Em thương yêu!
Em thương yêu! Hãy cho anh gọi như vậy một lần cuối nhé... vậy là hết rồi, một tiếng "em yêu anh" anh chưa bao giờ và cũng không bao giờ được nghe em nói trọn vẹn nữa rồi... chiều thu hôm nay ảm đạm quá, con đường chiều nay lá vàng bay nhiều hơn... lòng anh như lá vàng bay và mang theo một nỗi niềm khó tả... một cõi lòng như chứa cả một trời thu... vậy là con đường này chỉ còn lại mình anh... giờ đây em đã không còn cùng anh chung bước vì em đã quên một lối về cùng nhau... em đã rẽ qua một lối khác xa rồi... con tim chúng mình đã lỗi nhịp cùng nhau... giờ đây em đã tìm được cho mình một nhịp đập trái tim khác một tình cảm mới, em hãy vui lên nhé... tình yêu mình đừng nên cưỡng cầu mà phải không em... tuy là mình không cùng nhau chung bước nữa, nhưng anh sẽ vẫn luôn dõi về em... cầu mong cho em luôn được an vui và hạnh phúc... đó cũng chính là niềm vui của anh... Anh không có trách em đâu... và anh hứa với em là anh không buồn đâu... anh bị ngã gục rồi, nhưng mong em yên tâm, anh sẽ cố đứng dậy được mà... anh sẽ luôn cười cho em vui... anh sẽ từ xa nhìn em hạnh phúc... cầu chúc em và người em yêu mãi mãi bên nhau... Đêm nay bầu trời tĩnh mịch quá, văng vẳng xa xa tiếng nhạc vàng rên rỉ "... Người đã quên rồi sao ta còn nhớ
Người đã quên ta vẫn còn nhớ hoài ..."
Đắng.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2007 07:41:59 bởi Phong Sương >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: