành gửi cho Xuân một chút sầu !                                 nha uyen       
   
 Xuân hoang  
     
  Mai nở rồi ..xuân chẳng thấy đâu  
  Người nơi cuối sóng kẻ giang đầu  
  Sông Thương ai nỡ chia đôi ngã  
  Biển nhớ lệ đong ngập mấy bâu  
  Héo hắt đường tình neo phận bạc  
  Võ vàng lối mộng gói đêm thâu  
  Bên rèm chợt thỏang mùi hương tóc  
  Chăn chiếu buồn tênh vạn gánh sầu 
NKC  
      
      
    
 
 
 
HỎi
Hỏi mộng nơi nào mộng ở đâu?
Hỏi người, người cứ mãi quay đầu
Lòng yêu có lúc ngây ngơ đắm
Tình nhớ nhiều khi ray rức bâu
Nỗi nhớ cuồng say tràn giấc ngủ
Niềm thương thao thức suốt đêm thâu.
Tình yêu muôn thuở như trăng sáng.
Tuyệt đẹp nhưng vương giọt lệ sầu
Trần Mạnh Hùng
      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: nha uyen 
   
  TƯNG !  
     
  Men đời chưa cạn hảy còn tưng  
  Đất rộng trời cao với chẳng dừng  
  Đêm xuống tím lòng hương gió thỏang  
  Chiều tà nhạt sợi nắng tơ rưng  
  Mây trôi nước gợn sao trời rụng  
  Lá khép cành đưa ong bướm trừng  
  Nhắm ánh Hồng - Đào tê đắng họng  
  Mềm môi cháy ruột với người dưng!  
     
  Nguyên Hải   
   
     
  TƯNG !  
   
  Bận lòng chi lắm hỡi người dưng  
  Hãy ngắm nhìn nhau chớ có trừng  
  Sương rớt ngoài song là tiếng hát  
  Sầu rơi trong dạ ấy đàn rưng  
  Tâm an tức cảnh an người hỡi  
  Dòng chãy thời gian mãi chẳng dừng  
  Sác tức thị không ,không tức sắc  
  Men đời nếm mãi ắt đời tưng !  
     
                               nha uyen 
  
    CÀ TỬNG... CÀ TƯNG 
Vần thơ cà tửng với cà tưng.
Chữ nghĩa mênh mông sao lại dừng
Họa vận tưng tưng thành tửng tửng.
Đối vần rửng rửng với rưng rưng.
Tìm lời nghẹn tiếng con ngươi trợn
Chọn ý tắc hơi mắt nhướng trừng
Thơ xướng vần gieo là gía họa.
Miếng ngon đâu có được mời dưng (*)
Trần Mạnh Hùng
(*) Dâng => Dưng
Trần Mạnh Hùng
       T 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2009 22:16:23 bởi Trần Mạnh Hùng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GỬI XUÂN !         Em ở nơi này anh ở đâu    Sông Thương nỗi nhớ nghẹn hai đầu    Chiều xôn xao gió ươm tình mộng    Đêm ngẩn ngơ chờ lệ thấm bâu    Mơ đã tàn phai khi tỉnh giấc    Mộng đà héo rũ giữa canh thâu    Tìm đâu một chút dư hương cũ    Đành gửi cho Xuân một chút sầu !                                 nha uyen        
  HỎi
Hỏi mộng nơi nào mộng ở đâu?
Hỏi người, người cứ mãi quay đầu
Hỏi yêu là lúc say chìm đắm
Hỏi nhớ phải chăng ray rức bâu
Nỗi nhớ cuồng mê tràn giấc ngủ
Niềm thương thao thức suốt đêm thâu.
Tình yêu muôn thuở như trăng sáng.
Tuyệt đẹp nhưng vương giọt lệ sầu
Trần Mạnh Hùng
    
    BỂ SẦU         Phố thị, non ngàn biết ngả đâu    Màu thương dày nhuộm trắng sương đầu    Lâng lâng mắt lệ hồn mơ bóng    Vê vắt tơ lòng tay xéo bâu    Phải sợi nhớ xe dài vạn thuở ?    Mà tình vương dệt suốt ngàn thâu !    Sắc hương xuân tiết nào đâu cũ    Dệt mộng trời ghen giáng bể sầu.         Nguyên Hải          SẦU !         Tình xa vạn dặm biết tìm đâu    Dài nỗi nhớ thương bạc mái đầu    Chim sáo sang sông đàn lỗi nhịp    Đò xuôi con nước áo xa bâu    Cung sầu ngân khúc trăm năm nhớ    Giọt tủi dầm dề vạn vạn thâu    Trót lỡ phôi phai lời ước hẹn    Sầu ơi ! muôn thưở chẳng nguôi sầu !                                     nha uyen     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GỬI XUÂN !         Em ở nơi này anh ở đâu    Sông Thương nỗi nhớ nghẹn hai đầu    Chiều xôn xao gió ươm tình mộng    Đêm ngẩn ngơ chờ lệ thấm bâu    Mơ đã tàn phai khi tỉnh giấc    Mộng đà héo rũ giữa canh thâu    Tìm đâu một chút dư hương cũ    Đành gửi cho Xuân một chút sầu !                                 nha uyen        
  HỎi
Hỏi mộng nơi nào mộng ở đâu?
Hỏi người, người cứ mãi quay đầu
Hỏi yêu là lúc say chìm đắm
Hỏi nhớ phải chăng ray rức bâu
Nỗi nhớ cuồng mê tràn giấc ngủ
Niềm thương thao thức suốt đêm thâu.
Tình yêu muôn thuở như trăng sáng.
Tuyệt đẹp nhưng vương giọt lệ sầu
Trần Mạnh Hùng
    
    BỂ SẦU  
     
  Phố thị, non ngàn biết ngả đâu  
  Màu thương dày nhuộm trắng sương đầu  
  Lâng lâng mắt lệ hồn mơ bóng  
  Vê vắt tơ lòng tay xéo bâu  
  Phải sợi nhớ xe dài vạn thuở ?  
  Mà tình vương dệt suốt ngàn thâu !  
  Sắc hương xuân tiết nào đâu cũ  
  Dệt mộng trời ghen giáng bể sầu.  
     
  Nguyên Hải  
   
   
  SẦU !  
     
  Tình xa vạn dặm biết tìm đâu  
  Dài nỗi nhớ thương bạc mái đầu  
  Chim sáo sang sông đàn lỗi nhịp  
  Đò xuôi con nước áo xa bâu  
  Cung sầu ngân khúc trăm năm nhớ  
  Giọt tủi dầm dề vạn vạn thâu  
  Trót lỡ phôi phai lời ước hẹn  
  Sầu ơi ! muôn thưở chẳng nguôi sầu !  
     
                              nha uyen    Đậm Vạt Bâu
Dù ở ngàn xa, mãi tận đâu
Ở nơi góc bể, ải quan đầu
Anh vui câu hứa tràn tâm tưởng
Em đón cầu thề đẫm vạt bâu.
Mái tóc ngang vai lời nhắc nhở.
Mắt long lanh sáng nhớ thiên thâu
Lời thề còn đó trong yêu dấu
Xin hãy vì nhau gạt bỏ sầu
Trần Mạnh Hùng
 
 
 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MỜI RƯỢU TIỄN XUÂN !      Mời người ly rượu tiễn đưa  xuân   Ngắn ngủi làm sao hỡi chúa xuân   Vui  có  mươi  hôm  giờ  đã  phải   Bùi ngùi  giã  biệt  với  tình  xuân   Mong  ba  trăm  sáu  lăm ngày lẻ   Đều thấy màu  hồng  rực rỡ xuân   Ước cả  năm  vui  luôn  mãi  đến   Mỗi ngày nho nhỏ một mùa xuân!                                   nha uyen 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2009 08:12:54 bởi nha uyen >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    Phiền muộn..  
   
  Than ôi! Phiền muộn của đời ta  
  Nhân thế nào ai khám phá ra..  
  Chén rượu chưa say đời đã cạn  
  Câu thơ kịp viết tuối vừa già  
  Thu còn chập chững ...lá vàng rụng  
  Tóc đã vội vàng ...sương trắng pha  
  Môt kiếp tương tư đành xếp lại  
  Chỉ còn thơ rượu bóng chiều tà..!  
  dp         NẮNG NHẠT!         Một cốc một bình với một ta    Nhà còn gì nhắm hãy mang ra    Uống mừng ta vẫn còn tôn tại    Uống chúc nàng xuân mãi chẳng già    Một khắc tri âm lòng mãi nhớ    Trăm năm danh lợi cũng phôi pha    Cuộc đời dòng chảy không ngơi nghỉ    Nhìn lại đời ta nhạt nắng tà !                                      nha uyen                CỨ VUI       Cái nợ tang bồng nặng gánh ta   Mấy mươi năm lẻ tính chưa ra   Mơ đường danh lợi khi xuân chớm   Mộng cảnh điền viên lúc tuổi già   Thỏa với bạn hiền bia lấy rót   Vui cùng khách quý rượu đem pha   Đời thơ tứ hải giai huynh đệ   Gác lại ngoài tai chuyện chính tà       Hàn Phong    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              QUA CHÙA ĐÊM VẮNG       Lặng lẽ trăm năm bóng nguyệt lồng   Chuông chùa vẳng nhẹ giọt huyền không   Sương sa thoảng lại giăng đầu núi   Gió lạnh dồn về thổi bến sông   Khói quyện chín trùng trơ bóng hạc   Kinh ngân vô lượng nhuốm mình rồng   Đêm thanh khách lạ đi ngang đó   Niệm khúc A Di sưởi ấm lòng       Hàn Phong    
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: