Nghị lực
Nghị lực người em
Áo mỏng phất phơ gió luồn
Hông lạnh thời tím ngắt da
Dép ố vàng từng miếng rách
Chân trần lộ những gân xanh
Nhà bên đường cửa cài then kín
Những mái hiên phủ xám rêu phong
Nơi ẩn thân, tránh gió đường dài
Qua đêm lạnh sớm mai tiếp bước
Về đâu em hỡi...tìm ai
Dừng bước...dùng ly trà ấm
Tối rồi, có bữa cơm đạm bạc
Sáng ra lót dạ bánh bao trần
Nửa kia trời vẫn nhòa ánh sáng
Nắng hiền toả ấm những nhành hoa
Cớ sao em không dừng nơi đó
Vội vàng chi nhuốm bụi đường xa
Dù chẳng đặng cùng em cất bước
Vượt phong ba, qua chốn cũ em đi
Ta cầu chúc, sớm ngày tái ngộ
Lên đường, ta tiễn bước em...
Khi mà nỗi cô đơn
Lấy tên là "Nghị lực"
Bước hiên ngang trong đời
Quả cảm và tự tin
Tôi biết em sẽ thắng
Những niềm đau
Những hố sâu tuyệt vọng
Tôi cũng có người em như thế
Em ấy dứt bỏ mọi thứ có trên đời
Để đi tìm cái em gọi là "chân lý"
Bỏ mặc những gì tôi cho là "lẽ phải"
Tôi không biết rồi ai sẽ đúng
Nhưng em ấy đã tự chọn một con đường
Và em biết đâu là đích đến
Có những lúc tôi vội vàng nhìn theo
Mong rằng sẽ được thấy điều gì đó
Đủ để mình tin tưởng vào em
Nhưng tôi hiểu nỗi cô đơn cũng là Nghị lực
Nghị lực trong đời có dễ sờn đâu
Em ấy không ngần ngại nói chia tay
Như phút ban đầu em vô tình xuất hiện
Tôi chia tay em ấy vào một chiều đông
Chiều đông tháng 12 lạnh giá
Khi mà Noen sẽ đến không lâu nữa
Và trong lúc mọi người chờ đón lễ Giáng sinh
Nỗi đau lòng nơi tôi cũng có tên là Nghị lực
Tôi đã không chúc em ấy thành công
Vì tôi... biết em ấy sẽ thành công
Gửi tặng Lâm
Một chiều tháng 10 trời se lạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2004 03:05:39 bởi hellomy9 >
HL9 thì ko nói,nhưng đến công tử lì cũng có lúc.....tức cảnh làm thơ thì quả là..chuyện loạ đó nha

Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: