ĐƯỜNG LUẬT - HÀN PHONG
ảm ơn mọi người ghé hoạ thơ nha, vì thơ này là thơ con ...rắn dài quá HP không hoạ được, hẹn lúc khác nha. Chúc mọi người vui.
SEN
Gom cả tinh anh đứng giữa sình
Ngại gì nhơ bẩn, ngại gì khinh
Lìa thân vẫn níu đôi dây nghĩa
Rứt ruột còn vương mấy sợi tình*
Dâng cả đài hoa dâng cả ngó
Kể đâu chữ nhục kể đâu vinh
Tôi nào dám mỉa loài hoa ấy
Không khéo rồi ra tự mỉa mình
Hàn Phong
* Mượn ý Nguyễn Du
"...Xót thương chút nghĩa cũ càng
Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng..."
Truyện Kiều
Cảm ơn mọi người ghé hoạ thơ nha, vì thơ này là thơ con ...rắn dài quá HP không hoạ được, hẹn lúc khác nha. Chúc mọi người vui.
SEN
Gom cả tinh anh đứng giữa sình
Ngại gì nhơ bẩn, ngại gì khinh
Lìa thân vẫn níu đôi dây nghĩa
Rứt ruột còn vương mấy sợi tình*
Dâng cả đài hoa dâng cả ngó
Kể đâu chữ nhục kể đâu vinh
Tôi nào dám mỉa loài hoa ấy
Không khéo rồi ra tự mỉa mình
Hàn Phong
* Mượn ý Nguyễn Du
"...Xót thương chút nghĩa cũ càng
Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng..."
Truyện Kiều
SA cũng hông biết uốn éo như rắn đâu, bi giờ thâu ngắn lại theo Hàn Phong ha hihihihi
HOA SEN
Hoa sen sống giưã chốn ao sình
Vẫn dáng thanh cao hỏi dám khinh
Kẻ bán bày ra nhiêu cũng hết
Người mua ngưỡng mộ biết bao tình
Dầu trong nước đục không màng nhục
Dẫu dưới bùn lầy vẫn thấy vinh
Họ ghét khen chê rồi giận dỗi
Hay mai miã cũng...vẫn là mình
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2007 16:01:25 bởi SuongAnh >
TIẾP BƯỚC CHA ÔNG Tự bốn nghìn năm giữ máu Rồng Bao nhiêu đời giặc xác vùi sông Biển rền sấm chớp màu gươm bạc Rừng thét phong ba ánh lửa hồng Chí khí rền vang danh Nguyễn Huệ Hùng thiêng rạng tỏ đất Thăng Long Gió tanh mưa máu đâu nao núng Quyết chí diệt thù quét sạch không Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2007 08:45:18 bởi HÀN PHONG >
Sầu theo bóng bạn
( thuận nghịch độc )
Đêm vọng rũ sầu giấc biển khơi
Lặng trôi mây oán mộng ngâu trời
Tim buồn vấn biệt hồn day dứt
Dạ xót vương xa lệ khó nguôi
Thềm lạnh bóng mơ người chậm tiếng
Ngõ hoang lòng thẳm mắt rưng lời
Bên song đứng đợi ai trầm mặc
Tình ái mộng duyên tiếc hỡi ơi
Ơi hỡi , tiếc duyên mộng ái tình
Mặc trầm ai đợi đứng song bên
Lời rưng mắt thẳm lòng hoang ngõ
Tiếng chậm người mơ bóng lạnh thềm
Nguôi khó lệ xa vương xót dạ
Dứt day hồn biệt vấn buồn tim
Trời ngâu mộng oán mây trôi lặng
Khơi biển giấc sầu rũ vọng đêm
Đông Hòa
17.12.07
Thân Hoạ:
Đợi Người Đêm Xuân
(Thuận nghịch độc)
Mơ giấc phủ vàng mộng viễn khơi
Lửng xanh mây dạt cỏ bên trời
Giờ muôn nhớ gọi tình thân vắng
Trước mãi sầu ghi tim máu nguôi
Mờ mịt níu chân vương suối lệ
Xác xơ nhàu dạ quyện sông lời
Chờ xuân độ ấy xuân đêm cuối
Thơ úa nhuộm tàn yêu dấu ơi
Ơi dấu yêu tàn nhuộm úa thơ
Cuối đêm xuân ấy độ xuân chờ
Lời sông quyện dạ nhàu xơ xác
Lệ suối vương chân níu mịt mờ
Nguôi máu tim ghi sầu mãi trước
Vắng thân tình gọi nhớ muôn giờ
Trời bên cỏ dạt mây xanh lửng
Khơi viễn mộng vàng phủ giấc mơ
Hàn Phong
DƯ ÂM Buổi ấy em về viễn phố xưa Tiếng chim lẻ bạn giữa chiều mưa Lá buồn phai sắc dâng đầy lối Hoa nhớ tàn hương rụng suốt mùa Gió cuộn theo mây lồng lộng thổi Thuyền rời xa bến lửng lơ đưa Còn ai lạc lõng bên sông vắng Nhặt chút dư âm ngỡ mới vừa Hàn Phong
Trích đoạn: HÀN PHONG
DƯ ÂM Buổi ấy em về viễn phố xưa Tiếng chim lẻ bạn giữa chiều mưa Lá buồn phai sắc dâng đầy lối Hoa nhớ tàn hương rụng suốt mùa Gió cuộn theo mây lồng lộng thổi Thuyền rời xa bến lửng lơ đưa Còn ai lạc lõng bên sông vắng Nhặt chút dư âm ngỡ mới vừa Hàn Phong -Bạch Vân thân họa một bài "trữ tình" với HP
Phải Chi.
Quay về thăm lại con đường xưa
Lá rụng trơ cành buồn dưới mưa
Nhớ lúc người đi trời trở lạnh
Buồn khi tình đến gió sang mùa
Phải chi ngày đó ai dò hỏi
Chắc hẳn giờ này ta đón đưa
Trở ngại năm nao đeo đẳng mãi
Sầu theo dài ngắn biết sao vừa.
-bachvan-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2007 17:55:32 bởi bachvan >
Ai sầu hơn ai?
Một buổi sáng mùa đông
Trở về thăm dòng sông
Thấy thơ rơi trong nắng
Hỏi có buồn hay không?
Bài thơ theo gót hài
Qua từng quảng cầu dài
Tím mười hai nhịp nhớ
Biết ai sầu hơn ai?
Oanh Oanh Thân Họa: NỖI LÒNG Từ độ em về tiết chuyển đông Bao nhiêu kỷ niệm gởi bên sông Thơ rơi trong nắng tuôn hai lối Tình rụng theo mây chảy một dòng Tiếng guốc vang đều trên lối hẹp Câu hò vọng mãi giữa tầng không Mười hai nhịp nhớ sầu dâng tím Biết ngỏ cùng ai phút chạnh lòng ? Hàn Phong Nỗi lòng
Trở lại quê nhà giữa tiết đông
Đò xưa bến cũ vẫn bên sông
Câu hò nhẹ luyến rơi theo sóng
Mái đẩy êm khua lướt với giòng
Áo trắng ai về miền tĩnh lặng
Trời xanh nắng vụn cõi hư không
Qua cầu đếm bước mười hai nhịp
Nón lá em nghiêng Huế...tím lòng.
Oanh Oanh
CÕI LẠ
Mượn bút đưa thơ dứt lụy phiền
Mơ hồ sáo trỗi vọng đào nguyên
Văn chương phú lục gieo lời ngọc
Mặc khách tao nhân dạo gót tiên
Rượu ngát men say vùng thảo dã
Trà nồng ý đượm chốn điền viên
Xua tan tạp niệm tình nhân thế
An trí, tịnh tâm luận thánh hiền Hàn Phong
BẾN VẮNG II Người đã hẹn rồi sao chẳng tới Cánh hoa bên cửa ngại không nói Triền sông vắng vẻ áng mây bay Bãi cỏ ngút ngàn cơn gió thổi Áo lụa thôi vương giữa nắng tà Lá vàng vẫn rụng trong đêm tối Chợt nghe lạnh buốt một bàn tay Có tiếng kêu đò buồn dịu vợi Hàn Phong
Trích đoạn: HÀN PHONG
BẾN VẮNG II Người đã hẹn rồi sao chẳng tới Cánh hoa bên cửa ngại không nói Triền sông vắng vẻ áng mây bay Bãi cỏ ngút ngàn cơn gió thổi Áo lụa thôi vương giữa nắng tà Lá vàng vẫn rụng trong đêm tối Chợt nghe lạnh buốt một bàn tay Có tiếng kêu đò buồn dịu vợi Hàn Phong Lẻ Bạn
Về thôi đợi mãi không ai tới
Bến vắng lưa thưa người ít nói
Để mãi bình trà nước vẫn đầy
Cài then cửa sổ gió còn thổi
Buồn nghe sáo vọng lúc chiều tà
Lặng ngắm trăng vàng vào buổi tối
Chim quốc kêu vang nhớ bạn hiền
Thời gian lắng đọng sầu vời vợi.
-bachvan-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2007 08:08:09 bởi bachvan >
Cảm ơn huynh BV đã hoạ thơ nha, chúc huynh và mọi người màu xuân mới vui vẻ và hạnh phúc, có thời gian rảnh để ghé chơi luôn (lời chúc nghe nhiều cũng nhàm, nhưng không bao giờ thừa)
GIẢNG HÒA Xin tặng một người không nêu tên Ta trách người sao đã trách ta Chữ, câu bởi luật của thi ca Đừng đem ý ấy dò tâm địa Chẳng vịn lời này xét nết na Quý mến thì vui cùng chén rượu Thân quen cứ thỏa với chung trà “Văn chương tự cổ vô bằng cớ” Giữ mãi chi nhau mối bất hòa Hàn Phong
Trinh nữ ơi! Oanh Oanh
Trinh Nữ vườn hoang xếp lá rầu
Chủ vườn lạc lối bỏ đi đâu?
Câu thơ, nốt nhạc giăng đầy ngõ
Mặc khách, tao nhân đợi héo sầu...
Hoa rụng quanh sân vàng nỗi nhớ Lá vương khắp lối buốt niềm đau Người đi từ ấy không quay lại Trinh Nữ rơi dài dưới gót nhau
Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2007 14:34:10 bởi HÀN PHONG >
XUÂN XA XỨ Gió mới chiều nay đã ghé nhà Đất trời rạo rực sắc hoàng hoa Mua vài gói mức mà thương Mẹ Đọc mấy vận Kiều chợt nhớ Cha Cái ấm tha hương chừng ấm ảo Niềm vui đất khách hẳn vui ngoa Dễ ai thấu nỗi niềm xa xứ Xuân đến lại ôm mặt khóc òa Hàn Phong
Trích đoạn: HÀN PHONG
Cảm ơn mọi người ghé hoạ thơ nha, vì thơ này là thơ con ...rắn dài quá HP không hoạ được, hẹn lúc khác nha. Chúc mọi người vui.
SEN
Gom cả tinh anh đứng giữa sình
Ngại gì nhơ bẩn, ngại gì khinh
Lìa thân vẫn níu đôi dây nghĩa
Rứt ruột còn vương mấy sợi tình*
Dâng cả đài hoa dâng cả ngó
Kể đâu chữ nhục kể đâu vinh
Tôi nào dám mỉa loài hoa ấy
Không khéo rồi ra tự mỉa mình
Hàn Phong
* Mượn ý Nguyễn Du
"...Xót thương chút nghĩa cũ càng
Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng..."
Truyện Kiều
***************************************
Huynh Hàn Phong thân! đệ xin "giao lưu" với huynh bài này (huynh coi xem "nó" đã giống với Đường thi chưa? xem đệ sắp "xuống núi" được chưa nhé!)
PHẨM CHẤT HOA SEN
Trong đầm duyên dáng nhất hoa Sen
Lá vẫy như là cánh nón nghiêng
Nô nức bướm ong về ve vãn
Lặng thầm, Sen giữ nét trang nghiêm!
Lá xanh, giản dị không son phấn
Bông trắng, thủy chung một nỗi niềm
Thân gẫy tơ còn vương vấn mãi...
Gần bùn mà vẫn thoảng hương Sen.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 09:28:30 bởi bietaiaibiet >
Xin chào Thành Dũng !
Cuối cùng cũng đã chịu xuống núi rồi hả? Thơ như vậy còn nhận xét gì nữa chứ (chỉ có 2 câu Thực đối chưa chuẩn chút thôi) chữ nghĩa thì rất hay, nghe êm tai lắm chứ hổng chói như của HP


Rảnh thì ghé chơi thường xuyên ha, chúc vui và nhiều thơ hay.
HP
CÙNG NHAU GÌN GIỮ Phong tục cha ông gắng giữ gìn Vốn là chữ nghĩa chẳng mua, xin Văn chương khó xét chừng bao chục Thi phú khôn cân biết mấy nghìn Lời trước nhắn về tâm đã tạc Dấu xưa truyền lại dạ còn in Công lao thế ấy đâu đành bỏ
Gian khó vạn lần vẫn vững tin Hàn Phong
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: